21 Chương 21: Love me? You really love me?Những hàng cây xào xạc ngoài cửa kính, không gian ẩm ướt và lạnh dần như những luồng hơi nước vô hình thổi đến.
22 Chương 22: Không bằng chúng ta bắt đầu lại một lần nữa!Văn không nhớ mình đã gục đi trên sofa từ lúc nào không hay, cơn gió thổi tới khiến anh khẽ rùng mình.
23 Chương 23: Vết thương cũ chỉ như gia vị trong bữa ăn chính, đau một lần rồi từ từ sẽ quên. Gia Hiên hiểu sự im lặng chỉ có tính tương đối, vận động mới là tiếp nối, cái gì rồi cũng sẽ biến đổi.
24 Chương 24: Hạnh phúc là tin rằng mình được yêu!Tiểu Nguyễn đứng lặng trong gió đông nhìn chiếc xe quen thuộc của chồng mình rời khỏi. Thở dài, cô quay người bước vào trong viện.
25 Chương 25: Yêu mình anh. Thái Văn lắc nhẹ ly vang đỏ rồi đưa lên mũi tận hưởng mùi hương thanh dịu. Nuốt xuống từng ngụm, cảm giác ngọt ngào tác động nhanh tới mọi giác quan và lan nhanh tới các sợi dây thần kinh.
26 Chương 26: Nguyện yêu em, kiếp sau, lần nữa. Vén tay áo lên nhìn xuống, chiếc đồng hồ quen thuộc bao năm nói với Văn rằng đã gần 10h đêm. Anh có uống hơi nhiều nhưng tinh thần vẫn rất tỉnh táo.
27 Chương 27: Còn anh, vẫn đóng vai kẻ ngốc ngại vạch trần. Phillip thong thả gõ những ngón tay dài xuống bàn, mắt anh vẫn chăm chú nhìn theo kết quả kiểm tra trước mặt.
28 Chương 28: Hẹn em ngày đó. Khung cửa sổ đêm qua quên đóng, những cơn gió đi lạc buổi sáng thổi tung tấm rèm màu xanh lam khiến Gia Hiên rùng mình nổi cả gai ốc.