1 Năm giờ sáng, tiếng chuông báo thức từ nhà tắm vọng ra. Tôi uể oải mở mắt, bò ra khỏi giường, chân vừa đặt xuống nền nhà liền co rụt lại, lạnh tái người.
2 Đầu tháng mười, những cơn mưa ngâu dần thưa thớt, thời tiết cũng khô ráo, mát mẻ, dễ chịu hơn.
Tôi về nhà, mỗi ngày đều cứ quanh đi quẩn lại, sáng chiều hai cử ra làm vườn giúp bố, còn thì hết ăn ngủ rồi lại ôm ti vi, thế mà đã được ba tuần.
3 Nếu có ai hỏi cuộc sống xa gia đình có khó khăn không? Tôi sẽ kiên quyết trả lời là không. Bởi vì chẳng qua cái xa tôi phải chịu chỉ là một tiếng đi xe hứng nắng gió, bụi đường.
4 Đầu đông, nhiệt độ dần xuống thấp hơn, giữa trưa sương vẫn chưa tàn hẳn.
Ở khu trung tâm thành phố, mọi người đang tất bật trang hoàng, chuẩn bị cho lễ hội hoa sắp tới, cũng chẳng còn bao lâu nữa là tới ngày khai mạc.
5 Đã gần ba tháng kể từ ngày đầu tôi đi dạy.
Gần đây dù thời tiết đã dần ấm lên nhưng về đêm vẫn lạnh. Mấy hôm trước trong lúc ngủ, tôi lại sơ sẩy để lộ chân ra khỏi mền, sáng dậy liền bị cảm.
6 Một ngày đầu tháng hai, tôi ngồi trong lớp, mắt nhìn học trò tập trung làm kiểm tra còn tâm trí thực ra đang ở một hành tinh nào đó ngoài hệ mặt trời.
7 Từ hôm tôi về nghỉ Tết, mỗi ngày đều xảy ra tình trạng thức khuya dậy sớm.
Mỗi buổi sáng mẹ sẽ lôi tôi ra khỏi giường từ sớm để chở mẹ đi sắm Tết. Hai mẹ con cứ quẩn quanh trên chợ cả buổi mới về.
8 Ngày đi học đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết vô cùng uể oải. Đến việc đứng chào giáo viên mà mấy đứa trò nhỏ còn chả có sức lực đứng cho đàng hoàng.
Đột nhiên tôi muốn troll chúng một vố.
9 Cuối tháng tư, cây phượng bên cửa sổ phòng tôi đã chớm bông. Những cánh hoa màu tím, nhàn nhạt ẩn hiện báo hiệu giao mùa.
Chủ nhật, tôi ngủ nướng đến trưa mới dậy, mơ mơ tỉnh tỉnh ra khỏi giường, tắm gội, chọn váy, trang điểm, làm tóc.
10 Hè đã về rồi, phượng nở bung hoa, tím, đỏ một góc trời. Hoa lau trên những đồi thông vắng cũng đã trắng xác xơ, những cây nhỏ mỏng manh nép sát rạt vào nhau, ngả nghiêng theo chiều gió.
11 Cuối tháng sáu, kỳ thi đại học chính thức bắt đầu. Suốt mấy ngày này, trời tạnh ráo, mây quang, nắng phai một màu vàng nhàn nhạt.
So với hình thức thi đại học bây giờ, kỳ thi ngày trước đơn giản hơn nhưng lại nặng nề hơn.
12 Chủ nhật một tuần sau đó, tôi lên trường hướng dẫn sinh viên sử dụng máy móc xong thì trở về. Tôi buồn chán ở trong nhà, nằm trên ghế xem tivi, xem được một lúc lại ngồi dậy ăn vặt, ăn một lúc lại nằm xuống xem.
13 Vào sâu trong hạ, thời tiết càng không tốt. Nhiều lúc từ cửa sổ nhìn ra, bầu trời chỉ một màu âm u ảm đạm. Những ngày này ở trong nhà, chốc chốc lại nghe thấy tiếng mưa tí tách, chốc chốc lại chỉ nghe tiếng gió rít qua.
14 Tôi với Quân yêu nhau mới chỉ gần một tháng. Một tháng này, hẹn hò được ba lần. Mỗi lần gặp nhau, hoặc đi ăn, hoặc ngồi café sách, ngoài ra chả làm gì nữa.
15 Cuối cùng cũng đến ngày cắt bột trên tay, cả người tôi như nhẹ đi mấy ký. Sau khi cắt bột trở về, Như nhìn tay tôi cười điên dại. Vùng da bị bí lâu ngày vừa trắng vừa đỏ, lông tay cũng rụng hết cả, trông thực sự rất kỳ.
16 So với tình hình thực tế, sự lo lắng của tôi hoàn toàn không cần thiết.
Gia đình Quân thực sự rất tốt. Suốt bữa cơm quây quần ấm cúng, ba mẹ anh chẳng hề tạo áp lực cho tôi.
17 Vì một lẽ nào đó, tôi rất yêu cái thành phố nhỏ những ngày lập đông. Giống như một mối nhân duyên nào đó kết nối tâm hồn tôi và trời đất. Với tôi, những ngày này là những ngày rực rỡ nhất mỗi năm.
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 14