Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khi Đầu Bếp Xuyên Vào Xạ Điêu Chương 27: Chương 22

Chương trước: Chương 26: Chương 21



Cách làm gà nướng khá phức tạp, chỉ riêng việc ướp gia vị thôi cũng phải tốn hơn cả canh giờ. Lúc hai người ăn cơm thì trời đã về chiều, vì vậy khi món gà nướng được làm xong thì bên ngoài trời đã hoàn toàn tối đen rồi.

Diệp Hướng Vãn đơm gà nướng lên đĩa, bưng ra ngoài đặt lên bàn thì nghe Hồng Thất Công đang ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi trên ghế nói: “Vãn nhi, trước đây con không thích học võ, ta cũng không miễn cưỡng con. Nhưng con là nghĩa nữ của Hồng Thất Công, nếu khi ra chiêu lại dùng công phu của đảo Đào Hoa, nói ra có chút không tốt. Tối nay, lão khiếu hóa dẫn con đi xem chuyện náo nhiệt của tên hái hoa tặc, trong khoảng thời gian này con hãy ở cạnh ta đi.”

Diệp Hướng Vãn nghe lời Hồng Thất Công nói, trong lòng mừng rỡ. Hồng Thất Công luôn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, không chịu nổi gò bó, một khi bằng lòng cho người khác ở cạnh ông một đoạn thời gian, đã là cơ may hiếm có rồi. Huống chi mặc dù Hoàng Dược Sư dạy nàng công phu đảo Đào Hoa, nhưng bên cạnh thiếu người chỉ điểm sẽ kém đi rất nhiều.

Hồng Thất Công nói: “Canh giờ đến rồi đây.” Rồi vươn tay cầm lấy đĩa gà nướng nhảy ra khỏi cửa sổ.

Diệp Hướng Vãn lập tức dùng khinh công đuổi theo.

Hồng Thất Công thấy khinh công của Diệp Hướng Vãn rất khá, nhớ tới khi mình và nàng ở chung thì nàng tập võ thông tuệ hơn người, căn cốt lại tốt, thì có ý muốn thử khinh công của nàng. Lập tức dưới chân ông tăng thêm lực, chạy về phía trước.

Diệp Hướng Vãn thấy tốc độ của Hồng Thất Công nhanh hơn trước, tự động tăng lực đuổi theo, tuy rằng nàng không giỏi công phu nhưng nếu chỉ dùng khinh công, trong khoảng thời gian ngắn có thể chạy ngang sức với Thất công.

Đương nhiên Hồng Thất Công chỉ thử chút nên vẫn chưa dốc toàn lực. Tuy khinh công của Diệp Hướng Vãn khá tốt nhưng lại không có nội lực, thời gian dài chắc chắn cầm cự không nổi.

Hai người chạy gấp một đoạn, ra khỏi thành thì chạy thẳng đến một vùng ngoại ô. Diệp Hướng Vãn ngẩng đầu nhìn thấy đằng xa có một căn nhà lớn, không khỏi “Ồ” một tiếng, tự hỏi: “Sao lại có cái nhà ở đây vậy ta?” Vốn nàng đã dốc toàn lực vội chạy đi, nên vừa mở miệng nói chuyện, khí liền tiết ra, dưới chân nhất thời chậm hẳn, bị tụt lại phía sau một khoảng lớn.

Hồng Thất Công cũng thả chậm cước bộ để nàng chạy tới gần mới nói: “Đó chính là nơi trú ngụ của hái hoa tặc, ban ngày ta đi ngang qua đây thì thuận tiện nhìn một chút, chắc là từ đường của nhà nào đó, bên trong đặt không ít bài vị.”

Diệp Hướng Vãn oán hận nói: “Người này chiếm từ đường tổ tiên của người ta làm loại chuyện này, thật đáng ghê tởm.”

Hồng Thất Công trả lời: “Nói không chừng là người quen đấy.”

Diệp Hướng Vãn sửng sốt.

Trong lúc hai người trao đổi thì đã đến gần nhà lớn, lặng lẽ nhảy vào từ sau tường, trong phòng đốt nến sáng trưng, có hai cô nương xinh đẹp khoảng hai mươi tuổi canh giữ bên trong, đang rôm rả nói chuyện phiếm.

Hồng Thất Công và Diệp Hướng Vãn nhẹ nhàng nhảy lên ngồi trên xà nhà, hai nữ tử kia không hề phát hiện chút gì.

Diệp Hướng Vãn ngồi trên xà nhà nhìn xuống dưới, khung cảnh bao quát trong phòng đều thu vào đáy mắt, chợt cảm thấy ngồi tít trên cao xem náo nhiệt quả nhiên tốt thật.

Hồng Thất Công cũng lấy gà nướng ra gặm lấy gặm để, cũng không thèm nghe các cô nương phía dưới nói những gì.

Diệp Hướng Vãn nhàn rỗi vô sự, nghiêng tai nghe ngóng, một cô nương nói: “Chuyện thiếu chủ bảo chúng ta làm lần này hết sức kỳ quái ha.”

Một nữ tử khác nói: “Đúng rồi. Bình thường ngài cũng không bắt người, không phải tỷ muội chúng ta đều thấy ngài phong lưu tuấn nhã nên mới ngoan ngoãn đi theo sao? Không biết sao lần này thiếu chủ lại gióng trống khua chiêng đi bắt người, một lần bắt được mấy người, rồi không thèm để ý tới, ném ở phía sau không biết muốn làm gì nữa, thật làm người ta nghĩ không thông mà.”

“Thật ra ta thấy tuy mấy nữ nhân kia có mấy phần thùy mị, nhưng cũng không phải dung mạo thượng đẳng, đến đây lại không biết điều, trước sau vẫn luôn khóc lóc khiến người ta chán ghét.” Cô nương trước đó lại nói, ý tứ hết sức nhàn nhã.

“Nghe nói tối nay lại muốn bắt nữ đệ tử danh môn chính phái, dung mạo rất khá. Nhưng trước đó thiếu chủ đã thông báo chuyện muốn

Loading...

Xem tiếp: Chương 28: Chương 23

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sét Đánh Xuyên Qua

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 24


Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Quốc Sắc Sinh Hương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị !

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 64