21 Trường Đại Học của Bội Vy đang xôn xao không ngớt, vì có một tin tức chấn động xảy ra.
Nhìn thấy Sênh Sênh_bạn thân của mình đang ngồi "mồm năm miệng mười" với con bàn bên, Bội Vy lập tức kéo cái miệng đang còn lải nhải kia lại, hỏi:
"Này, có chuyện gì mà trường mình rộn ràng vậy?"
Sênh Sênh nhìn Bội Vy với ánh mắt khinh bỉ, chuyện lớn vậy mà không biết, đúng là đồ trên núi.
22 Đang mải nói chuyện với Sênh Sênh, Bội Vy không hề biết ở phía xa xa có một đôi mắt đầy cưng chiều đang nhìn về hướng mình. . .
"Tặng cậu"
Một giọng nam ấm áp cắt ngang câu chuyện của Bội Vy và Sênh Sênh, ngẩng mặt Bội Vy nhìn thấy Lạc Dĩnh Chân đang nhìn mình đầy tình ý, trên tay cầm một bó hồng đỏ rực.
23 Bội Vy được mệnh danh là chúa ngủ gật của lớp, thế nên hôm nay mới xảy ra một chuyện dở khóc dở cười. . .
Thầy hiệu trưởng đích thân vào lớp còn đặc biệt dẫn theo một vị khách_ chính là cái người làm mưa làm gió sáng nay vị giáo sư đẹp trai đầy bí ẩn.
24 Đúng giờ, quả nhiên Lạc Dĩnh Chân lái xe đến nhà đón Bội Vy. Thấy cô gái nhỏ hí ha hí hửng, trong lòng Lâm An Vũ trở nên bực bội. Mặc dù biết đây là chuyện riêng của cô ấy nhưng vẫn không kìm được muốn chạy tới mà ngăn cản.
25 Vừa về tới cửa đã thấy Lâm An Vũ chễm chệ vắt chân lên sofa vừa ăn quà vặt vừa xem TV. Bội Vy xông đến hỏi anh ta:
"Cái tên họ Lâm kia, chẳng phải là chỉ trốn có một tiết thôi sao? Con người anh có phải là quá nhỏ nhen rồi không? Hằng ngày tôi đều nấu cơm hầu hạ anh ăn uống, vậy mà lỡ trốn có một tiết anh lại chạy đi tuyên cáo thiên hạ là sẽ phạt tôi.
26 Hôm nay, Lâm An Vũ hạ quyết tâm phải "thanh lí môn hộ". Cho ai đó biết, cái gì gọi là quyền lực. . .
Buổi sáng, tại một lớp học của trường Đại học D.
27 Tại căn hộ sang trọng bậc nhất Hoàng Kim. . . .
Sau một hồi ăn đủ "liên hoàn chưởng" của Bội Vy, cuối cùng Lâm An Vũ đành phải cầu xin cô tha cho. Bội Vy hả hê, vừa lên mặt vừa nói:
"Tha cho anh à? Cũng được, nhưng mà.
28 Hôm nay Bội Vy ngủ quên, thức dậy thì đã hơn bảy giờ sáng mà trường cô thì bảy giờ ba mươi đã vào học. Tuy là thiên kim tiểu thư nhưng Bội Vy không có thói quen đưa đón, cô thích sống thoải mái, nên thường ngày cô hay đi xe buýt đến trường.
29 Hôm nay Lâm An Vũ về trễ, Bội Vy thỏa sức mà xem phim Đoremon dài tập không bị anh ta chọc quê là đồ trẻ con nữa, haha vui quá! Tung ta tung tăng ngồi trên ghế, xem được hơn một nửa thì có điện thoại gọi tới.
30 Lâm An Vũ thức dậy với vẻ mặt hoảng hốt, hôm qua suýt chút thì anh ta tiêu rồi! Trái đất đúng là tròn thật, lại để anh ta gặp lại Mạc Dung. . . .
Bội Vy đang dọn bữa sáng trong bếp, thấy Lâm An Vũ bước vào thì hờ hững hỏi:
"Hôm qua đi chơi vui không?"
Lâm An Vũ không biết cô đi đón mình, nên ngồi xuống vừa lấy muỗng vừa nói:
"Tôi đi tiệc, không có đi chơi?"
"Vậy sao? Vậy hôm qua anh về bằng cách nào?"
