1 Sáng sớm tinh mơ, Lâm Khinh Ngữ vừa ngủ dậy liền vào phòng vệ sinh, lúc ngồi lên bệ xí, loáng thoáng cảm thấy phần thân dưới có chỗ nào đó trĩu xuống rất bất thường.
2 Lâm Khinh Ngữ giơ tay thề với trời, trong kí ức 22 năm đầu của mình, cô tuyệt đối là một cô gái hàng thật giá thật, thương già mến trẻ. Cô vẫn nhớ rõ mồn một, thời gian bà dì mỗi tháng ghé thăm của mình, kích thước áo con, hai ngày trước còn mua Sofy 410 bốn miếng khuyến mại giảm 15%, còn cả chiếc váy đỏ từng xem trên mạng Taobao với phòng trưởng, cùng đôi khuyên tai từng bình luận cùng Lộ Lộ nữa……Tại sao vừa ngủ một giấc dậy, thế giới của cô lại thay đổi thế này.
3 Trái tim Tô Dật An trở nên nóng nảy bất an, và dưới tâm trạng nóng nảy ấy, điều hắn muốn làm nhất là gào lên một câu – Mẹ nó chứ đừng có thò đầu vào trong lỗ rốn hắn nữa.
4 Không đợi đến ngày hôm sau, buổi tối hôm ấy Lâm Khinh Ngữ đã đến rừng cây nhỏ, tìm tới cây đại thụ gốc rễ chằng chịt, sau đó đứng trên một cái rễ to khỏe, thò đầu vào trong hốc.
5 Ngày thứ hai biến thành con trai, lúc trời vừa mới hưng hửng sáng Lâm Khinh Ngữ đã thức giấc, cả người tràn đầy năng lượng xuống giường đánh răng rửa mặt, sau đó cầm cuốn sách tiếng Anh lên, đang định ra khỏi cửa, thì mọt sách trâu bò tỉnh giấc.
6 Sau khi Lâm Khinh Ngữ trở về từ khu rừng nhỏ, buổi chiều vừa hay không có tiết, nên cô ở trong phòng ngủ ủ rũ học tiếng Anh, Vương béo mồm đang chóp chép ăn đồ ăn vặt mở cửa đi vào, treo cái áo khoác ngoài lên xong, hiếm có khi nào không ngồi trước máy tính chơi điện tử ngay, mà sán lại gần Lâm Khinh Ngữ, vỗ vai cô nói: “Người anh em.
7 Tô Dật An vẫn còn nhớ rất rõ, những ngày mùa đông khi ở cạnh Lâm Khinh Ngữ hồi còn nhỏ, chỉ cần tuyết sắp rơi, là sáng sớm cô chẳng ngại nhà xa chạy tới trước cửa nhà hắn, đợi hắn cùng dậy rồi đi học, trên đường đi cô luôn che kín mắt hắn lại, dắt tay hắn, bước từng bước, từng bước tới trường.
8 Trông thấy ánh mắt Lâm Khinh Ngữ hoàn toàn mang theo vẻ nể sợ nhìn mình như nhìn quỷ thần, Tô Dật An cảm thấy rất vừa lòng, cô ngoan ngoãn đứng ngay ngắn dưới tán cây, không còn giẫm bừa bãi bạt mạng lên rễ cây của hắn như lúc trước nữa, sau đó bất chấp thò đầu vào trong hốc cây.
9 Lá bùa đặt mua trên Taobao đã tới, Lâm Khinh Ngữ cất lá bùa vào vị trí túi áo ở trước ngực mình, vỗ vỗ vài cái, sau đó hùng dũng hiên ngang, chí khí ngút trời đến chỗ cây yêu kia……
Bàn bạc về vấn đề nghỉ phép.
10 Có một người đàn ông nằm bò trên sàn nhà với một tư thế rất kỳ quái, ra sức ghé sát đầu vào khe hở phía dưới cánh cửa ngăn cách các gian trong nhà vệ sinh nữ.
11 Gã khốn ấy ngã ngồi trên đất, phải mất một lúc lâu mới tỉnh táo lại được, đến tận khi Tô Hạ bước ra từ phía sau lưng Lâm Khinh Ngữ, cũng không thấy cô đỡ gã khốn ấy dậy, mà đứng bên cạnh Lâm Khinh Ngữ, ngơ ngẩn nhìn mình.
