41 Cha từ nhỏ luôn yêu cầu tôi học được sự tự chủ, che giấu bản thân, kể cả tình cảm. Kỳ thật tình cảm nam nữ đối với tôi có cũng được mà không có cũng chẳng sao, còn tình bạn lại là tín ngưỡng mà tôi trung thành nhâtd, tại trong cuộc sống cô độc của đời người, dù sao vẫn cần có mấy tri kỷ cùng chung chí hướng, làm bạn đi hết cuộc đời.
42 Tiến vào tháng chạp rét đậm, gần cửa ải cuối năm, Diệp Thanh Thành ngược lại so với bình thường càng công việc lu bù lên, các loại báo cáo, hắn mỗi ngày đều ở bệnh viện công tác đến rất khuya.
43 Khi Tô Minh đem báo cáo giám định DNA nện vào mặt Lâm Hiếu Đường quỳ trên mặt đất, chút mong chờ trong lòng Lâm lão gia tử cũng tiêu tan. Cặp mắt từng khiến cho vô số người lạnh tràn đầy vẻ mệt mỏi, vì không để cho chuyện huyên náo càng lớn, hắn nghiêm lệnh ém miệng, thậm chí ngay cả con trai con dâu cũng không để cho bọn họ chạy tới, ngoại trừ cận vệ canh giữ ở bên ngoài, trong gian nhà này cũng chỉ có bốn người.
44 Bệnh viện của Thanh Thành có lãnh đạo cấp trên đi đến thị sát, đến sớm cũng phải chờ, Cố Noãn Phong liền không vội gấp rút lên đường, đeo túi sách đi chầm chậm dọc theo con đường lớn ngoài viện tư pháp.
45 Trung tâm tư vấn đã đi vào trạng thái nghỉ đông, chỉ cần bên đoa không có công việc cụ thể, Cố Noãn Phong liền nghỉ ngơi ở nhà, quét dọn vệ sinh, thu xếp một ngày ba bữa, không để cho Diệp Thanh Thành chen tay vào việc nhà.
46 Trái tim Lâm Hiếu Quân đều sắp nhảy vọt lên cổ họng, hắn đã không kịp đợi người tới đón hắn, chẳng quan đến quy định xe đua không thể ra đường cái, lấy một chiếc xe đua trong ga-ra liền phóng về phía vừa mới nhìn thấy Cố Noãn Phong mà đuổi theo.
47 Diệp Thanh Thành vạn phần chăm chú hôn Cố Noãn Phong ngồi dựa nghiêng ở trên ghế. Toàn thân hiện lên tình cảm, tựa như mở van từ môi của hắn toàn bộ tràn ra, nụ hôn của hắn thành kính mà nhiệt liệt.
48 Cố Noãn Phong thừa dịp Diệp Thanh Thành đang tắm, nàng lấy từ trong hộp đựng dụng cụ may vá ra một cái kim khâu quần áo cầm ở trên tay, len lén mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, nhìn cái hộp bao cao su ở bên trong, nàng nghĩ, hắc hắc, anh thích đeo, hiện tại em liền châm thủng bọn họ.
49 Cố Noãn Phong thấy Diệp Thanh Thành ở ngoài xe có sắc mặt ngưng trọng nghiêm túc hiếm gặp, vừa gọi điện thoại vừa nhìn xe, nàng cũng mở cửa xe bước xuống: "Thanh Thành, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?" Diệp Thanh Thành thấy xuống xe Cố Noãn Phong, có chút vội vàng kết thúc cuộc gọi.
50 Trong chớp mắt khi Cố Noãn Phong kiên quyết liều lĩnh nhảy xuống, Chu Tử Khanh ở gần nàng nhất nên thấy rõ ràng nhất. Một khắc kia, hắn mới bừng tỉnh đại ngộ, từ đầu đến cuối hắn đều không thể hoàn toàn quên được nàng.
51 Chu Tử Khanh không còn người trong vòng tay, ánh mắt sắc bén gợn sóng thất lạc. Hai tay bỏ lại vào trong túi áo khoác trắng một cách tự nhiên: "Thanh Thành là anh em tốt nhất đời này của anh.