41 Một tiếng rống khủng khiếp vang lên khiến trời đất như muốn sụp đổ. Huyết thành rung chuyển dữ dội. Từ lầu thành, An Văn Thắng nét mặt hoảng hốt, phóng tầm mắt ra xa, nơi chiến địa chết chóc kia.
42 Tiếng sóng biển rì rào ngoài kia khiến hắn tỉnh lại. Gió biển lồng lộng thổi. Hắn ngồi lên, ngơ ngác nhìn ra bốn phía.
Một bãi biển trải dài, phía sau là một vạt rừng mênh mông.
43 Tiểu Bất Tử trầm ngâm ngồi đó, thỉnh thoảng khẽ liếc nhìn lão tăng kia. Hắn là ai mà giọng điệu có vẻ như biết rõ chân tơ kẽ tóc của mình? Thậm chí cả những câu chuyện mà Tiểu Bất Tử rất mơ hồ.
44 Chẳng biết Tiểu Bất Tử đã ở trên hòn đảo này được bao lâu. Hắn cũng không muốn biết. Một cuộc sống tách biệt hẳn so với những tranh đoạt, khổ đau đang diễn ra từng ngày trên đất Lạc Hồng thực sự dễ chịu?
Đêm…
Tiểu Bất Tử nằm dài trên bãi cát, ánh mắt nhìn lên bầu trời đầy sao.
45 Huyết thành cô liêu giữa trời chiều. Xung quanh tòa thành, hàng vạn xác chết nằm la liệt. Đao kiếm lạnh lẽo tua tủa cắm lên mặt đất, từ xa nhìn như lông nhím.
46 Thiên Thiên ngồi lặng lẽ dưới những tán lá, nàng ngước nhìn biển ở ngoài xa. Bầu trời âm u, cuồn cuộn những con sóng vỗ vào bờ.
Đôi mắt Thiên Thiên lơ đãng, tựa như chẳng có chút gì của nhân gian khiến nàng có thể bận tâm vậy.
47 Những hồi trống trận dồn dập vang lên. Hàng ngàn chiến thuyền chầm chậm rẽ nước tiến về phía trước. Hoàng kỳ phấp phới bay trên một chiến hạm dẫn đầu.
48 Quá khứ.
Thần Y trấn.
Một cuộn hắc khí từ từ bốc lên trên đôi tay thon thả của Thiên Thu. Nàng nhìn cuộn khí, trong lòng vui thích vô cùng. Rốt cục, kinh mạch, đan điền cũng đã được vá lại.
49 Hiện tại.
Hồ Vạn Trùng.
Một trường im lặng trải ra, chỉ nghe tiếng phừng phừng của lửa cháy, tiếng sóng nước ì ì và cả tiếng nhịp tim, hơi thở.
Soái hạm cắm đầu, từ từ chìm xuống làn nước, kéo theo tấm chiến kỳ thêu hai chữ “Quỷ Đế”.
50 Huyết thành ảm đạm, ánh chiều tà cô liêu, loang một màu xám xịt lên tòa thành. Khắp trong thành, xác người ngổn ngang, nhà cửa xiêu vẹo, máu đỏ khắp nơi.