41 . Nắng ban mai lại lên, ánh nắng đẹp đủ để lòng người say đắm. Nó như thường lệ đến công ty, nó quên mất lời chị Hương nói: Hôm nay giám đốc đi học! Ý nhầm HÔM NAY GIÁM ĐỐC ĐI LÀM!!Nó bước vào công ty.
42 - Hân này, tranh thủ gặp giám đốc đi chứ hai hôm nữa là ảnh sang lại Việt đấy! – chị Hương trêu nó- Chị cứ vậy hoài. Em nghĩ anh ta không tốt đẹp như thế đâu! – Nó bĩu môi- Mà chị nghĩ không ra cô gái nào mà khiến giám đốc chúng ta 3 năm không quên nhỉ?- Cô ấy chắc hoàn hảo lắm! – Nó nghĩ ( ừ thì hoàn hảo, tài nói dối cũng hảo ^^)- Ừ, chắc vậy! À mà hôm nay đến lượt em ở lại trực đó!- Dạ chị.
43 Nó bỡ ngỡ, hoảng hốt vô cùng, gương mặt này…Vẫn là vẻ đẹp lạnh giá, vẫn cái giọng nói vô tình, vẫn cái thái độ này. Tất cả mọi thứ đang ở ngay trước mắt nó, kể cả nó cũng không biết là thật hay mơ.
44 - Này Duy, rõ ràng là thằng Huy đâu bị gì đâu! Sao lại nói như vậy với Hân?- Thì anh thích nói vậy thôi! – Duy trêu- Thôi mà. Nói em nghe với! – Thư lung lung tay của Duy tỏ ý năn nỉ- Đây nè! – Duy đưa điện thoại của mình cho Thư xem.
45 Sau khi nó đi, hắn và Lan Anh cũng trở lại bình thường. Hắn thì đắc ý vì kế hoạch của mình, vui mừng khi thấy biểu hiện của nó, biểu hiện chứng tỏ còn yêu hắn nhiều.
46 - Who?? – 1 tên hỏi- Boyfriend, OK?- Yes, bye bye. – Kèm theo đó là một nụ hôn gió rùng rợnBọn người đi, hắn lại gần nó, nhẹ nhàng ngồi xuống- Cô có sao không?- Không sao, cảm ơn anh nhiều!- Không có gì! Đi thôi! – Hắn đứng dậy bước đi nhưng không thấy nó theo sau liền hỏi- Tính ngồi đó?- Giám đốc đi trước đi!Sau câu nói của nó, Quốc Huy thấy nghi vấn vô cùng- Chân trặc rồi chứ gì?Nó khẽ gật đầu- Lên đi – Hắn ra hiệu cho nó lên lưng hắn cõng- Nhưng…Nhưng – Nó e ngại, dù gì thì đâu quen biết nhiều- Nhưng nhị gì.
47 -- Phòng giám đốc --- Lan Anh, tới đây mau. Theo kế hoạch[ Ông anh ơi, làm phiền quá, tới ngay!] – Lan Anh chán nản cúp máyHắn ngồi vắt chân chéo lên nhau, thỉnh thoảng lại còn vu vơ huýt sáo.
48 Một cô gái với gương mặt hồng hào, hàng lông mi cong trên đôi mắt to tròn, vẻ đẹp dễ thương của cô công chúa nhỏ. Cô gái này, nó đã gặp rất nhiều lần rồi, còn nói chuyện nữa cơ mà, cớ sao lại ở đây?- Chị Hân? – Cô gái ngạc nhiên khi nhìn thấy nó- Sao lại ở đây? – Nó cũng hỏi lại- Ủa, hai người biết nhau sao? – Hoàng Hải xen ngang- Ai đây Hải? – Nó nhìn Hải- Đây là bạn gái em chị.
49 Đêm nữa lại sang, ngày mới lại đến mang theo niềm vui, nổi buồn mới. Nắng ban mai nhẹ xuyên qua khe lá, rọi qua mái tóc bồng bềnh của bao nhiêu ngườiĐịa điểm tập trung cho chuyến đi hôm nay cũng chính là nơi lý tưởng cho việc mua sắm đó là trung tâm thương mại Golden.
50 Nó hằng ngày đều được ở chung với hắn, luôn bày trò khiến hắn tức điên, thỉnh thoảng còn gọi điện nói chuyện tình tứ với Hoàng Hải- Hải hả, anh làm việc có mệt không?[…]- Lát nữa chúng ta đi ăn nhé![…]- Bye anh.
