41 La Bella Italia là một quán ăn Ý có kết cấu khá phổ thông. Phần đại sảnh ngay chính giữa với những bàn ăn hình tròn được sắp xếp khá hợp lý, một quầy bar tính tiền đặt bên phải lối ra vào.
42 Một ngày mây giăng và sương mù dày đặc là một ngày bình thường tại Forks. Hôm nay, không hiểu sao Sarah rời giường từ rất sớm và đến trường cũng vào lúc rất sớm, khi bãi đỗ xe chỉ có lác đác vài chiếc xe của vài giáo viên và nhân viên tạp vụ.
43 Bìa rừng là nơi cây cối thưa thớt nhất. Ánh sáng len qua những tán lá trên cao và rọi xuống đất tạo nên những vết lỗ chỗ trên mặt đất cùng những sự vật sinh tồn ở lớp thực vật phía dưới.
44 “An empty street,An empty house,A hole inside my heartI’m all alone. The rooms are getting smaller. I wonder how,I wonder why,…”Cạch. Trong căn phòng tốt tăm, Sarah nằm trên chiếc giường êm ái của mình, khẽ cau mày.
45 Chiếc Seven cuối cùng cũng ì ạch lết ra khỏi đường siêu tốc xuyên qua khu rừng và đến được cái đích của buổi chiều hôm nay, biệt thự nhà Cullen. Căn nhà thanh lịch màu trắng nằm giữa một khoảng đất trống cứ thể dần hiện rõ trước tầm nhìn như một quý ngài tao nhã ngả mũ cúi chào với những vị khách mời.
46 Sarah lui mình, dựa vào thành sô pha mềm mại. Ánh mắt cô lơ đãng nhìn ra khung cảnh bên ngoài thông qua tường kính. Từ đây có thể nhìn thông suốt qua khỏi rừng rậm xanh mướt, phóng mắt ra đường chân trời phía xa, nơi những tia chớp đang ầm ì đánh xuống.
47 “Mọi người, chúng ta có khách. ”Alice vừa dứt lời, ba bóng người đã hiện lên từ giữa những thân cổ thụ cao ngất trời, trong chớp mắt đến đứng đối mặt với gia đình Cullen.
48 “Bella, cô phải rời khỏi đây. Chúng tôi sẽ đưa cô đến nơi an toàn. ”Carlisle thấp giọng lên tiếng, đánh vỡ không khí nặng nề trong phòng khách. Lúc này, Bella đang yên vị trên chiếc ghế sa lông đối diện ông, cố gắng khiến cho bản thân mình ngừng run rẩy.
49 Edward lảo đảo một chút. Thân hình cao gầy đứng không vững mà ngã xuống sô-pha trong phòng. Anh dùng tay che đi đôi mắt của mình khi cảnh vật xung quanh mờ dần và biến thành một cảnh tượng hoàn toàn khác.
50 Bình minh khoác một chiếc áo xám bạc màu lặng lẽ dâng lên trên vùng rừng núi Olympic khiến cho cả khu vực này càng trở nên âm u và tĩnh lặng. Sâu trong những hàng cây cổ thụ cao vút, sum xuê những lá và cành, Black Winter khiêm tốn giấu mình.
51 Một tháng sau. Sarah chần chừ đứng trước một con hẻm nhỏ, do dự không biết có nên đi vào hay không. Trên đầu cô, một cái biển cũ kỹ rách nát vẽ một con chồn đen nhàn nhã đong đưa cái đuôi im lặng giấu mình.
52 Khi ôm đầu tỉnh lại, Sarah nhận ra bản thân đang nằm trong một căn phòng xa lạ. Giường King size êm ái cùng rèm cửa dày và nặng không cho ánh sáng lọt vào khiến cô cảm thấy thoả mãn và lười biếng.
53 “…Đó là một câu chuyện rất cũ kỹ và nhàm chán…”Olius hơi ngừng lại một chút, cố sắp xếp lại những câu chuyện bản thân đã từng nhìn thấy trong những quyển sách truyền qua bao đời bạch phù thuỷ, được cất giữ trong thư viện cổ kính của dòng họ nhà Hobbs.
54 Argmill là một thầy giáo giỏi. Mặc dù không phải là một ma cà rồng, hắn lại biết tất cả về ma cà rồng: cách sống, cách sử dụng năng lực đặc biệt, kỹ năng săn mồi và đặc biệt là cách làm sao để tiêu diệt vĩnh viễn một ma cà rồng.
55 Xuyên qua cầu thang ọp ẹp của khu chung cư tồi tàn, tiến đến căn phòng không mấy thu hút nằm ở cuối hành lang tầng hai, gã đàn ông chậm rãi nện gót đôi giày da cũ kỹ, bám đầy bụi vì đã trải qua một đoạn đường dài khó khăn trên sàn nhà.
56 Edward thật cẩn thận bám vào những gờ gạch nhô ra trên vách tường và leo lên. Thân hình thoăn thoắt và mềm mại như một con báo đang vận sức, chờ đợi thời cơ tốt nhất mà tấn công con mồi.
57 Sarah và Argmill sóng vai chầm chậm đi trên con đường mòn, giữa những ngôi mộ im lặng hàng thế kỷ của nghĩa trang Pere – Lachaise tại Paris. Cả hai người đều nghiêm túc dị thường.
58 Tôi gọi, Edward Cullen. Đây không phải là cái tên đã từng, nhưng chắc chắn là hiện tại và tương lai của tôi. Nó do một người đàn ông tên Carlisle Cullen, người đã đem tôi từ địa ngục trở về, đặt cho.
59 “Không hẳn là một ngày đẹp trời, phải không?”Sam Uley chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Billy Black, trên tay cầm hai cốc cacao nóng với mùi thơm đậm đà. Giọng nói hơi trầm thấp, nhấn chữ rõ ràng với khoé miệng hơi cong lên khiến gã thoạt nhìn có vẽ thoải mái và nhẹ nhàng, nếu như có thể bỏ qua đôi mày luôn nhíu chặt, chưa từng buông lỏng trên gương mặt ngăm đen kia.