12 Editor: Hijushima
Lúc Lâm Khinh Ngữ ngồi xe buýt về tới trường học đã là sáu giờ chiều rồi.
Mùa đông trời thường tối sớm, cô đi trên sân trường im lặng không nói gì, bạn học xung quanh nhốn nha nhốn nháo, mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, không có ai sẽ phí sức để ý đến cô.
13 Lâm Khinh Ngữ đứng lên, vỗ vỗ thân cây: "Chia sẻ với anh một trận, tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều rồi! Cám ơn anh! Hôm nay tôi đi trước đây. " Lâm Khinh Ngữ nhảy xuống rễ cây, đi hai bước, lại quay đầu lại, "Đúng rồi, anh nói anh sẽ nguyền rủa người khác, thật ra là giả đúng không?"
Lâm Khinh Ngữ ngẩng đầu nhìn anh: "Cả buổi chiều tôi không tới, vậy mà anh còn chưa ra tay, bình thường nhìn anh cũng không phải là một người tốt tính, cho nên chắc là anh không biết nguyền rủa gì gì đó nhỉ? Cẩn thận nghĩ lại, mấy ngày nay anh trừ nói chuyện thì hình như cũng chưa từng làm chuyện gì khác, có phải anh trừ nói chuyện, cái khác đều không làm được, đúng không?"
Không phải cô đang ở trong một cơn suy sút uể oải à? Tại sao đột nhiên lại phản ứng kịp vào thời điểm này?
Chỉ có điều phản ứng kịp cũng không sao, Tô Dật An còn chuẩn bị một sọt lớn lời lừa dối cô.
14 Editor: Serena Nguyen
~ Chúc mừng năm mới
~Lâm Khinh Ngữ làm công tác tư tưởng cả đêm, quyết định quý trọng cuộc sống không dễ mà có được ở hiện tại.
15 Editor: Puck
Mười hai giờ trưa ngày hai mươi sáu, Tô Dật An gần như máu lạnh vô tình bổ sung xong hết thời gian anh bị trễ trong tiếng người la lên chết đói liên tiếp trong giảng đường trong nháy mắt, cuối cùng tuyên bố tan học, các sinh viên thu sách, tranh nhau đi ra lớp học.
16 Lâm Khinh Ngữ ngẩn đầu nhìn Tô Dật An trong lúc lơ đãng bốn mắt giao nhau, không giống với lúc tranh luận với nhau trong lớp vào buổi sáng. Lâm Khinh Ngữ sửng sốt sau một cái chớp mắt, trong lòng giống như một bị một sợi dây thừng siết chặt, đột nhiên làm cho người ta nhất thời không biết phải làm sao.
17 Hậu quả trực tiếp của việc nổi trên mạng xã hội, chính là khi Lâm Khinh Ngữ đang trên đường tới lớp học, bên cạnh sẽ có kha khá ánh mắt cảm thấy hứng thú như có như không rơi trên người cô.
18 Edit:. . Lam Thiên. .
Sau lưng Tô Dật An, có rất nhiều giáo sư lục tục đi ra, đa số đều là các giáo sư lớn tuổi hơn. Có người đi lên phía trước bắt tay với Tô Dật An, hỏi han đôi câu, sau đó rời đi.
19 Editor: Hijushima
Buổi tối Lâm Khinh Ngữ trở lại phòng ngủ, vừa mở cửa ra, đã thấy Tạ Thành Hiên với khuôn mặt nghiêm túc đi tới trước mặt cô.
Từng bước từng bước, có vẻ vô cùng có lực áp bức, đặc biệt là đối mặt với người con trai mình thích, Lâm Khinh Ngữ càng khẩn trương hơn, đến mức lui về phía sau, cho đến khi dán lên tường.
20 Editor: Serena Nguyen
Mặc dù Lâm Khinh Ngữ biết rất rõ, câu "Trần Thi rất giống cô hồi trước" kia của Tô Dật An chỉ là để khiến cô rối loạn thôi, nhưng cô vẫn không thể không bị rối loạn.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 20