Lâm An Vũ không phát hiện bất thường, vẫn bình tĩnh mà nói:
"Thì tôi lái xe về"
"Thế xe đâu?"
Nghe đến đây Lâm An Vũ giật mình.
31 Tối đó, thấy Lâm An Vũ đang ngồi làm việc. Bội Vy định không hỏi nhưng cơn tò mò ập đến, cô nuốt nước miếng thận trọng hỏi hắn:
"Cô gái hồi sáng là người yêu cũ của anh phải không?"
Lâm An Vũ có hơi giật mình trước câu hỏi của Bội Vy, nhưng anh vẫn không ngẩng mặt khỏi đống tài liệu, bình tĩnh đáp:
"Cô thấy rồi?"
"Anh đừng hiểu lầm chỉ là tình cờ thấy thôi"
"Cô gái đó không phải người yêu cũ"
Câu trả lời này làm Bội Vy có chút thất vọng, nhưng nhiều hơn vẫn là mừng thầm.
32 LÀ THẦY HAY LÀ CHỒNG?
Chap 30
Mạc Dung yêu Lâm An Vũ rất nhiều, nhưng đó đã là chuyện của hai năm trước. Hiện tại Mạc Dung thân bại danh liệt, quay về tìm Lâm An Vũ chỉ với mục đích duy nhất đó chính là vớt vát lại cuộc đời lầm lỡ của cô ta.
33 LÀ THẦY HAY LÀ CHỒNG?
Chap 31
Lâm An Vũ hẹn gặp Mạc Dung tại một nhà hàng nhỏ ở phía đông thành phố. Nơi này tương đối yên tĩnh, thích hợp để giải quyết việc riêng.
34 LÀ THẦY HAY LÀ CHỒNG?
Chap 32
Lạc Dĩnh Chân đã thích Bội Vy từ lâu, h
-ắn luôn cố tìm mọi cách để thu hút sự chú ý của Bội Vy. Ấy vậy mà từ trước tới giờ, sự đáp lại duy nhất của cô đó chỉ là một lần cho hắn chở đi học.
35 LÀ THẦY HAY LÀ CHỒNG?
Chap 33
Tại một căn nhà bỏ hoang ở ngoại thành, một người đàn ông đứng dựa vào cửa sổ, trên tay nâng ly rượu đỏ nồng đảo qua đảo lại, ánh mắt ngập tràn sự điên cuồng.
36 LÀ THẦY HAY LÀ CHỒNG?
Chap 34
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Lâm An Vũ không biết làm cách nào để chăm sóc phụ nữ có thai cả. Thế là anh gọi điện thoại nhờ thư ký Tô mua cho mình một đống sách về chăm sóc thai phụ (Nói đúng hơn là gom cả cái nhà sách về =_=)
Sau đó đi thông báo tin tức này cho hai lão nhẫn nhà họ biết, tham khảo khắp nơi về mọi thứ liên quan đến bà bầu.
37 Con người ai cũng có giới hạn, tùy thuộc vào hoàn cảnh mà giới hạn đó trở nên đáng sợ như thế nào.
Và bọn Mạc Từ Hoa đã làm chuyện ngu ngốc nhất trên đời đó chính là chạm vào giới hạn cực đại của Lâm An Vũ.
38 LÀ THẦY HAY LÀ CHỒNG?
Chap 36
Lâm An Vũ tức tốc chạy đến căn nhà hoang phía Bắc thị trấn Dương Điền. Ngồi trên xe mà lòng nóng như lửa đốt, anh nhủ thầm trong lòng nếu cô có mệnh hệ gì, anh nhất định bồi táng cả gia tộc nhà họ Mạc.
39 Cảm giác đau khổ nhất là gì? Không phải là không có được mà là có được rồi nhưng lại mất đi. Lâm An Vũ bây giờ không còn biết thế nào là đau khổ nữa, anh chỉ nhìn thấy một mảng màu rực rỡ trước mắt cứ dần dần tan biến, để lại đó là một màn đêm lạnh lẽo vô cùng.
40 Trần Vỹ và Lâm An Thiện nghe tin Bội Vy gặp chuyện lật đật chạy tới tìm Lâm An Vũ. Trần Vỹ ít nhiều gì cũng là người từng trải, nên ông không vội trách cứ Lâm An Vũ.