1 “Ảnh Tử, xế chiều ngày mai họp mặt cậu đi không?”Trong lòng tôi hơi lộp bộp một chút , dùng giọng không quan tâm hỏi “Có gì chơi thế? Có những ai đi ?”Bé heo bên kia đầu điện thoại cười nói: “Còn chơi cái gì? Không phải là ăn cơm , ca hát sao.
2 Đi vào khách sạn đã hẹn, rất nhiều đồng học một năm qua không gặp đều khen tôi quả nhiên thành thục, đẹp lên rất nhiều. Tôi mỉm cười ứng đối , trong lúc lơ đãng , tim đập kịch liệt — một góc trên sô pha, anh lẳng lặng ngồi, mày kiếm hạ, con ngươi đen trong có nhu hòa vui vẻ giãn ra, nhưng thần sắc ấy chỉ lộ ra khi anh nói chuyện ở trước mặt mặt bạn thân.
3 Vốc hai tay vào trong nước, hắt lên mặt của mình. Cô gái trong gương gương mặt hồng hồng, ánh mắt có chút mê ly. Rửa đi lớp trang điểm nhàn nhạt, lại bởi vì say mà hai gò má ửng đỏ, mặt mày sáng sủa.
4 “Ảnh Ảnh, cậu một năm trước đột nhiên không thi bảo vệ luận án nghiên cứu sinh, tất cả mọi người cảm thấy rất khó tin. Nhưng bây giờ xem ra công việc của cậu rất tốt a !” Một nam sinh kính tôi một ly.
5 Lại một năm rồi, tôi đã là trưởng phòng ngành, thật nhanh tăng nhanh tốc độ để cho tôi không cần cố gắng nhịn đêm tăng ca , có thể với tôi mà nói đầy đủ thời gian cùng tiền tài.
6 Cảnh Dương hy vọng trước đính hôn. Tôi tất nhiên là đáp ứng rồi. Cũng may lòng anh tỉ mỉ, bạn lại nhiều , trong nhà cha mẹ lại đặc biệt để ý , tại đính hôn trước một tuần lễ , tất cả sự tình đều chuẩn bị sẵn sàng.
7 Cùng bé heo đứng ở cửa phòng bệnh , không có dũng khí đẩy cửa ra. Bởi vì tiến vào , phải đối mặt , chính là bạn gái anh, cha mẹ anh đã từng đặc biệt yêu quý, còn có anh đang nguy kịch.
8 “Bé heo ! Cậu giúp mình đem tiền này cho cha mẹ anh ấy, nói là đồng học quyên. ” Tôi đem sổ tiết kiệm kín đáo đưa cho bé heo , cô ấy khổ sở cười: “Hai người cần gì phải thế?”Tôi không có bận tâm bé heo , cặp mắt nhìn chằm chằm phía trước , tôi nhìn thấy ai?Ác ma kia, loại đàn ông đáng thương đáng hận kia, người đàn ông j□j (???) tôi, đứng trước mặt tôi.
9 Đã bao lâu , không nhìn anh gần như vậy, chỉ có hai người chúng ta?Nhìn mình bị anh nắm chặt ở trong tay hai tay , anh cố chấp như vậy, không để ý Triệu Tịnh Tịnh tức giận, không để ý tôi đã đính hôn , cứ như vậy tại đã hôn mê trước khi , bắt được tôi , liền không buông ra.
10 Thuỵ Điển bầu trời bao la , lạnh như băng mà xanh thẳm. Tôi ngồi xổm rực rỡ dưới ánh mặt trời , vuốt ve sân đá cẩm thạch điêu khắc trắng rộng lạnh như băng.