121 Cuốn 3: Khuynh hết thiên hạ Chương 121: Phế truất hoàng hậu Bạch Ly Nhược cười lạnh, nàng cũng đã đọc sách thuốc mấy ngày nay, độc Ô Đà là 1 loại kịch độc, có triệu chứng nghiêm trọng, nhưng độ phát tác chậm, nếu như nàng thực sự muốn đưa thái tử vào chỗ chết, sẽ ngu ngốc dùng loại độc này sao? Nhưng nhân chứng vật chứng đều có cả, nàng không cách nào phủ nhận.
122 Chương 122: TA RẤT NHỚ NGƯƠI Từ đó về sau, Phong Huyền Diệp (Nghe cứ như Ái Tân Giác La Huyền Diệp – vua Khang Hy) đã vào ở Loan hoa cung, thất khiếu lung linh* của hắn nói cho hắn biết, trong hoàng cung này, người duy nhất có thể bảo vệ hắn, chính là cô gái xinh đẹp đó – Bạch Thanh Loan, hoặc có thể gọi là Bạch Ly Nhược * Thất khiếu lung linh: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi và miệng Cùng lúc đó, trong triều đình xảy ra biến hóa long trời lỡ đất, những nội thần bị mất quyền lợi không phục liên hợp lại với nhau, hơn nữa có Thượng Quan gia nắm trong tay trọng binh, Phong Mạc Nhiên đối phó đến bể đầu sứt trán.
123 Chương 123: Nàng ăn no “Ly Nhược, nếu như ta mang nàng đi lưu lạc khắp chân trời góc bể, nàng có đồng ý không?” Phong Mạc Thần nắm tay nàng, khẩu khí nghiêm túc chưa từng có.
124 Chương 124: Nhà trọ triền miên (một) Phòng giam mờ tối, không có cửa sổ, khắp nơi tản ra mùi hôi thối, âm lãnh trong không khí mang theo mùi tanh như có như không, con chuột không chút sợ hãi nhìn thẳng nàng, chung quanh là lũ gián đang chạy.
125 Chương 125: Nhà trọ triền miên (hai. ) Trên đường trở lại nhà trọ, Bạch Ly Nhược một đường trầm mặc, Phong Mạc Thần nắm xèo xèo trong tay, cười yếu ớt nói “Thế nào? Đột nhiên lại không vui vẻ?” “Ngươi có chuyện gạt ta.
126 Chương 126: Chúng ta đi thôi Đợi cây châm dài xuyên qua đốt sống cuối cùng, người hành hình cũng một đầu mồ hôi lạnh, máu đỏ thẫm theo trong cốt tủy chảy ra, mặt Phong Mạc Thần trắng bệch, hai tay nắm chặt, từng khớp xương nổi lên.
127 Chương 127: Kích hôn trong mưa “Ta không muốn nghe ngươi giải thích, Phong Mạc Thần, ta không phải sủng vật của ngươi cũng không phải nữ nhân để ngươi tùy tiện vui đùa, ngươi đi đi, từ nay về sau, ta không muốn gặp lại ngươi!” Bạch Ly Nhược không tới cạnh hắn, buồn phiền lấy đầy lòng nàng, nàng ghét hắn, hận hắn, tại sao ở thời điểm nàng phải thật lòng với hắn, hắn lại bỏ nàng đi ba ngày ba đêm.
128 Chương 128: GIẢ TRƯ ĂN HỔ Trong quán trọ, Phong Mạc Thần cầm khăn khô lau tóc Bạch Ly Nhược, nàng vốn mang thai thân thể yếu ớt, lại mắc mưa, trán lại có chút nóng, sau khi Phong Mạc Thần kêu tiểu nhị mang nước nóng đến thì chuẩn bị đi mời đại phu.
129 Chương 129. Hoàng Tước tại hậu Vân Cảnh Mạch nhìn người mặc áo đen chạy trốn, như có điều suy nghĩ nói với Bạch Thanh Loan “Ngươi xác định, người tới không phải giả trư ăn hổ sao?” “Ta tin tưởng Ly Nhược!”.
