Khuynh Thế Ma Phi Độc Sủng Ngươi Chương 95: Chương 91
Chương trước: Chương 94: Chương 90
"Phốc. . . . . ." Nước rơi trên mặt Diệp Tuyết, chui vào trong miệng, làm nàng nhổ ra liên tục. Có chút ánh sáng rơi vào trong mắt, chói mắt, thật khó chịu.
Thế nhưng hắn lại vội vàng cởi y phục của nàng, tay chân lanh lẹ, hai ba lần đã cởi xong y phục của nàng.
Hai người cùng trần truồng, hắn chụi dựng cảm giác ngứa ngáy trong lòng, nàng ngay cả mắt cũng không dám mở ra nhìn hắn một cái. . . . . .
. . . . . .
"Đừng động."
Hồi lâu, nàng đưa tay len lén đi nhặt lại y phục bị ném trong nước, bị hắn quát bắt ngưng lại.
Nhào tới hung mãnh, hắn để nàng tựa vào thành ao tắm, bàn tay kéo cái mông của nàng, gầm nhẹ tiến vào từ bên ngoài: "Tuyết Nhi, Bổn vương muốn nàng. . . . . . Hiện tại muốn nàng. . . . . ."
"Đau, nhẹ một chút. . . . . ."
. . . . . .
Trong ao phát ra tiếng nước va chạm với thành ao và tiếng thở dốc của nam nữ làm cho người ta nghe thấy mặt sẽ đỏ tới mang tai. . . . . .
"Tuyết Nhi, xoay người, đổi lại tư thế. . . . . ."
"Không cần, đủ rồi. . . . . ."
. . . . . .
"Tuyết Nhi, Bổn vương yêu nàng, thật sự yêu nàng, làm cho Bổn vương càng muốn yêu nàng hơn." Âm thanh của hắn mang theo khàn khàn mập mờ, nước trong ao đã chảy ra từ phía dưới, thấy đáy. Hắn đè nàng xuống đáy ao, tiếp tục ra sức. . . . . .
Mặt của nàng còn đỏ hơn tôm luộc, thở hổn hển cầu xin: "Không cần nữa. . . . . . Thiếp không chịu nổi. . . . . . Người đi ra ngoài. . . . . ."
. . . . . .
Hai canh giờ sau, rốt cuộc thị nữ chờ đợi ở ngoài cửa đã nghe được phân phó của người bên trong: "Người đâu, đưa Tuyết Phi nương nương trở về nghỉ ngơi."
Sương Mai và Thật Tịch vội vàng cầm y phục đi vào, vừa nhìn một cái đã thấy bóng dáng xụi lơ dưới đáy ao, mà Yêu Vương thì đã mặc xong y phục phấn chấn tinh thần đứng ở bên cạnh. . . . . .
"Nhẹ tay nhẹ chân một chút."
"Dạ, Đại Vương."
Đợi đến khi hai nha đầu bọc kín Diệp Tuyết để cho người khác nâng đi, Tích Phong mới ngồi xổm người xuống nhặt một cánh hoa từ trong ao lên, đưa lên mũi ngửi một chút, ánh mắt sắc bén hiện ra một chút lo lắng: quả nhiên có vấn đề!
Hắn đã nghi ngờ, năng lực tự kiềm chế của mình từ trước đến giờ rất tốt, tại sao đột nhiên lại không khống chế được chế, thì ra là nước trong ao này có vấn đề!
Dược tính mạnh như vậy, nếu không phải hắn hao tổn tu vi để làm dược tính giảm đi bảy tám phần, nếu không Tuyết Nhi sẽ phải chết dưới thân hắn.
"Đáng ghét!" Rốt cuộc là ai ác độc như vậy, lại có thể sử dụng thủ đoạn hèn hạ như vậy. Tốt nhất là đừng để hắn tra ra là ai làm, bằng không, hắn sẽ bắt đối phương chết không tử tế.
Duỗi tay một cái, y phục tự động bay đến trên người. Hắn xoay người một cái, biến mất không thấy đâu!
Phòng tắm khôi phục lại sự an tĩnh, hồi lâu, dưới đáy ao truyền đến chảy tiếng nước chảy nhỏ giọt, nước từ đáy ao dâng lên, đại khái là nước nâng lên đến đầu gối, trong ao hiện ra ánh sáng rực rõ, đuôi cá của Ngu Cát xuất hiện tại trong ao, ý lạnh l trong mắt àm cho người ta nhìn không thấu. . . . . .
. . . . . .
Diệp Tuyết tỉnh lại, đã là buổi trưa ngày sau đó, toàn thân đau nhức, trên cơ thể không có chỗ nào là không bị thương.
Yêu Vương quá điên cuồng, vốn tưởng rằng tối qua mình chết chắc, không ngờ lại sống dai như vậy, còn có thể tỉnh lại.
Sương Mai và Thần Tịch đi vào phục vụ nàng mặc y phục, trang điểm và sau khi mặc xong y phục đã gọi tiểu nha đầu bưng lên một chén canh: "Nương nương, đây là tiên dược mà Đại Vương tự mình đưa tới từ sớm, nói là thân thể nương nương quá yếu, dùng để bồi bổ cho nương nương."
"Để đó đi, ta sẽ ăn sau." Sáng sớm đã đưa thuốc, làm nàng cảm thấy những ngày này quá ngào rồi?
"Nương nương, Đại Vương có phân phó, bảo nô tỳ nhìn nương nương uống thuốc."
Thấy dáng vẻ vâng vâng dạ dạ của hai nha đầu, Diệp Tuyết không còn cách nào, nhận lấy chén thuốc uống một hớp. Họ đi theo mình đã quá xui xẻo rồi, nàng thế nào lại không biết xấu hổ làm khó cho họ đây.
Không lâu sau khi uống xong, vừa vặn là lúc chuẩn bị ăn cơm trưa, có người bên ngoài báo lại: "Nương nương, Yên Yên nương nương cầu kiến."
"Mau mời vào." Diệp Tuyết do dự một chút, lập tức cho người mời đối phương đi vào. Theo lý thuyết, Yên Yên nương nương ở ngọc tiêu cung cùng với nàng đều là phi tử do Yêu Vương sách phong, đối phương tới trước nàng, cho nên về vai vế sẽ phải lớn hơn nàng, cũng không cần thông báo.
Sương Mai ở bên cạnh giật mình, nhìn ra nghi ngờ của nàng, tiến lên nhỏ giọng giải thích: "Nương

Xem tiếp: Chương 96: Chương 92