Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Huynh ấy không yêu ta

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 42
Chương mới nhất: Chương 41
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể Loại: ngược tâm, cổ đại, SE or HE tự cảm nhậnVăn án:Ta- tiểu thư Đinh gia giàu có, được mẫu thân nuông chiều, song mất phụ thân từ nhỏ!Chàng - một nam tử hán họ Diệp tiêu sái hào hoa, võ công phi phàm bất biến!Đụng độ! Hứa Hôn! Bỏ mặc!Chàng có hôn thê của mình, ta có biểu ca thanh mai trúc mã của ta, cuộc sống của chúng ta như hai đường thẳng song song!Lừa gạt! Rối ren! Giày vò!Để đến một ngày, giữa vòng xoáy ấy, ta nhận ra dường như mình đã đem lòng yêu chính kẻ thù của mình.

Danh sách chương Huynh ấy không yêu ta


Chương 21

21 CHƯƠNG 21Diệp Tuệ cau mày không đáp, quay lưng bước vào cánh cổng toàn đinh nạm vàng, ta vội vã chạy lên phía trước:- Ê, ta nói, ta nói được chưa?Chàng gạt ta sang một bên, lạnh lùng:- Cô đã bị phạt 5 trượng còn chưa chừa hả, có tin bản thiếu gia phạt thêm không?Ta gật đầu bừa một cái: “Thiếp tin”.


Loading...

Chương 22

22 CHƯƠNG 22- Tiểu thư, không hay rồi, không hay rồi!Đứa a hoàn nhỏ bé cầm một phong thư vừa mới bóc, vội vã kêu lên. Hàm răng nho nhỏ có chiếc răng khểnh lộ ra, đáng yêu vô cùng.


Chương 23

23 CHƯƠNG 23Hắn, Diệp Tuệ ư? Ta gần như líu cả lưỡi khi nhắc đến cái tên ấy, con tim đập dồn dập, rõ ràng là đang vui mừng khi nghe hắn tới biệt viện. Nữ nhân chúng ta là sinh vật dễ mủi lòng nhất, có thể hôm qua bị hắn đối xử tệ bạc, bị hắn bạt tai.


Chương 24

24 CHƯƠNG 24Ta vừa ốm dậy, mới thay vội y phục chưa dùng thuốc. Chứng phong hàn lâu năm khiến ta khốn đốn. Đã cố sức gìm cơn ho nhưng rồi vẫn cứ bộc phát, ta ho rũ rượi.


Chương 25

25 CHƯƠNG 25Chẳng ngờ khi hắn vừa rời đi, ta lại ngã vật ra thập tử nhất sinh!Sau trận cảm phong hàn từ thưở chờ sao băng hồi nhỏ, ta đâm ra mẫn cảm với những thứ lạnh giá, trông thấy bông tuyết mềm mại tựa xốp, ta không khỏi kinh hồn bạt vía, khi các đứa trẻ khác thích thú với thứ trắng tinh ấy, ta lại thu mình trong lớp chăn ấm áp.


Chương 26

26 CHƯƠNG 26Thực ra lúc hai vợ chồng hắn đến ta cũng chẳng biết, lúc đó ta đang trốn vào một gốc cây cổ thụ ăn một cây kẹo hồ lô to đùng, đường dính đầy mép.


Chương 27

27 CHƯƠNG 27Còn đương suy nghĩ thì tẩu tẩu đã cùng hai vị cô mẫu bước ra, không biết cô ả đã đứng sau chúng ta tự bao giờ, ả đằng hắng giọng thị uy:- Mẫn Mẫn, y phục lần này muội và Tiểu Ái may cũng tạm được.


Chương 28

28 CHƯƠNG 28Ả đàn bà này thật là kỳ quái, hỷ phục đã mỹ mãn đến độ đó rồi mà vẫn không chịu. Cả chiếc mũ phượng cao sang ả cũng chê là quá rườm rà. Báo hại hai vị cô mẫu một phen sửa sang, tốn công trang trí lại.


Chương 29

29 CHƯƠNG 29Rồi cũng đến ngày mai của Tiểu Ái, ồ, thì ra chính là ngày cưới của Sảnh Tiểu Liên và Diệp Tụê. Ta phải dậy từ sáng sớm để đem hỷ phục tới Sảnh phủ, nghe nói, trước ngày cưới bọn họ không được gặp nhau nên Sảnh Tiểu Liên có vẻ sốt sắng lắm.


Chương 30

30 CHƯƠNG 30Ta thúc ngựa như bay về biệt viện, đồ dùng đã được Tiểu Ái gói ghém từ lâu, thư từ biệt cũng đã viết xong đâu đấy. Ta có thể lao vào vòng tay mẫu thân mà khóc thỏa thuê rồi.


Chương 31

31 CHƯƠNG 31Ta chạy như bay ra khỏi biệt viện. Người phu xe ban nãy thấy đám người Diệp Tuệ hùng hùng hổ hổ kéo vào đã rong xe chạy mất dạng từ khi nào!Tô Châu rộng lớn, con phố nào cũng trải dài tít tắp, sầm uất náo nhiệt, bốn phương tám hướng, chạy đến rã rời tay chân.


