41 Mang theo một loại oán hận … Đủ loại tâm tình phức tạp Chân Nam Nhân gian nan bước ra từng bước chân của mình, bước lên chuyến bay đi Las Vegas, vẻ mặt mãnh liệt oán niệm tự động làm cho những người chung quanh cách xa Chân Nam Nhân ít nhất 2 mét, nàng mang theo một bụng oán khí cùng Từ Tri Lễ rốt cục bước lên bên kia bờ đại dương.
42 Thật vất vả bỏ qua ánh mắt tò mò của mọi người đi vào trong nhà ăn, Chân Nam Nhân như đứng đống lửa ngồi đống than, hận không thể lập tức cất bước rời đi cái địa phương có không khó không hề hợp với mình…Khi Chân Nam Nhân len lén liếc Từ Tri Lễ thì… thôi đi… đại boss còn ở chỗ này nhàn nhã uống cà phê, thưởng thức phong cảnh, nghĩ gì cũng nên nghĩ trong lòng mà thôi, nàng không dám đắc tội với cái nam nhân hẹp hòi, hay so đo này… dù sao vẫn là con dân dưới hoàng cung của hắn đây….
43 Cõi lòng tâm tình tràn đầy hưng phấn không thôi Chân Nam Nhân đi theo Từ Tri Lễ dè dặt đi tới cửa sòng bạc, sòng bạc này là do khách sạn này mở quy mô đương nhiên là không thể bằng với nhưng sòng bạc chuyên nghiệp ở khu này bất quá dù thế nào nó cũng là 1 hình thức kinh doanh thu tiền…giải trí, nhiều khách vẫn tới đây tiêu phí.
44 “Ách… cái này là cái gì ?” Chân Nam Nhân chứng kiến 1 cái bàn nửa hình tròn có rất nhiều người vây quanh, nàng liền bị hấp dẫn đến xem náo nhiệt. Từ Tri Lễ ở phía sau liếc mắt, Chân Nam Nhân à cô rốt cuộc là như thế nào tồn tại kì dị vậy….
45 Công tác ở nơi này nhiều năm như vậy, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy khách nhân kỳ quái như thế dám bắt người thay tiền đánh cuộc! Đây coi như là buôn bán người sao? Đứng ở vị trí này mọi nhân viên trong khách sạn đầu đầy hắc tuyến.
46 Chân Nam Nhân ngừng thở chăm chú nhìn chằm chằm lá bài cuối cùng trong tay mình, lão Thiên à cầu nguyện hi vọng nhất thời xúc động của mình sẽ không gây thành hậu quả nghiêm trọng, Chân Nam Nhân hít sâu một hơi chậm rãi lật ra lá bài trong tay mình, hé ra 1 lá chữ A trước mắt nàng.
47 Bị bóc lột tàn khốc chèn ép đau đớn là Chân Nam Nhân u buồn trở lại phòng của mình, u buồn ngồi ở trước cửa sổ nhìn ra ngoài thực TMD u buồn! Nếu là trước kia nàng còn có thể hưng phấn nhảy dựng lên, chỉ vào tuyết ngoài cửa sổ vui vẻ mà hồn nhiên.
48 Không hổ là nhà hàng tốc độ mang thức ăn lên thật là mau, Chân Nam Nhân còn buồn rầu không biết nên cùng Từ Tri Lễ nói cái gì đó đến giết thời gian chờ đồ ăn nhưng thoáng cái phục vụ liền bưng món ăn lên, tốc độ này thực cần phải làm cho những nhà hàng ở Trung Quốc cố gắng học hỏi!Rượu và thức ăn một lượt đưa lên đủ sau Chân Nam Nhân lúc này mới phát hiện, Từ Tri Lễ ình 1 món ăn có thể nói gì đây… Ốc sên! Trong nháy mắt Chân Nam Nhân nháy mắt liền liên tưởng đến 1 thân sên toàn thân đều dính đầy chất nhờn loại sinh vật mềm không xương sống, thoáng cái một cảm giác buồn nôn tập kích dạ dày Chân Nam Nhân.
49 “555 đầu thật choáng váng ~ ách! …. ” Chân Nam Nhân bị Từ Tri Lễ dắt mà lung la lung lay đi tại hành lang khách sạn miệng lẩm bẩm, thậm chí còn thiếu chút nữa không an phận hướng người phục vụ đánh, làm hại Từ Tri Lễ dọc theo đường đi tim run sợ, sợ một cái không cẩn thận cô ta lại bổ nhào đến trên người người khác, nếu là quang bổ nhào vào người còn đỡ….
