21 Chiếc Limo đỗ xịch trước một đường đua khét tiếng : Tử Thần. Khán đài hình vòng cung, với hơn 100 triệu ghế ngồi đã kín bưng người. Đường đua dài tít tắp và rộng thênh thang không tưởng tượng nổi, Tử Thần được xây dựng bởi sự đầu tư của Mỹ và Nhật, tất nhiên giải thưởng là thứ dùng cả mạng người mới có được, khó mà hình dung ra có bao nhiêu con số 0 và đơn vị tiền để xây nên đường đua này.
22 Một chiếc xe háo thắng lao đến toan cho nó " ôm lề " thì bất ngờ bị nó bẻ lái quần ngay một cú, ôm lề không thương tiếc. Một chiếc khác lấy đà nhảy vọt lên trước muốn dẫn đầu thì nó nhanh như chớp , bay ngay bên cạnh " húc " một phát, đối thủ thứ hai gãy cổ khi chiếc xe chổng bụng phơi nắng.
23 _ Mẹ nói cái gì ? Đính hôn ????? - Nhật Phong suýt chút nữa phá tan phòng khách. Mẹ hắn dịu dàng khuyên nhủ :_ Con bình tĩnh đi, tập đoàn Ngô Gia đó đã muốn thế ta không thể làm khác.
24 _ Tôi muốn đề nghị với cậu một chuyện. - nó buông chiếc nĩa và dao xuống sau khi đã ăn xong phần bít tết, lại chuyển đến món gan ngỗng vỗ béo. _ Chuyện gì ? - hắn nheo mày, người như nó mà cũng đề nghị sao ?_ Cùng tôi thực hiện một kế hoạch, nếu thành công tôi sẽ hợp tác với Shadow theo ý bố già của cậu.
25 _ Cô nói cái gì vậy HẢ ? - nhìn chăm chăm con ếch một hồi lâu mới hét toáng lên , đến lúc nhận ra đã thấy nó đi mua thức ăn cho bọn nhóc mất tiêu. Nhưng đột nhiên hắn lại cảm thấy trong lòng ấm lạ, ít nhất nó cũng quan tâm đến hắn.
26 Hắn há hốc nhìn căn nhà của nó, to. . . to kinh khủng. Tất cả các căn biệt thự lớn chắc cũng chưa bằng cái này. Một màu xanh dương nhạt bao phủ, cây cối cao ơi là cao.
27 Sáng sớm hôm sau, hắn thức dậy theo giờ đi học ở trường,à đúng rồi cái vấnđề tối qua hắn cứ thắc mắc mãi, đồng phục của hắn vẫn còn ở nhà.
28 Ở trên là Nhật Phong ! Hai ngày đã trôi qua, hắn nhận ra nó bí ẩn vô cùng, hôn thê mà : _ Sáng đi công việc đến tận chiều. Tối lại ở trong phòng không thèm ra ngoài.
29 Sáng hôm sau , hắn và nó lại đến trường như thường lệ , tuần nghì lễ cũng đã qua nên bắt dầu từ hôm nay cả hai phải ở lại ký túc xá trong vài tháng tới.
30 Nó không trả lời vội, vắt chéo chân này sang chân kia, tay cầm khẩu súng ngắm nghía, sau một lúc mới lên tiếng :_ Câu hỏi đó. . . xuống hỏi Diêm Vương giúp ta ( vừa đủ chín chữ ) - đôi chân đang vắt chéo của nó chợt duỗi thẳng ra, một phát vào ngay cằm khiến hắn đập đầu ra phía sau, vỏn vẹn chưa tới hai giây.
31 Reng. . . . reng. . . reng. . . Bị giật mình vì tiếng điện thoại, hắn buông nó ra, quay mặt ra phía cửa, gương mặt đang kìm nén sự bực bội xuống. Nó lúi húi lục túi lấy điện thoại, gương mặt đỏ bừng, lí nhí nói :_ Alô, anh ba, có chuyện gì không ạ ? Em đang lên phòng anh.
32 Ở trên là X1 _ Á. . . aaaaaaaaaaaaaaaaáa. . - hắn hét toáng lên như gào nát bóng đêm tĩnh mịch, chiếc kềm của nó đang bẻ gãy từng khớp xương tay của hắn, bẻ như đang bẻ gãy một cành cây vậy.
33 X5 đã bị nó và hắn diệt tận gốc, cái tên đó sẽ mãi mãi không bao giờ xuất hiện thêm một lần nào nữa. May mắn là hắn không nhìn thấy cách nó giết hai tên kia, nếu biết hắn tuyệt đối không dám đến gần nó nửa bước.
34 Vài phút sau, Ngọc Ly bước ra với một chiếc quần jean đen, áo hoodie đen và một chiếc kính mát đen nốt. Dáng vẻ vô cùng năng động dù trang phục kín đáo nhưng vẫn tôn lên vóc dáng dáng của cô.
35 Nó nhíu mày, tay túm nhẹ cổ áo cậu bé nhấc lên thật dễ dàng ( chị là supper man chắc luôn ), âm giọng ngày càng lạnh lẽo, ánh mắt phẳng lặng không thể hiểu được nó như thế nào :_ Nói, làm sao ngươi biết được chuyện đó, ngươi là người của ai sai đến ? NÓI ! Bị nó túm lấy cổ áo, tuy khá lỏng nhưng cũng đủ khiến cậu bé cảm thấy đau đớn, cậu khóc giọng yếu ớt giải thích cho nó hiểu :_ Cậu nói gì vậy, tớ không hiểu?.
36 Máy bay vừa đáp xuống cũng là lúc đội ngũ bác sĩ riêng của nó nhanh chóng triệu tập. Họ đưa nó vào phòng phẫu thuật, mùi máu tanh rợn người. Chiếc dao của Thiên Hoàng có sử dụng độc tố cực mạnh, có thể khiến nạn nhân đau đớn không tả hết.
37 Lái xe về nhà, hắn nhìn thấy nhà không bật đèn liền tiu nghỉu dắt xe vào. Trò chuyện cùng Ngọc Ly suốt tới 11 giờ mới kết thúc mà giờ này nó vẫn chưa về.
38 Nó với lấy chiếc điện thoại trong túi, bấm nhanh một dãy số rồi áp vào tai, giọng nói hơi hụt hơi :_ Jack, đến công ty của chị mau. Hộc. . . chuẩn bị phòng phẫu thuật đi.
39 Sáng, hắn tỉnh dậy vì ánh nắng đang quấy rầy đôi mắt đẹp đẽ kia, vươn đôi tay dài rắn chắc hắn ngồi dậy, chớp chớp mắt nhìn quanh một vòng. . . một giây.
40 "_ Ta không hề có tình cảm với Nhất Thiên. _ Thật sao ? Hay là ngươi cũng không nhận ra tình cảm của bản thân ? Mà cũng không quan trọng, ta muốn hợp tác cùng ngươi, Hoàng Nhật Phong.