21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng họp vừa rồi còn ồn ào náo động, lúc này yên tĩnh đến có thể nghe thấy tiếng thở dốc rất nhỏ.
22
Đêm khuya người thưa thớt. Thang máy không có dừng lại, đưa Trì Tịnh và Thư Luật thẳng đến lầu mười tám.
Trì Tịnh lấy ra chìa khoá mở cửa, đi vào cửa, đưa tay bật đèn tường ấm áp.
23
Con người Hà Nhuế này mặc dù có lúc trì độn, nhưng thỉnh thoảng thật sự rất nhạy cảm.
Ví dụ như lúc trước chỉ bằng một chiếc điện thoại là có thể phán định bạn trai sai đường lạc lối…
Khi đó cô ấy nói với Trì Tịnh như thế này: “Khương Thừa mặc dù không trốn tránh nhận điện thoại của mình, nhưng sau đó lại xoá hết kỷ lục của cuộc trò chuyện.
24
Sáng hôm sau, Thư Luật đúng giờ xuất hiện ở nơi ở của Trì Tịnh. Lúc chuông cửa vang lên, Trì Tịnh đang tìm chìa khoá cửa khắp nơi.
Cô mở cửa ra, bên ngoài đứng Thư Luật.
25 Dạo này Thư Trữ Khải coi như là đường làm quan rộng mở. Cùng một người bạn hùn vốn đầu tư một sân golf, vừa mới ở trên bàn bàn chuyện rất tốt, căn bản là thành.
26
Hai con ngựa một đen một trắng bị hàng rào ngăn cách. Lương Duệ Tư ra dấu tay với Trì Tịnh, rồi lại gật gật đầu với Thư Luật
Thư Luật nhìn bóng lưng Lương Duệ Tư, trong mắt không có cảm xúc gì.
27 Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Trì Tịnh bị Thư Luật mạnh mẽ, chặt chẽ đè ở trên giường. Trong hít thở dồn dập chỉ cảm thấy toàn bộ không khí trong lồng ngực bị anh ép ra ngoài.
28 Sau khi biết được Lương Duệ Tư nằm viện, Trì Tịnh định buổi tối đi thăm anh ta. Trở lại phòng làm việc, Đồng Dao ngồi cạnh cửa vội vàng đứng dậy, đi theo sau cô.
29
Bức màn cửa sổ sát đất của phòng khách bị gió khẽ cuốn lên.
Trì Tịnh tuỳ tiện mặc một chiếc áo hai dây bó người màu đen cùng quần short cực ngắn ngồi trên thảm ở phòng khách, hai tay gõ bàn phím nhanh như bay.
30
Mặt trời chói chan nhô lên cao, sau khi Thư Luật và Lục Diễm nói chuyện xong, hai người cùng trở lại phòng làm việc.
Bên trong im lặng, hai người phụ nữ dưới ánh đèn trắng đều vô cùng chăm chú.
31 Trở về từ thành phố J đã hơn mười ngày, trong đầu Trì Tịnh thỉnh thoảng còn nghĩ tới đề nghị của Thư Luật tối hôm đó.
Không biết là vì nguyên nhân bọn họ xa cách lâu như vậy, hay là anh thật sự không có gì để lo lắng ở nhà, thời gian Thư Luật bám lấy cô dường như nhiều hơn không ít.
32
Sau khi Trì Tịnh mở miệng, hầu như những ánh mắt trong phòng họp đều tập trung đến trên người cô.
“Phản đối? Lý do đâu?”
Trần Cách Phỉ cũng nhìn cô, khoé môi cong lên, ánh mắt lạnh lẽo sắc bén.
33
Bóng đêm rã rời, trong không khí oi bức mang theo một chút hơi nước, bầu trời không thấy ánh sao, chỉ có một lớp ánh trăng màu xám bạc.
Thư Luật bước xuống từ chiếc Bentley màu đen, ống quần tây với chất vải cực tốt rũ thẳng xuống theo động tác anh đứng dậy.
34
Trần Cách Phỉ sống gần ba mươi năm, cho tới bây giờ không ngờ rằng bởi một câu nói mà cô ta suýt chút nữa mất khống chế ngay tại chỗ.
Giọng điệu châm biếm của Thư Luật khiến cô ta không chỗ nào ẩn trốn.
35 Sau khi định ra người đại diện phát ngôn, phim tuyên truyền nhanh chóng được bắt đầu tiến hành quay. Khác với quảng cáo trước kia, lần này cần chế tác ba tập, mỗi tập là mười phút về một câu chuyện xưa.
36
Tặng cho các cú đêm, ai còn thức thì vào điểm danh nào
Từ sau sáu tuổi bất ngờ bị tổn hại thính lực, tính tình Lương Dật Tư vẫn luôn lạnh nhạt.
37
Ba người bị bao phủ dưới ánh đèn. Thư Luật đứng bên cạnh xe, nhìn hai người đứng ở trên bậc thang.
Trì Tịnh nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên trước.
38
Thư Luật đứng bên cửa sổ phòng sách, đón gió nhẹ buổi sáng thổi hiu hiu, quan sát thành phố dần dần thức giấc.
Trên người anh mặc một chiếc áo cổ chữ v màu xanh dương, phía dưới mặc một cái quần tây màu xám đậm.
39 Một bàn tay thon dài trắng nõn mở cửa kính ra, bên trong đặt mười chín bình thuỷ tinh màu nâu xếp thành hàng ngang. Trì Tịnh nhìn qua theo thứ tự, để thành viên mới số 20 của Perfectionist ở chỗ cuối cùng.
40
Cuối tuần Trì Tịnh trở về nhà.
Ánh mặt trời buổi sáng vừa đủ, lúc này Trì Tịnh đang kéo vòi nước tưới nước trong vườn hoa.
Cô mặc một chiếc áo đầm thắt lưng màu trắng, trên chân tuỳ tiện mang một đôi dép kẹp màu hồng nhạt.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50