21 Chương 21: Nói con thỏ Thời điểm năm mới tuyết lại rơi, những bông tuyết trắng li ti rơi từ trên không trung nhẹ nhàng hạ xuống, Thiển Thanh mỉm cười dựa ở cạnh cửa nhìn ra ngoải, trong ánh mắt có cảm xúc như đang hoài niệm.
22 Chương 22: Nói có quen biết Tam Li thôn là một địa phương nhỏ nên có thể không biết. Lâm gia năm đó mặc dù không thể nói là hào môn thế gia, nhưng cũ là dòng dõi thư hương, nhiều thế hệ là danh gia vọng tộc.
23 Chương 23: Nói tan cuộc Lâm Kiếm Gia không phải người tốt. Trộm cắp, trú lại thanh lâu tầm hoa vấn liễu không về nhà, lại còn đánh bạc, tuy nhiên cũng chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi.
24 Chương 24: Nói tỷ muội Hồng lăng ấm trướng. Quần áo bị xả lung tung xuống mạn giường trên giường là hình ảnh hai người đang chặt chẽ dây dưa, dấu không được thanh âm rên rỉ nức nở.
25 Chương 25: Nói phong ba [ trảo trùng ] Lão bản Hồi Xuân Đường ngồi ở cạnh cửa ngẩn người. ‘Nàng’ cảm thấy mình rất oan ức, thực sự rất oan ức nha. Lão bản của mấy hiệu thuốc đều hâm mộ nàng, nhưng mà bọn họ đều không biết có một đại phu lợi hại như vậy ngồi ở sảnh cũng là một chuyện rất là khó khăn a……Lão bản vừa nghĩ, vừa thở dài.
26 Chương 26: Nói chê cười Lúc mà Thiển Lam tới sắc trời đã tối đen. ‘Hắn’ có chút chật vật đứng ở bên ngoài sân nhìn ánh đèn mờ nhạt nhưng ấm áp trong phòng, dưới đáy lòng dâng lên sợ hãi và mờ mịt.
27 Chương 27: Nói kết tóc Ngoài phòng là tiếng khóc bị đè nén, yếu ớt, làm cho người ta không đành lòng. Nhưng nữ tử trong phòng lại không có lộ chút gì gọi là thương tiếc, mặt mày lạnh như băng, đóng cửa lại tựa vào bàn hít thở sâu một lúc mới bình tĩnh lại, sau đó mới nhìn lại Thiển Thanh từ nãy tới giờ vẫn không hề lên tiếng.
28 Chương 28: Nói tiết trời ấm lại Thời tiết dần dần ấm lại, người dân trong thôn bắt đầu bận rộn chuẩn bị cày bừa vụ xuân. Giản Già ở trong sân làm một mảnh đất trồng một số loại thảo dược.
29 Chương 29: Nói ấm áp “Nương! Ngươi làm sao vậy! Nương!”“Phu nhân!”“Lâm Kiếm Gia ngươi quay lại!”Phía sau cơ hồ là loạn thành một đoàn, tiếng ho khan kịch liệt cũng không nghe thấy nữa.
30 Chương 30: Chính như tuyết đọng Lúc Giản Già ngủ tới nửa đêm bỗng dưng tỉnh lại. Cả người nóng bức khó chịu, đầu cũng hỗn loạn, khó chịu mà rên một tiếng, đứng dậy đến bên cạnh bàn rót một chén trà lạnh uống.
31 Chương 31: Chính như mưa phùn Thời tiết rất nhanh ấm lại ,chỉ sau vài ngày, mảnh đất vốn yên lặng nay lại tràn đầy sức sống. Giản Già thân thể chưa khỏi hẳn, nhưng bởi vì lo lắng ấy loại thảo dược trong viện đã mấy ngày chưa có ai chăm sóc, tùy ý khoác lên một cái áo khoác rồi đi vào trong viện ngồi xuống xem xét tình trạng nẩy mầm của thảo dược, một bên xem xét một bên ho khan.
32 Chương 32: Chính như xuân thủy Lão bản Hồi Xuân Đường đối với việc Giản Già bệnh còn chưa hoàn toàn khỏi đã đi làm, biểu tình rất kích động làm cho Giản Già hoảng sợ.
33 Chương 33: Chính như hạ đêm Lúc Thiển Thanh tỉnh lại thì cả người đang nằm ở trong lòng Giản Già, cả người ấm áp, bộ dạng không khoẻ đã biến mất. Tay của Giản Già vẫn khoát lên nơi đó, dưới mắt có quần thâm, nhíu mi, hiển nhiên là buổi tối không có ngủ ngon.
34 Chương 34: Chính như sắc thu Lão bản cả kinh làm rớt bàn tính trong tay, kinh ngạc hỏi ngược lại “Lâm đại phu, ngươi nói ngươi sẽ không làm nữa?”Giản Già tỏ ý xin lỗi, nhưng vẫn kiên trì nói “Đùng vậy.
35 Chương 35: Chính như đông dương… Bởi vì không thể mua hiệu thuốc của Trần Ảnh, Giản Già chỉ có thể đi tìm ở một nơi xa hơn xem thử có chỗ nào thích hợp hay không.
36 Chương 36: Chính như loạn sắc… “Di?”Thiển Thanh cầm lấy hai cái trứng gà trên bàn còn tỏa ra nhiệt khí, vẻ mặt nghi hoặc. Hắn tính dậy làm điểm tâm, nhưng lúc tỉnh dậy thì thấy Giản Già đã sớm đi ra ngoài, trên bàn lại có hai cái trứng gà, Thiển Thanh mím môi, đem trứng gà thả lại, sau đó chuẩn bị nấu cơm.
37 Chương 37: Chính như ánh nến… Bởi vì là mùa xuân, nên trời thường có mưa, lúc Giản Già từ Lâm gia trở về thì mưa liền rơi xuống, cũng thượng một lần như vậy mưa to , mưa bụi rất nhỏ mật, triền triền miên miên lung thành vụ bình thường.
38 Chương 38: Chính như giọt sương… “Thê chủ, không phải ta làm, không phải……”Mặc kệ hạ nhân đang đánh mình, ánh mắt nam tử có chút vô thần nhìn trung niên nữ tử vẻ mặt nghiêm túc kia, vô ý thức lẩm bẩm nói “Không phải ta làm…… Không phải……”“Ngươi còn nói dối!” Triệu Dương hai mắt sưng đỏ, quần áo không chỉnh tề tát cho ‘hắn’ một bạt tai “Thanh Phong! Ngươi không hổ là từ cái chốn đó đi ra, ngay cả loại biện pháp này cũng có thể sử dụng, ngươi làm như vậy thì có gì tốt?! Có gì tốt?!”“Thật sự không phải ta……”Trần Ngôn ở một bên trầm mặc, thấy Triệu Dương khóc lóc, bèn đi qua muốn kéo lấy ‘hắn’ lại bị tránh đi, chỉ có thể thấp giọng nói “Chúng ta vốn là muốn thành thân, hiện tại coi như là sớm hơn một chút mà thôi, được rồi, đừng khóc.
39 Chương 40: Đúng như u ám… “Cẩn thận một chút. ”Giản Già cẩn thận giúp đỡ Thiển Thanh lên xe ngựa, chờ Thiển Thanh đi vào mới trở lại nói với Tương Dĩ “Làm phiền ngươi, lần này thật cảm ơn.
40 Chương 41: Đúng như nhiều loại hoa… Trong tiểu viện đặt một cái nhuyễn tháp,vào lúc thời tiết tốt Thiển Thanh sẽ tựa vào trên nhuyễn tháp ôm tiểu Viên chơi đùa.