41 “Công tố Min, để tôi đi làm được không?” Đường Vũ Tân nhìn Min Tae Yun bằng đôi mắt ngập nước, năn nỉ. Min Tae Yun thấy bộ dạng cún con của Đường Vũ Tân, trong lòng cảm thấy hơi bất lực: “Khỏe hẳn chưa?” “Khỏe rồi, không phải tối qua ông chủ Ra đã kiểm tra rồi sao? Anh ấy nói tôi không sao rồi.
42 “Nhìn thấy gì?” Đường Vũ Tân theo Min Tae Yun lên đến sườn núi, vừa lúc Min Tae Yun dùng năng lực ma cà rồng quan sát hiện trường xong. Tổ công tố đi đến rạng sáng mới tới hiện trường gây án, mọi người không kịp nghỉ ngơi mà bắt tay ngay vào công việc, trong đội ngũ mặt mày phờ phạc có mỗi mình Đường Vũ Tân mặt mũi sáng láng là khác biệt.
43 “Dáng người đẹp thật. ” Hwang Soon Bum nhìn băng video than thở. “Cái gì mà dáng đẹp?” Đường Vũ Tân đi từ ngoài vào. “Ôi chao, công tố Đường cô chạy đi đâu thế? Mới chớp mắt đã không thấy người rồi.
44 “Người… này là ai?” Đường Vũ Tân nhìn Hwang Soon Bum đang thẩm vấn người cải trang thành tên tóc đỏ, thắc mắc. “Nam số 4, lén la lén lút một mình ở trong rừng không biết làm cái gì bị tôi tóm được, lần này hung thủ còn chạy đi đâu?” Yoo Jung In nheo mắt dữ tợn, nhìn nam số 4.
45 “Điều tra thế nào rồi?” Trước sơn trang, nhận được tin Min Tae Yun sắp quay lại qua điện thoại, sáng sớm Đường Vũ Tân đã chầu chực ở chỗ này, không đơn thuần là vì kết quả điều tra, chắc hẳn chuyện ông chủ Ra đã khiến Min Tae Yun không dễ chịu gì.
46 “Thật không ngờ, vụ án lần này lại kết thúc như thế. ” Yoo Jung In nhìn sáu người bị cảnh sát giải đi, than thở một cách khó tin. “Phải đó, còn phát sầu vì tưởng không có chứng cứ… nói lại, sao công tố Đường biết cái USB đó có chứa chứng cứ quyết định?” Hwang Soon Bum cảm thán trong lòng đồng thời cũng không bỏ sót cảm giác lạ lùng đang tồn tại, vì sao Đường Vũ Tân biết mấu chốt nằm ở cái USB đó? Vừa lấy đồ ra cô đã tóm lấy chiếc USB đầu tiên, quá lạ.
47 “Rốt cuộc có chuyện gì?” Nhận được điện thoại của Min Tae Yun xong, Đường Vũ Tân và Jang Chul Oh ba chân bốn cẳng chạy tới viện kiểm sát. Đường Vũ Tân đặc biệt chú ý sắc mặt của đại boss, mặt Jang Chul Oh tràn ngập thảng thốt và nghi ngờ.
48 “Trên cổ nạn nhân trừ hai vết thương ra thì không còn vết thương trí mạng nào. ” Bác sĩ Sok đưa kết quả kiểm xác cho Tổ công tố. “Không có sao?” Hiển nhiên Yoo Jung In không tin chỉ có hai vết thương mà rút hết máu một người dẫn đến tử vong.
49 “Nếu tôi hỏi cô bây giờ Yoon Ji đang ở đâu, có phải cô sẽ không nói cho tôi biết không?” Hôm sau, trong phòng làm việc của đại boss, Đường Vũ Tân nhàn nhã gặm đồ ăn sáng trong tay.
50 Ngày hôm sau, Hwang Soon Bum nhìn cánh tay quấn băng của Đường Vũ Tân không nhịn được muốn khóc, anh quay đầu nhìn sắc mặt Min Tae Yun, phát hiện sắc mặt công tố Min đã khá hơn mấy ngày trước đó nhiều, có điều cũng không dễ nhìn tí nào.
51 Bờ sông Hàn, khung cảnh tĩnh mịch vốn có bị phá vỡ. Dải cách ly màu vàng chói mắt giăng xung quanh, phong tỏa con đường dẫn tới bờ đê ngăn cản du khách và người đi đường.
52 “Biết lúc nào?” Vẻ mặt Min Tae Yun từ từ lạnh lẽo, cô ta, biết ngay từ đầu lại không nói với anh?! “Sau khi bị cắn lần đầu tiên. ” Đường Vũ Tân sắp xếp lại mạch suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, cô ổn định lại hơi thở, nói tiếp: “Lần đó bị cắn xong tôi không hề biến thành ma cà rồng, nên tôi nghĩ, nếu em gái anh là người bị con ma cà rồng đó cắn đầu tiên mà nói, có lẽ…” Nghe xong đáp án, Min Tae Yun thả bàn tay đang bấu chặt trên vai Đường Vũ Tân ra, ánh mắt bộc lộ nỗi thống khổ.
53 Đợi Đường Vũ Tân đuổi kịp đến bờ biển thì trời đã sáng tỏ. Trong lòng cô hơi bồn chồn, không biết mình sẽ gặp chuyện gì ở bờ biển này. Còn chưa tới bờ biển, xa xa Đường Vũ Tân đã nghe tiếng tranh cãi ầm ỹ.
54 Bệnh viện Korea, bên ngoài phòng cấp cứu. Min Tae Yun và Jang Chul Oh sốt ruột đứng chờ bên ngoài. Trên đê biển, lúc Min Tae Yun tưởng rằng Đường Vũ Tân đã chết, Jang Chul Oh tinh tế phát hiện tim Đường Vũ Tân còn đập thoi thóp.
55 “AB Rh(-)… nghĩa là gì?” Min Tae Yun quay đầu hỏi ông chủ Ra. “AB Rh(-) là nhóm máu hiếm nhất trong tất cả các nhóm máu. Nói thật, tổng kho máu có nhóm máu này anh cũng cảm thấy kinh ngạc.
56 Một sớm mai nắng chiếu lung linh, trưởng phòng Jang Chul Oh mang theo nụ cười như nắng ban mai tiến vào Tổ công tố bận rộn. Cửa phòng Tổ công tố bị trưởng phòng Jang đẩy mạnh, nụ cười sáng lạn thiếu chút nữa làm mù mắt những người đã phấn đấu nơi tuyến đầu gần một tuần nay.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 11