51 Cả hôm nay Quốc Huy không đến công ty, điều này nó có thể đoán trước được. Hắn ở nhà bình tĩnh suy nghĩ xem sao, xem mình có thể vượt qua được không??Cuối cùng hắn đã có quyết định.
52 Thời gian vẫn cứ thế trôi qua từng ngày, từng ngày… Lan Anh và Hoàng Hải khoảng thời gian này có cơ hội để yêu đương lãng mạn. Nó vẫn là thư kí riêng toàn quyền quyết định mọi việc của công tyMột tháng trôi qua trong lẳng lặng…Mọi công việc của hắn và Anh Duy đều khá thuận lợi.
53 Hắn cũng vui mừng khi được ở bên nó, được chăm sóc nó là giá nào cũng sẽ trả. Đang choàng tay ôm chặt nó, sau lưng bỗng có âm thanh lạ“ Bốp…Bốp” – Hoàng Hải mỉm cười vỗ tay rần rần.
54 Hôm nay, cả Duy và hắn có cùng một đối tác làm ăn. Hai người hẹn nhau cùng đi làm việc, đại diện bên đó cũng là một người trạc tuổi nên nói chuyện hợp khẩu khí.
55 Hắn đưa nó đến mộ mẹ mình để báo tin vui. Đóa hoa thường xuân được đặt bên cạnh, gió thổi rung đưa những chiếc lá trên cành. - Mẹ à, con dâu mẹ đây ạ!- Bằng giọng ấm áp của một người con, hắn kính cẩn nói- Bác còn nhớ con không? Đôi mắt của bác thật đẹp! – Nó cười mỉm- Em gặp mẹ anh?- Khi phẫu thuật bác và mẹ em đã từng nói anh cầu nguyện cho em, còn bảo anh là nơi tốt nhất để nương tựa!- Vậy là đúng rồi.
56 Tập đoàn H&H vẫn như ngày nào phát triển. Doanh nhân thành đạt hắn cũng đã giành về. Việc bây giờ mà hắn ao ước thực hiện là : Chọc cho vợ ghen. Hắn muốn nhìn nó khóc, mắng mình, trông thật đáng yêu >.
57 - Nói chuyện với đồng nghiệp thì việc gì phải tháo nhẫn cưới ra?? – Hắn khá khó chịu- Có lí do thôi!- Lí do gì cơ chứ. Gái có chồng mà lại không đeo nhẫn cưới – Hắn bực tức và tính ra khỏi phòng- Anh thật vô líNghe câu nói này xong, cửa phòng lập tức đóng lại, hắn phóng xe đến Bar làm vài ly rượuĐang trong Bar với tâm trạng cực tệ, điện thoại hắn bỗng đổ chuông.
58 Một ngày đẹp trời nữa lại đến, động trời là hôm nay cả hai vợ chồng nhà nó đều đưa Minh Hoàng đến lớp. Gia đình ba người, con cầm tay ba mẹ đi ở giửa, họ cười nói với nhau, thi thoảng lại lấy tay véo má con thơ.
59 Xong cuộc trò chuyện với cậu bạn Quân, Minh Hoàng bén lẻn sang nhà Thảo – người mà cậu cho là “vợ tương lai”. Minh Hoàng vừa vào nhà, trong nhà Thảo đã phát ra những lời nói cùng với những tiếng cười giòn tan- Wow, Thảo sắp có em rồi nha! – Thảo xoa xoa bụng mẹ - Em à, em nhớ chị tên Thảo nhé!- Thảo ơi, em nó không nghe con nói đâu! – Anh Duy xoa đầu Thảo- Con tin em sẽ thông minh như con nè! – Thảo vỗ vỗ ngực tự hào- Con bé này! – Đến lượt Anh Thư xoa đầu ThảoGia đình ba người hình như đang nhắc đến thành viên thứ 4 sắp ra đời.
60 9 tháng 10 ngày trôi qua trong sự cưng chiều của hai ông chồng. Thư và nó trải qua từng cơn đau đớn đã hạ sinh hai chàng hoàng tử bé bỏngDuy mừng quá trời, vậy là gia đình có trai có gái vui quá rồi!Cả hắn và nó cũng vui đều, sao cũng là con họ cả!!-- 15 năm sau--Tiếng nhạc du dương trong căn phòng rộng được bày trí đặc biệt.