50 Nếu như một người nam nhân đối mặt với 1 người trên giường quần áo không chỉnh tề, 1 nữ nhân thần chí mơ hồ nhịn không được hấp dẫn mà nhào tới điều này nói rõ người nam nhân này là nam nhân dùng nửa người dưới suy nghĩ, nếu là hắn không bị hấp dẫn điều này giải thích rõ người nam nhân này nửa người dưới đã tàn vậy Từ Tri Lễ thuộc loại nam nhân nào đây?Rất đơn giản hắn thuộc về loại thứ ba: không thể dùng tư duy bình thường của đàn ông suy nghĩ mà đối mặt với quần áo lộ ra của Chân Nam Nhân, Từ Tri Lễ thế nhưng đầu lại có phát kiến… đi từ từ đến bên giường ngón tay như có như không xẹt qua vai Chân Nam Nhân cảm thụ được xúc cảm trơn mềm kia khóe miệng nhếch một cái cao có nghĩa là tâm tình của hắn rất tốt, xoay người tắt trong phòng, trong bóng đêm bao phủ xuống chỉ thấy được bóng người Từ Tri Lễ trở về bên giường, chậm rãi nằm xuống …“Ưm ~” Chân Nam Nhân giật giật cánh tay của mình, từ từ trong giấc mộng tỉnh lại tuy vừa vặn mở mắt ra có chút choáng váng, thế nhưng nàng phát hiện mình thế nhưng cùng Từ Tri Lễ cùng giường chung gối… Đây là khái niệm gì… nàng bị Từ Tri Lễ ăn…là quy tắc ngầm rồi sao?Chân Nam Nhân thoáng cái dừng lại tất cả động tác ở thân thể, cứng ngắc nằm ở trên giường sững sờ nhìn xem mặt Từ Tri Lễ, hô hấp cũng dừng lại mãi cho đến khi Từ Tri Lễ chậm rãi mở mắt ra cùng Chân Nam Nhân bốn mắt nhìn nhau, lúc này mới một cái giật mình vội vàng một cái xoay người, ngay cả chăn cùng người cùng ngã xuống mặt đất.
51 “Chân Nam Nhân phiền toái cô đem tầm mắt của cô dời đi được không chẳng lẽ cô muốn những đồ ăn này nhìn cô như óc cảm giác tự sát uổng công sao?” Trong nhà ăn, Từ Tri Lễ vừa ưu nhã cắt thịt, lại vừa nói móc Chân Nam Nhân.
52 Vài lời của tác giả : Nếu như tôi nói Chân Nam Nhân cùng Từ Tri Lễ hai người chính là một quan hệ cùng công ty thuần túy, sau đó Chân Nam Nhân tìm được một nam nhân rất bình thường rồi kết hôn, Đảm Nhiệm Đông cũng di dân ra nước ngoài tiểu thuyết cứ thế over, mọi người có thể đem tôi giết chết rồi?Được rồi, tôi biết rõ nếu là tôi dám viết như vậy tôi nhất định sẽ chết không có chỗ chôn, chỉ bằng cho Chân Nam Nhân cùng Từ Tri Lễ hai người này nghiệt duyên cắt không đứt, nói bọn họ không có gian tình ngay cả mẹ của tôi cũng không tin!Như vậy Từ Tri Lễ đối với Chân Nam Nhân lần thứ hai say rượu thì sẽ làm sao đây? Rất đơn giản có lần đầu tiên làm bài học… Từ Tri Lễ rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình của mình, trực tiếp sẽ đem Chân Nam Nhân cho ném tới bồn cầu bên cạnh phòng vệ sinh ói đi… dùng sức mà ói đi!Nhưng mà hắn quên mất Chân Nam Nhân sẽ như vậy mà bị xua đuổi sao? Cô nàng này mà an phận ngây ngốc trong phòng vệ sinh sao? Chân Nam Nhân nhắm hai mắt lại, sờ sờ từ phòng vệ sinh chạy ra ngoài, càng quá đáng hơn chính là nàng nhào tới chiếc giường mà lão bản của mình đang nằm bình yên đi ngủ, một phen gặm cắn sau hai người liền … tương đối rồi sau đó xin mời các vị tự mình mơ mộng.
