21 Đôi mắt cô lấp lánh, đôi môi hồng nhuận mỉm cười nhìn từng đồng tiền trên tay, Mặc Đình bĩu cái môi nhỏ nhắn ngồi 1 bên. Hắn cười cười cầm cây quạt bước tới.
22 Hắn và cô sóng bước đi trên đường. Tuy dung mạo cô bình thường, nhưng tuyệt không tục khí mà lại có một khí chất cao ngạo khó có thể thấy được trên những nữ tử bình thường khác.
23 Đi 1 vòng khắp thành đến trời tối mịt mới về cung, hắn đau đầu không thôi. Ai ai ai, rút cục nàng đã đi đâu. Đi khắp cả thành vẫn không thấy nàng. Làm sao đây.
24 Một nhân ảnh nho nhỏ lén lút hòa mình vào trong dòng người tấp nập. Cô đứng từ trên cao nhìn xuống, ánh mặt lộ rõ vẻ đau thương. (Lời xin lỗi hôm ấy, có phải là việc này không hả Mặc Đình)Nhân ảnh nhỏ nhắn kia vẫn không hề hay biết có người dõi theo mình, chạy vào một tửu lâu nhỏ, noi chuyện với một đại hán to lớn, râu ria xồm xoàm.
25 Màn đêm nhẹ buông xuống. . . . . Tĩnh lặng. . . . 1 đạo nhân ảnh màu trắng lướt qua. . . . Tĩnh- Lão ngoan đồng, tìm ta có chuyện gì vậy?- Cái nha đầu ngốc nhà ngươi lại làm gì nữa rồi?- Hả, dạo này ta ngoan lắm nha.
26 3 ngày sauHắc y nhân đến như đã hẹn- Lãnh Ngạo, ta đến nhận câu trả lời. - A, là ngươi à? -thanh âm lãnh đạm của cô vang lên- Ngươi. . . . Ngươi là ai? Lãnh Ngạo đâu? -hắc y nhân nghi hoặc- Lãnh ngạo thì không có ở đây, nhưng Huyết Phong thì có.
27 Bàn chân hắn lại vô thức bước đi, đưa hắn tới nơi mà nàng vẫn thường bày hàng. Chợ vẫn náo nhiệt như mọi ngày, nhưng lại thiếu mất giọng nói lanh lảnh mọi ngày, thiếu mất gương mặt bình thường nhưng nụ cười lại vô cùng rực rỡ ấy, thiếu cả mùi hương thảo dược nhàn nhạt.
28 Trong lúc cô đang chợ, thì ở nhà, Mặc Đình bận rộn chuẩn bị. (Mặc Đình, ta không biết muội đã và đang làm gì. Nhưng nếu nó có hại cho ta, ta quyết không tha.
29 Sáng sớm, một đoàn người dài ngoằng khua chiêng gõ trống hướng về phía hoàng cung. Giữa đoàn người, có 2 cỗ kiệu xa hoa đúc bằng vàng. Dân chúng đổ ùa ra xem, nhưng bị ngăn trở bởi tấm lụa mỏng.
30 Ở Thọ Ninh cung, (chỗ của thái hậu đó các nàng)- Song Nhi xin bái kiến thái hậu. Thái hậu vạn tuế. - Đứng lên đi Song Nhi, sang đây ngồi với ai gia, -Thái hâu hồ hởi vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh- Vâng, thái hậu.
31 Lúc lắc cái mông ngộn thịt đi vào hoàng cung. Đường Song không đi về phía Thọ Ninh cung, mà rảo bước về phía Thư Nhã cung. (cung of tỷ ý đó )Bọn cung nữ, thái giám thấy nàng, không dám chậm trễ, hướng vào trong điện hô:- Đường Song cô nương cầu kiến!!!!!!Đường Song quay sang mỉm cười với tên thái giám, tỏ ý cảm ơn.
32 Vò nát chiếc khăn trong tay, Đường Song phẫn hận ra về. . . ( Đường Song: Hừ, Lý Nhã Thư, ngươi nhớ đấy, mối hận ngày hôm nay, ta sẽ trả. Ta sẽ nhìn ngươi chết mòn trong Thư Nhã cung của ngươi.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 43