41 Sau chuyện kia, cuộc sống cấp hai của tôi vẫn tiếp diễn bình thường, ngoại trừ việc ba "chiêu mộ" tôi thành hướng đạo sinh.
Hằng ngày, ngoài việc học trên trường ra thời gian còn lại là sinh hoạt với đoàn Trưởng, cũng chính là ba tôi.
42 "Trời mây xanh, nắng lung linh. Bướm tung tăng vui đùa trong gió. . . "
Từng tốp học sinh tung tăng đi trên đường, nam sinh kéo tóc, chọc ghẹo nữ sinh, lẫn trong đó có tiếng chửi nũng nịu, tiếng cười đùa vui vẻ.
43 Nhìn vào màn hình điện thoại mà lòng tôi thấp thỏm bất an, còn mười lăm phút nữa là tới hai giờ. Đôi chân tôi đánh nhịp liên tục chứng tỏ sự khẩn trương.
44 "Nỗi bức bối này là sao?"
Tôi không hiểu cảm giác này xuất phát từ đâu, nhưng nó giúp tôi có can đảm mà đối diện với nỗi lo suốt bao ngày. Tên Dương trước mặt không còn khiến tôi sợ hãi, đối đáp cũng trôi chảy hơn.
45 Hôm nay là thứ sáu, ngày mà các học sinh cực kỳ yêu thích. Lý do rất đơn giản, nếu không có lịch học ngày thứ bảy thì đó chắc chắn là thiên đường mà mọi học sinh luôn ao ước.
46 "Nhục. . . "
"Quá nhục. . . "
"Không còn gì nhục bằng. . . "
Lúc đầu chửi rủa thầy cô trong lòng bao nhiêu thì bây giờ tôi lại thấy ăn năn bấy nhiêu.
47 - Hây da! Cào. . . cào! Ta cào. . .
Mặt đất bây giờ thật ẩm ướt, trận mưa tối qua dường như muốn trút hết nỗi oán hận với người đẹp như tôi nên đặc biệt lớn, ào ào đổ suốt đêm.