Chương 32

32 CHƯƠNG 32Ta cõng trên lưng thi thể lạnh giá của Tiểu Ái, chân nam đá chân chiêu về biệt viện. Trên đường đi, ta cứ luôn miệng kể chuyện cho nó nghe, từ chuyện hồi còn bé tý ta chuyên giành đồ chơi của Tiểu Ái, lớn lên lại cùng nó học thêu mẫu đơn, rất nhiều lần nó lén thêu giúp ta, bị mẫu thân bắt phạt.


Chương 33

33 CHƯƠNG 33Diệp Tuệ và Sảnh Tiểu Liên dẫn quan binh đến biệt viện của chúng ta, ta biết chúng sẽ không đời nào tha cho ta!Ta cũng không màng, chỉ mong hai vị cô mẫu sẽ giúp ta lo liệu hậu sự của Tiểu Ái.


Chương 34

34 CHƯƠNG 34Sau khi bọn họ rời đi, ta lẳng lặng sắc lại bát thuốc, Tiểu Ái đã dặn ta phải biết tự chăm sóc ình, dù ta có chết, nhất định cũng không chết vì bệnh tật!Đến khi bước ra hậu viện mới thấy hai vị cô mẫu đang chất đồ lên xe ngựa, ta ngạc nhiên hỏi:- Hai người định đi đâu sao?Họ quay lại, nhìn ta vẻ áy náy rồi đáp:- Đúng vậy! Chúng ta rời khỏi đây!Hai vị cô mẫu đi khuất rồi ta mới định thần lại những gì vừa nghe được.


Chương 35

35 CHƯƠNG 35Buổi tối, bà chủ làm vài món mặn đơn giản ép ta ăn thật nhiều, nhưng ta vẫn cứ trệu trạo nhai không muốn nuốt, bầu không khí ngượng ngập, thiếu đi một Tiểu Ái!Đêm hôm đó, ta cứ trằn trọc không ngủ được, bồn chồn nhìn chỗ trống bên cạnh, trước đây Tiểu Ái nằm chung với ta trên chiếc giường này, còn nhớ, có cả lông cừu trải lên, rất ấm áp!Ta trở dậy, ôm lấy A Tuệ đang say ngủ trong cũi, ra phía hiên nhà, nơi chiếc quan tài của Tiểu Ái được đặt.


Chương 36

36 CHƯƠNG 36Ta cho A Tuệ chút cà rốt tươi, dỗ dành nó ăn nhiều một chút, bữa ăn cuối cùng của con vật nhỏ ta nuôi nấng!Xong xuôi đâu đó, ta cầm dao rạch bụng con thỏ, nướng một đĩa thịt thơm phức, đến nó ta cũng có thể giết thịt được, ta không tin không thể quên được Diệp Tuệ! Hắn đã có phu nhân, ta cũng có con đường riêng của ta, không nên nhớ đến hắn! Cứ để thù hận chôn sâu trong lòng.


Chương 37

37 CHƯƠNG 37Sáng hôm sau, nhân lúc trời còn xâm xẩm tối, màn đêm dày đặc còn chưa tan biến sạch sẽ, ta cầm theo tay nải, nhảy lên ngựa trở về Tô Châu. Hồ Sở Minh nghe tin ta chấp nhận hôn sự, hắn vui đến độ cười mù cả mắt, liên tục nói: “Tốt quá rồi, tốt quá rồi”.


Chương 38

38 CHƯƠNG 39Trên đường áp giải ta đến tri phủ, đám người tụ tập ngoài chợ tranh thủ bàn tán, đành rằng chưa chính thức làm vợ người ta, nhưng thất tiết vẫn là thất tiết, ta vẫn bị người đời khinh bỉ như thường.


Chương 39

39 CHƯƠNG 39Lưỡi dao lạnh buốt đã ấn sâu một chút, cảm giác động mạch ở cổ dần đứt phựt, đầu óc ta dần tê dại đi nhưng vẫn cảm nhận có đôi tay mát rượi mềm mại đang xoa nắn khuôn mặt mình.


Chương 40

40 CHƯƠNG 40Kỳ lạ là hôm nay ngục thất vắng tanh, mấy tên phạm nhân hay tiếp chuyện với ta cũng đi vắng đâu không thấy. Hay là bọn chúng bị lôi đi chém đầu tập thể chăng? Ta ngóng ra phía cửa sau, Diệp Tuệ vẫn khoan thai bước theo ta, nét mặt bình thản của chàng lúc nào cũng khiến ta yên tâm.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Diễm Phu Nhân

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Giang Sơn Tươi Đẹp

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 86



Rất Yêu Em Cô Gái Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23


Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 198


Đoàn Trưởng Ở Trên Cao

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62


Thiếu Gia Danh Môn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 230


Anh Cưng Chiều Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Anh Chồng Nhỏ Đáng Yêu Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 15


Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 113