201 Lúc Yến đế ngự giá đến Lộc Sơn, tu hành giả hai nước Sở, Yến tuy không xuất hiện, nhưng địch ý trong lòng vẫn theo bản năng hiện ra, khí tức va chạm với nhau, khiến không khí trên Lộc Sơn trở nên khó thở.
202 Bốn cột mây và mảnh tinh không càng đến gần, chân mày Đinh Ninh nhăn lại càng sâu. Vì bị bốn cột mây che khuất ánh sáng, nên không nhìn thấy rõ đội ngũ của Đại Tần Vương Triều.
203 Tu hành giả mặc áo dài xanh cầm trong tay một thanh trường kiếm cũng có màu xanh nhạt, thân kiếm được phủ một lớp ánh sáng mỏng do chân nguyên trên thân kiếm thúc giục Thiên Địa Nguyên Khí ngưng tụ thành.
204 Sáng sớm trên đỉnh Lộc Sơn, gió lạnh căm căm, lễ quan của bốn nước vì hội minh đã chuẩn bị suốt mấy năm, đã kinh qua nhiều lần diễn luyện. Tứ đại vương triều cùng tồn tại, như tứ hổ tranh giành, đương nhiên đều có địch ý với nhau, nhưng các lễ quan lại phối hợp với nhau thực là thân mật hòa hợp, nhanh lẹ gọn gàng, một lời trao đổi lớn tiếng cũng không có.
205 Yến cuồng nhân Lý Tài Thiên là một kẻ rất điên cuồng. Từ trước đến giờ, chỉ các bậc Đế Vương mới được ví cùng thiên địa, rất nhiều người trong tên gọi cũng có chữ thiên, nhưng đều là "Kính Thiên" "Thiên Trữ".
206 Lá bùa bị gấp đôi đột nhiên biến mất. Lúc lá bùa trong tay hắn biến mất, bầu trời trên đầu hắn đột nhiên xuất hiện một tia sáng lóng lánh. Tia sáng này xuất hiện không hề có bất cứ âm thanh nào, nhưng sau khi nó xuất hiện, trên bầu trời vang lên vô số tiếng nổ.
207 Yến Đế phóng xuất nguyên khí chỉ để giúp cơ thể Lý Tài Thiên không bị vỡ vụn ra ngay, nhưng không thể cứu sống hắn. Hai cung nữ hồi nãy hầu hạ Lý Tài Thiên thay áo tuy đã đoán ra vì sao Tạ Sư phải tắm rửa sạch sẽ trước khi ra trận, nhưng đến khi đón cơ thể lạnh băng của Lý Tài Thiên vào trong doanh trướng, cả hai đều đau lòng không thể ngăn được nước mắt.
208 Những đóa hoa lửa màu vàng không ngừng bung nở, đất đá cháy đen bắt đầu trở nên đỏ bừng, rồi tan chảy thành dung nham. Chứng tỏ uy lực cường đại của món chế tạo thức Phù Khí do Đại Sở Vương triều làm ra.
209 Hoành sơn Hứa Hầu nhìn Vu sư tóc rối bời kia, hai hàng chân mày đen như mực nhíu lại. Hắn cảm thấy người này có vẻ quen mắt, nhưng không nhớ ra được hắn là ai.
210 "Từ đầu đến cuối, từ dùng đại quân cưỡng ép lấy lại Dương Sơn Quận, đến bây giờ khiêu chiến ta, lúc nào hắn cũng là người nắm quyền chủ động. ""Hắn không chỉ muốn chiến ta và Hàn Thần Đế, mà còn muốn chiến cả thiên hạ.
211 Những ngọn lửa trắng mang theo khí tức u lãnh rơi xuống đỉnh Lộc Sơn, khiến cho không khí đang bị đan hỏa kiếm của Hàn Thần Đế hung nóng trở nên mát lạnh hẳn đi.
212 Nguyên Vũ Hoàng Đế tu hành chính là Phá Hoàng Kiếm Kinh. "Hoàng" là Thụy Thú Vương Giả trong truyền thuyết, theo truyền thuyết, nó có sinh mệnh lực không bao giờ cạn, chính là vĩnh viễn không chết.
213 Hàn Thần Đế quát một tiếng, đan hỏa kiếm biến thành một sợi dây lửa mềm mại, quấn lấy thanh trường kiếm màu vàng sáng trên tay Nguyên Vũ Hoàng Đế. Thanh kiếm màu vàng sáng hơi trầm xuống.
214 Nguyên Vũ Hoàng Đế không nói gì thêm, đôi môi của hắn mấp máy nhanh, tựa như hai lưỡi kiếm mỏng. Nhưng Yến Anh lại không hề ngừng lại, chỉ nhìn Nguyên Vũ Hoàng Đế nói tiếp: “Nhưng ngươi cuối cùng vẫn là người chứ không phải thần.
215 "Quả nhân muốn ngọn núi kia. . . Quả nhân muốn ngọn núi kia. . . "Giọng nói lúc này của Nguyên Vũ Hoàng Đế rất bình thản, nhưng lại nhẹ nhàng lướt qua cuồng phong trên đỉnh Lộc Sơn vang vọng giữa núi rừng, giống hệt như tiếng sấm nổ trong đầu óc của mỗi một người.
216 Ngay khi luồng kiếm quang còn chói mắt hơn cả ánh chớp xuất hiện, gương mặt già cỗi của Sở Đế lập tức đỏ rực lên. Sự biến đổi đó khiến cho những bớt trắng của tuổi già trên mặt lão biến thành màu đỏ tươi, giống như vô số đóa hoa mai đua nở.
217 Trong số tất cả Tu Hành Giả đang có mặt tại Lộc Sơn lúc này, ngoài Hoàng Chân Vệ ra thì chỉ có Đinh Ninh và Mặc Thủ Thành là hai người biết được bí mật đó của Nguyên Vũ Hoàng Đế.
218 Nguyên Khí Thiên Địa hỗn loạn trên đỉnh Lộc Sơn bay ra khắp bốn phía, phát ra tiếng vang động như một cái chuông khổng lồ ngân lên chấn động lòng người, giống như muốn vang vọng khắp cả thiên hạ.
219 Cảnh xuân phơi phới. Quân đội của ba đại vương triều Sở, Yến, Tề sắp hàng như một con rồng dài lê thê rời khỏi Lộc sơn, tiến vào vùng đồng cỏ bát ngát bên cạnh.
220 Sáng sớm, vừa đúng thời điểm khói bếp dấy lên. Gió khẽ lay động rèm cửa. Trong quán rượu Ngô Đồng Lạc, Trưởng Tôn Thiển Tuyết vừa mới bắc nồi cháo lên bếp thì đột nhiên hàng mi cong veo nhưng lạnh lùng hơi nhướng lên.