130 Chương 130: GẶP LẠI CỐ NHÂN Bạch Thanh Loan rút tay của mình lại, cười rạng rỡ “Ông lão ngươi suốt ngày quấn lấy nàng, nàng chê phiền, cho nên nhân tiện đi giải khuây rồi.
131 Chương 131: TỘI MƯU PHẢN Phương Nham mặc áo xanh, nhảy từ trong tối bay ra, hướng về phía Phong Mạc Thần cung tay làm lễ “Thần vương, đắc tội!” Phong Mạc Thần khẽ mỉm cười, dìu Bạch Ly Nhược qua một bên, thản nhiên nói “Ly Nhược, nàng về Vân gia chờ ta.
132 Chương 132: Không biết liêm sỉ Bạch Ly Nhược tức giận nghiến răng, nào có ai da mặt lại dày như vậy? Trong lúc vùng vẫy hắn đã cởi bỏ tiết khố của nàng, động thân tiến vào nơi ấm áp chặt chẽ của nàng.
133 Chương 133: Duyên đến duyên đi “Ta không muốn cùng chàng tách ra!” Bạch Ly Nhược rầu rĩ, âm thanh oang oang. “Ừ!” Phong Mạc Thần gật đầu, giống như cam kết nói “Chúng ta vĩnh viễn không rời xa nhau!” Bạch Ly Nhược mỉm cười đến gần ngực của hắn, Xèo Xèo ở trong tay nàng nhảy tới nhảy lui, Phong Mạc Thần nắm lỗ tai Xèo Xèo bỏ qua một bên, chán ghét nói “Bẩn.
134 Chương 134: Gió nổi mây phun Phong Mạc Nhiên thở dài, “Thật sự không có biện pháp, bất quá ta cùng Thiên Mạch đều đã cố gắng, dù sao mọi người ai cũng sẽ chết.
135 Chương 135: Vật đổi sao dời Bạch Ly Nhược nhìn trong tã lót của hài tử, nhất thời giật mình, nửa năm rồi, hài tử của nàng ra đời đã ba tháng, hài tử của Liễu Y Y, cũng sẽ lớn như vậy rồi, bên cạnh nàng ta có Phong Mạc Thần, mà nàng, chỉ có thể lẻ loi ở hoàng cung cùng Phong Mạc Nhiên.
136 Chương 136: Chỉ mành treo chuông “Vạn An?” Thái hậu đứng dưới ánh mặt trời cười lạnh một cái “Hoàng cung của ngươi như thế này làm sao ai gia vạn an được đây”.
137 Chương 137. NÀNG NỔ SÚNG ĐI “Bạch Ly Nhược, ta nghĩ Chu tướng quân không có ác ý gì, nàng hãy xem hắn là người tốt mà nói chuyện, ta đi trước. ” Phong Mạc Nhiên cười, cầm lấy áo choàng, sau đó tránh ra.
138 Chương 138: Giải thích xong rồi “Giải thích xong rồi, ngươi có thể đi. ” Bạch Ly Nhược nhẹ nhàng để hài tử xuống, sau đó kéo chăn mỏng, đắp lên trên người hắn.
139 Chương 139: Lấy mạng đổi mạng “Bọn họ tìm ta làm gì?” Phong Mạc Nhiên cười giễu cợt một tiếng, đem Phong Huyền Diệp trong lòng ôm chặt hơn nữa. “Hoàng thượng, người cứ đi xem một chút, nói không chừng, Thượng Quan gia có biện pháp gì.
140 Chương 140: Doanh trướng cả đêm Bạch Ly Nhược an trí Huyền Đại xong, một mình rời cung, nàng choàng áo đen, cưỡi một tuấn mã, vó ngựa bốn chân bay lên không, hướng bên ngoài kinh thành đóng quân chạy tới.