181 "Trốn!"Đinh Trữ nghiêm nghị quát to một chữ, mà hắn cũng chỉ kịp quát ra một chữ mà thôi. Một chữ này vừa ra khỏi miệng, tất cả ngưng sát kiếm khí tích cóp trong cơ thể hắn đồng loạt được bắn ra hết, những tia kiếm quang đen nhánh biến thành một trận mưa, đồng loạt đánh vào một vị trí bên cạnh Tạ Liên Ứng.
182 Khiếp sợ của hắn không phải đến từ sức mạnh của luồng thiên địa nguyên khí đó, mà là từ phương hướng của nó. Vì nó chính là từ bên trong thùng xe có lão phu nhân.
183 Trần Sở nhàn nhạt nhìn Chu gia lão tổ, không chút sợ hãi: "Hai món đồ đó đều là báu vật của Đại Sở Vương Triều ta. "Hai món đồ Chu gia lão tổ nói, chính là Vong Ưu Giác và Ngân La Sát Ban Chỉ, nhưng hắn đáp lại rằng chúng đều là báu vật của Đại Sở Vương Triều Trọng Khí, ý tứ chính là nhất định sẽ đem cả hai món mang về Đại Sở Vương Triều, trừ phi hắn mất mạng ở đây.
184 Xương cốt Trần Sở vỡ vụn, lục phủ ngũ tạng đương nhiên cũng đã bị nghiền nát thành bùn máu, nhưng khiến người kinh dị là hắn không ngã xuống chết ngay.
185 Ánh chiều tà như máu. Đinh Ninh chăm chú nhìn theo nhóm người Tạ gia rời đi. Bóng người Tạ gia càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến thành những điểm đen, biến mất trong nắng chiều đỏ thẫm.
186 Một trong hai người, là một lão nhân râu tóc bạc trắng, buông dài rủ xuống, chính là sư phụ của Tông Pháp Ti Ti Thủ Hoàng Chân Vệ và Nguyên Võ hoàng đế, Chung lão sư.
187 Sao dày đặc đầy trời, đứng trên đỉnh núi nhìn, những vì sao hiện ra càng thêm rõ, dải ngân hà trắng bạc ngày thường không thể nào nhìn thấy giờ hiện ra rõ mồn một trong mắt Ly Lăng Quân.
188 Ngọn núi càng cao, gió càng lạnh giá. Vu Sơn vốn có nhiều mưa, nhưng những cơn mưa lại chỉ thường đổ xuống tới phần eo của ngọn núi cao nhất. Ngọn cao nhất ấy được gọi là Thần Nữ Phong.
189 "Đinh Ninh, ngươi sao vậy?"Thấy Đinh Ninh phun máu, Phù Tô kinh hãi kêu lên. Đinh Ninh không trả lời, cố gắng điều hòa hơi thở, sau đó khom người xuống, cầm lên một ít đất khô, dùng hết sức ném thẳng về phía trước.
190 Khí tức khổng lồ đó hình như đến từ rất xa, nhưng nặng nề và to lớn như một bức tường thành vô hình. Khi nó tiếp xúc với quang cầu, mặt ngoài quang cầu rơi ra rất nhiều những mảnh sáng.
191 Người cung nữ hít sâu một hơi. Bà ta nhìn chằm chằm vào nơi Chu gia lão tổ và Đinh Ninh, Phù Tô biến mất. Từ trước tới nay, bà ta luôn cho rằng Nguyên Vũ Hoàng Đế và Hoàng Hậu vì Đại Tần vương triều, quyết định làm cái gì cũng là chính xác, nếu muốn khai sáng nên cơ nghiệp từ xưa đến nay chưa hề có, thì đương nhiên nhiều khi phải vô tình, thậm chí phải hi sinh.
192 Luồng khí Chu gia lão tổ thả ra không mạnh lắm, nhưng sau khi Đinh Ninh bay qua cổng vòm, lại có một sức mạnh khác cực mạnh ép lên người hắn, làm xương cốt cả người hắn kêu lên răng rắc như sắp bị bẻ gãy.