53 Bị Từ Tri Lễ hành hạ chà đạp suốt cả một ngày sau, Chân Nam Nhân rốt cục có thể trở về đến quốc gia xinh đẹp của mình, dù cho cả người cũng đã bị hành hạ đến chết không sống được nhưng nguyên tắc là chết cũng phải chết tại Trung Quốc, Chân Nam Nhân coi như buông lỏng chính mình ngồi trên máy bay về nước, nhìn xem bên cạnh Từ Tri Lễ vẻ mặt sảng khoái Chân Nam Nhân liền hận nghiến răng nghiến lợi, vì cái gì …vì cái gì đều là thời gian giống nhau hắn ngược lại thoạt nhìn tinh thần rất tốt rõ ràng hắn tiêu hao thể lực còn nhiều hơn mình!“Nếu là biết rõ em còn có tinh thần trừng đến người ta như vậy, tôi thực muốn về nước muộn thêm vài ngày.
54 “Em đi làm đây!” Trải qua một ngày nghỉ ngơi, Chân Nam Nhân liền bắt đầu đi làm. “Ừ, nhớ rõ buổi tối trở lại sớm một chút, chị vẫn chờ em trở lại nấu cơm đây” Chân Ôn Nhu cắn một miếng sandwich thỏa mãn khẽ chớp mắt và trong lòng không có ý buông tha cho em gái.
55 “Ơ đã lâu không gặp, làm sao cô lại biến thành chó giữ cửa rồi?” Một cái giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai Chân Nam Nhân. (Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi ! edit: Tuyết Liên.
56 Bởi vì Chân Nam Nhân đối mặt Viên Lệ Lệ biểu hiện ra ngoài hình tượng anh dũng nên những lời đồn đại trong công ty lời nhảm lại tăng thêm một cái, vốn là các đồng nghiệp còn cho rằng là Chân Nam Nhân câu dẫn Từ Tri Lễ… hiện tại tốt lắm, Chân Nam Nhân trực tiếp liền biến thành giậu đổ bìm leo, năm ngón trong đêm hóa thân thành sói đem Từ Tri Lễ trực tiếp bổ nhào vào, đây là Bá Vương ngạnh thượng cung, Chân Nam Nhân nghe lời đồn đãi thế trong lòng hận kinh dị!Vì sao…vì cái gì chứ… vì sao người thua thiệt là mình, bị thương cũng là mình! Tại cái đó ngày bi thảm đó ta chỉ làm ra một cái hành vi vô ý thức bị người ta ăn sạch sành sanh, rõ ràng không có người nào cùng ta nói lời chính nghĩa thì chớ lại còn bỏ đá xuống giếng! Hu hu ~ đến từ mọi sự tra tấn dã man ta không sợ, sợ là sợ là đồng chí của mình không hiểu mình!“Chân Nam Nhân vào ngay! ” Từ Tri Lễ giống như là gọi nha hoàn của mình vậy.
57 Chân Nam Nhân đứng nguyên tại chỗ, đưa mắt nhìn chị mình bị lôi đi…thật lâu mới phục hồi lại được tinh thần, lúc này Từ Tri Lễ đã từ trong công ty cũng chạy tới, Chân Nam Nhân vừa nhìn thấy Từ Tri Lễ lập tức liền níu lấy cổ áo Từ Tri Lễ.
58 Ăn xong bữa tối sau, Từ Tri Lễ lười nhác ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, thoạt nhìn rất nhàn nhã thích ý còn Chân Nam Nhân ở trong phòng bếp đổi tạp dề đi rửa chén rất giống một nữ nhân bình thường, Chân Nam Nhân hận nghiến răng nghiến lợi vì sao chứ…“Em đi công ty lúc làm việc có thói quen mang cơm trưa sao?” Ngồi ở trên ghế Từ Tri Lễ đột nhiên hỏi Chân Nam Nhân một cái rất vấn đề kỳ quái.
59 Đang khi Chân Nam Nhân bị Từ Tri Lễ ấn xuống quyền sở hữu một tuần lễ sau nàng lại lại một lần nữa gặp được Đảm Nhiệm Đông. “Vận khí thật tốt, lại gặp được cậu ” Trên mặt Đảm Nhiệm Đông vui vẻ cười, xem ra gặp được Chân Nam Nhân hắn thật sự rất vui vẻ.
60 “Ôn Nhu!NamNam! Các con đã dậy chưa! Nếu không rời giường 2 con đều bị muộn rồi!” Chân mẹ đã làm xong bữa sáng, bắt đầu ở trước cửa phòng hai nữ nhi bắt đầu kêu gọi.