21 -RỒI! ỞLẠILÀĐƯỢCCHỨGÌ!!!Vừa dứt lời, cái con người đau thương lúc nảy đã từ lúc nào biến mất. . . Để lại khung cảnh trước mắt tôi muốn khóc cũng không xong.
22 -Cùi làbạngáitôi!!!Âm thanh của cái mirro, ta nóikhông phải là tầm thường mà. Nó vang lên, phản xạ vào tường và dội vào màng nhĩ của từng đứa trong lớp,trong đó có T-Ô-I.
23 -Mẹ ơi// Đang lúc dầu sôi sùng sục như vậy còn ai vô lớp nữa chứ. Mọi ánh mắt liền ùa về nơi đã phát ra giọng nói cuốn hút chết người đó. Nhưng tôi không quan tâm! Tôi đây chỉ tập trung vào mỗi anh, anh đang soạn tập vở và bước đi ra cửa sau lớp.
24 Mọi người ơi!!! Chap 24: Sinh nhật của tôi (2)Mọi người xem như bỏ nha. Cái đó giống như Heo đang viết lỡ nên xuất bản luôn. Mọi người tạm thời đừng để ý đến nó nha.
25 -Buông ra! Mấy người là ai chớ!!!Một cách khá nhẹ nhàng, cái đám người đen thùi lùi cơ bắp cơ giò kia nắm lấy cánh tay tôi kéo đi. Chúng lôi tôi vào cái hộp to đùng màu đen trước mặt.
26 Mọingườiđọcxongnhớ cmt+vote chapnhá! Cơmàdạonày rất ít cmt ạ! LàmHeonản tí_____________________________// Yêuanh, yêuanh, yêuchỉanhthôi// Cái âm thanh này chính xác là nhạc chuông điện thoại tôi đây mà!!! Nhạc tôi cài thì hay đấy nhưng còn chuyện reng vào lúc sáng sớm kiểu này thì thực sự không nên đâu "dế yêu" à!~ 10s.
27 -Anh dám đấu với em không?!// Tôi cau mày nhìn anh! Anh biết không, tôi thật sự rất giận! Giận vì bị xúc phạm, giận vì không biết anh đã làm gì vào những ngày anh không ở bên tôi, giận vì sao vào ngày Valentine cũng như là ngày sinh nhật tôi anh lại chỉ xuất hiện vào buổi tối! Và hơn hết là tôi không hiểu câu nói : AnhHảiđãquanhàbạngái trông rấtvui vẻ! Tôi Thật Sự Không Hiểu Anh !!!-Tại sao phải đấu?!-Tại.
28 "Trường mẫu giáo Hoa Mai-Sao bạn ngồi đây dọ. Đến giờ về rồi, ngồi đây coi chừng ông "kẹ" á!!!// Giọng nói phát lên của một cậu nhóc với mái tóc hạt dẻ cực kì dễ thương!!-Bạn.
29 -Tôi nghĩ là cô sẽ nhớ! Sẵn đây, tôi ước điều cuối cùng luôn vậy. . . . Tôi ước: CÔ VÀ TÔI! CHIA TAY!!!Chia tay? Anh nói là tôi và anh chia tay. . . Tại sao? Một câu nói như vậy mà anh có thể.
30 "Cùiơi! Mốtbàcócướichồngbàmuốnchồngtặngbàcáigìnè?-Chồng hả? Tấtnhiênlàmộtcáichúbánkem socôla chớgì nữa-Vậy mốt chắc tôi phải để dành tiền mua xe bán kem quá!!!-Mua á?? Ý.
31 - Không! Tôi không muốn! Ông đừng lại đây. . . Tiếng la thất thanh của tôi khiến anh Tuấn và ông bác sĩ phải dè chừng mà bước lùi lại. . . -Cô ấy! Bị chấn động thần kinh quá mức rồi.
32 Ôm đầu, siết chặt ngấu nghiến từng cọng tóc! Đầu tôi thật sự quá nhức!Kí ức của tôi về quá nhanh, nhanh đến nỗi tôi chỉ nhớ rằng "Anhđãtừngyêutôi"-Châu!!! // Tiếng gọi của hai giọng nói khác nhau khiến tôi tò mò mà nhìn lại!Là Chi! Và anh Tuấn đang đứng kế bên.
33 Ánh sáng! Mẹ! Và Chi ! Thứ nhiệm màu mà một đôi mắt tinh anh này đã đem lại cho anh thật nhiều điều diệu kỳ! Nhưng thứ anh cần nhất lúc giờ là Châu. .
34 Khuôn mặt đó! Giọng nói đó! Anh thực sự không thể nhầm được!. . . . . -Là em!? Là em sao?// Anh ngồi bệt xuống sàn, đặt tay lên vai cô lắc nhẹ!!! - Cuối cùng anh cũng thấy em rồi.
35 _______Mấy năm sau______. . . . -Xã ơi!!! Xã nhìn xem bà xã mặc như vậy được chưa!// Tôi cầm lấy chân váy rồi xoay xoay lắc lắc vài vòng trước mặt anh!!! Hết sức nủng nịu!.