193 Rõ ràng chỉ là tam cảnh Chân Nguyên, nhưng những vết kiếm hắn chém ra, ngay cả Thất Cảnh Tu Hành Giả cũng còn chưa chắc gì hiểu được ý cảnh trong đó. Đối với Tu Hành Giả, nếu gặp phải tình cảnh này, thường chỉ nghĩ vì sao chuyện này lại xảy ra, nghĩ xem rốt cuộc Đinh Ninh là ai, có xuất thân như thế nào, còn giấu diếm bí mật gì hay không, nhưng đối với con rồng mù đã bị nhốt ở đây không biết bao nhiêu năm, nó chỉ quan tâm tới khí tức của bản thân hắn mà thôi.
194 Khi lớp bụi mù lắng xuống, một bóng người từ từ hiện ra. "Đinh Ninh?"Nét căm ghét trên mặt Phù Tô chuyển thành vui sướng, hắn vui vẻ kêu to. Tiểu tằm đã chui trở vào trong người Đinh Ninh, khí tức của hắn đã trở lại bình thường như cũ.
195 Chu gia lão tổ dùng tới phần chân nguyên cuối cùng từ gốc kinh mạch và xương bị đứt gãy bắn ra, đánh tan chấn động không khí chung quanh, tạo thành những dòng xoáy nhỏ.
196 Mắt Mặc Thủ Thành lấp lánh ánh sáng khác thường. Lão là một người đầy kinh nghiệm và cơ trí, lão biết Chu gia lão tổ không có khả năng phá được pháp trận như vậy.
197 Đan dược màu ngà sữa là Linh Liên Đan cực trân quý, được chế từ linh liên quý hiếm chỉ người phụ nữ tôn quý nhất của hoàng cung mới có, còn được bà ta thi triển một số thủ đoạn Tinh Thần Nguyên Khí lên đó.
198 Thê phong khổ vũ thanh đằng loạn (Gió thảm mưa sầu cỏ hoa lộn xộn). Thiên Công Các Sở Thê Phong, Chuyết Viện Khổ Vũ đạo nhân, Bạch Thạch Công Phường Đỗ Thanh Đằng, Trúc Sơn Công Phường Trâu Vân Loạn, bốn người này từng là bốn tông sư mạnh nhất của Đại Sở Vương Triều, đại biểu cho cả một thời đại, nhưng ngày hôm nay, đối mặt với Triệu Yêu Phi lừng danh chỉ biết mị hoặc trong truyền thuyết, một trong bốn Đại Tông Sư Khổ Vũ đạo nhân lại chẳng đỡ nổi một quyền, hoàn toàn bị áp chế, chỉ có một chiêu là bại, còn thua cả Tu Hành Giả cấp thấp quyết đấu với nhau.
199 Ngọn núi thứ hai nằm ở phía đông Lộc Sơn. Căn bản chưa đến chân núi, chỉ mới nhìn thấy toàn cảnh ngọn núi từ xa xa, Mặc Thủ Thành đã dừng bước. "Mặc Viện Trưởng, núi này cũng không trèo lên được?"Ngàn vạn giọt sương sớm rơi xuống, hóa thành cơn sóng đẹp mắt, ý tứ cường đại bên trong đó vẫn còn vây lấy Phù Tô, hắn nhìn Mặc Thủ Thành, hít sâu một hơi, cố gắng làm ình tỉnh táo lại: "Bây giờ ta mới hiểu vì sao phải đáp xuống từ xa.
200 Sắc trời hơi âm u. Đến lưng chừng núi, không chỉ Thiên Địa Nguyên Khí, ngay cả ánh sáng cũng bị một sức mạnh vô hình che lấp, trở nên vặn vẹo. Sắc mặt Phan Nhược Diệp càng lúc càng lạnh băng.