21
22 An Nhiên không nghĩ đến Khâu Thiếu Trạch sẽ bị thương nghiêm trọng như vậy. Sau khi đưa đến bệnh viện, mặc dù vết thương được xử lý rất kịp thời, nhưng hắn vẫn bị cảm, sốt cao không giảm.
23 Hai người hôn rất tập trung, dần dần cũng có chút kích động. Thời điểm An Nhiên dựa vào Nam Tịch Tuyệt chỉ hận không thể hóa thành một vũng nước xuân trên người anh, lúc này bị anh xoa nhẹ hai ngực, liền bắt đầu rầm rì nhỏ giọng thở gấp.
24 Nghe thấy động tĩnh, người phụ nữ lẳng lơ đang nằm nghiêng ở bên cạnh Nam Tịch Tuyệt kinh hãi khẽ giãy dụa, ngay sau đó ngưng lại động tác vuốt ve thân thể anh, cười kéo áo khoác ở trên ghế da bên cạnh choàng lên, che đậy dấu vết loang lổ trên thân thể.
25 An Nhiên tránh né bàn tay đang xâm nhập của Nam Cung Kỳ Áo, cố gắng trấn định nói: "Bác, xin người đừng như vậy, nếu như Yến tử biết được sẽ đau lòng.
26 An Nhiên vùi đầu ở trước ngực Nam Tịch Tuyệt, không thấy được vẻ mặt của anh, nhưng rất rõ ràng cảm nhận được động tác của anh ngưng lại. Bàn tay anh nắm hai chân của cô cũng buông lỏng, chân An Nhiên đều run rẩy, từ phía sau lưng anh từ từ đưa về phía trước, lấy phần đầu gối để để làm điểm tựa, hai tay ấn vai anh để đứng dậy, tách ra khỏi người anh.
27 Nhập Hồng cũng không phản đối, chỉ ngồi xuống bên cạnh An Nhiên, giơ tay lên vén tóc ra sau tai giúp cô, hỏi: "Muốn đi vào lúc nào?"An Nhiên đưa tay kéo nơ con bướm trên lễ phục, "Hai ngày nữa.
28 An Nhiên không lên tiếng, rất cẩn thận đưa tay phải của mình cọ xát lên tấm thảm, lau đi mồ hôi lạnh trên tay, cũng cố gắng xóa đi hơi thở của người đàn ông đã chạm phải.
29 Bàn tay to của anh vuốt ve mỗi tấc da thịt trên người cô, dần dần, lòng bàn tay khô ráo hiện lên thủy triều. Kích động lúc anh chui vào cổ cô mút cắn, hận không thể đem cô cắn vỡ thành hai nửa.
30 An Nhiên thở hồng hộc leo lên lâu, tay run khiến cái chìa khóa đút vào mấy lần cũng không lọt vào được. Cái chìa khóa trong tay cô đã nhiều năm chưa dùng qua.
31 Vừa đụng đến anh, An Nhiên liền quấn lấy anh thật chặt, không bao giờ chịu buông tay nữa. Nhìn cô vẫn còn hơi sức, Nam Tịch Tuyệt biết mình đã bị cô lừa ra ngoài.
32 Ngày Quốc tế Lao động, Tần Tiểu Mạn hẹn An Nhiên cùng đi dạo phố. Sáng sớm trước khi ra cửa, Tần Tiểu Mạn cơ hồ đem tủ quần áo của mình lật ngược từ đáy lên đến tận trời, lựa chọn cái này, xách cái kia, cuối cùng ngồi trong đống quần áo ngẩn người "Ai, không có quần áo để mặc.
33 Nam Tịch Tuyệt một mực uống rượu, thỉnh thoảng lại hút điếu thuốc. Dần dần, hai chai rượu trắng vừa gọi cũng đã nhìn thấy đáy, trong cái gạt tàn cũng chất đống đầy tàn thuốc lá.
34 Trên đường trở về thì trời bắt đầu mưa, An Nhiên không cầm ô, lúc sau trở lại phòng ngủ đã bị ướt như chuột lột, từ trong ra ngoài đều nhỏ nước. Ngày trước Tần Tiểu Mạn bị mất liên lạc với An Nhiên, thấy cô trở lại rốt cuộc cũng yên lòng, mở cửa cho cô xong, liền vội vàng lấy khăn tắm lớn ở trên sân thượng xuống cho An Nhiên "An An cậu trở lại rồi, điện thoại của cậu vẫn tắt máy, tớ còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.
35 Lúc này, có một âm thanh trong trẻo từ sau lưng bọn họ truyền đến. Con ngươi sau tròng kính của Tô Nam chợt hiện lên vẻ giận dữ, anh cẩn thận đỡ An Nhiên xuống, xoay người, bước nhanh về phía sau đám người đang vây xem, một phen túm lấy nam sinh đang cầm máy chụp ảnh "Ai cho phép mày chụp?"Nam sinh kia cơ hồ thấp hơn Tô Nam hẳn một cái đầu, bộ dạng gầy gò giống như một con khỉ, bị Tô Nam giơ lên như vậy, hai chân cậu ta không thể chạm đất, nhất thời thẹn quá hóa giận "Tôi là ký giả của hội học sinh, chụp không được sao.
36 An Nhiên bị sinh vật nhỏ mới ra đời này dày vò không hề nhẹ. Cô không hiểu, tiểu oa nhi cứ như vậy lớn lên từng chút một, hơi sức bú làm sao lại lớn như vậy, rõ ràng thân thể còn nhũn như con chi chi , cái miệng nhỏ nhắn một khi đã ngậm ** cô sẽ rất khó buông ra.
37 An Nhiên cắn chặt môi, quay mặt qua chỗ khác, cố chấp một hồi, thật sự là bị anh dày vò đến khó chịu, hít một hơi, co rúc lại, xoắn anh môt phen, thúc giục: "Nhanh lên một chút.
38
39 Nam Tịch Tuyệt vừa mới cản một chiếc taxi lại, liền nhìn thấy An Nhiên từ trên xe xuống, chạy trở lại, cách cánh tay của anh ôm lấy Lâm Lâm trong ngực anh.
40 Nam Tịch Tuyệt ngồi thật lâu, mới ý thức tới An Nhiên cũng ngủ thiếp đi. Anh rón rén đi tới bên giường, kéo chăn lên cho hai mẹ con cô. Một cái tay nhỏ của An Lâm Lâm đặt trên ngực An Nhiên, cẩn thận nghe, sẽ phát hiện cô bé còn ngáy nho nhỏ.