21 Sau một lúc suy nghĩ đắn đo thì lòng thương người của mình đã chiến thắng và lấy hết dũng khí bước lại cạnh nơi anh ta đang đứng đợi gần cửa ra vào
- xong chưa? Về thôi
Thấy mình bước tới anh nói
- được nhưng.
22 Sau khi nhớ ra chuyện hệ trọng chết người đó thì tâm hồn ăn uống của mình biến đâu hết trơn mà chỉ muốn chạy thẳng lên phòng mà " ăn" hết mấy cuốn sách vở toán đó.
23 Nhưng niềm vui đó không kéo dài được bao lâu,niềm vui đó kết thúc từ lúc mình làm xong bài kiểm tra toán đó. Theo dự đoán thì mình con chưa đạt tới 5 điểm thế là từ đó có nguyên đám mấy đen trên đầu mình
Vì chuyện đó mà mình không còn tâm trạng đâu mà ăn uống , kể cả việc chơi cũng Vivi.
24 Khi mình về đến nhà cũng đã hơn 7h tối, mình vào nhà trước đã thấy anh ngồi trên sofa xem thời sự trên tivi, thấy mình về anh ta ngoắc tay nói
- lại đây , ngồi xuống
Mình từ từ tiến lại ngồi bên cạnh anh nhưng tất nhiên giữa hai người phải có khoảng cách
- mệt không ?- anh hỏi nhẹ nhàng
- không tôi đâu có làm gì đâu mà mệt
Lúc đó chú Lý tay xách nách mang đem mấy cái túi mình mua lúc nãy vào nhà hỏi mình
- phu nhân mấy túi này tôi để ở đây thì được ạ?
- chú để đó đi lát cháu mang lên phòng
- dạ được
Chú để gần bàn rồi đi ra ngoài
- anh đi công tác như thế nào? Mọi chuyện tốt chứ? Anh co mệt không?
- mọi thứ đều ổn.
25 Sáng hôm sau thức dậy tự nhiên mình cảm thấy đầu hơi choáng váng chút nhưng nghĩ là đêm qua ngủ không đủ giấc nên vậy.
Hôm nay là thứ 7 nhưng mình phải đến trường tham qua buổi tập văn nghệ mừng ngày thành lập trường.
26 Sáng hôm sau mình bị đánh thức bởi tiếng gọi của anh
- bảo bối mau thức đậy!! 6h30 rồi
- Uhm để tôi ngủ lát nữa đi buông ngủ quá ak!!
Do bồn bị cơn buồn ngủ lấn áp nên mình quên luôn hôm nay mình phải làm gì và tại sao anh lại hộ mình dậy sớm như vậy.
27 Cuộc sống của mình tại nhà anh diễn ra rất bình thường, cuộc sống đầy đủ. Thấm thoát đã 2 năm trôi qua mà không có biến cố gì xảy ra, anh thì ngày ngày đều chăm sóc mình rất tốt.
28 Việc chuẩn bị cũng không có gì vất vả vì mình chỉ ngồi chỉ đạo và được sự giúp đỡ tận tình của mọi người nên rất cả đều hoàn tất rất nhanh
***
Bây giờ bữa tiệc đã bắt đầu.
29 Cuối cũng chỉ sao vài phút anh đã mang ra dĩa cơm chiên thịt bò thơm ngon để trước mặt mình rồi lại qua vào lấy thêm ly sữa lạnh nói
- nhanh ăn đi. Sao lại nhung tôi như vậy?
- có thật là không sao không?
- tôi đảm bảo.
30 Khoảng nữa tiếng sau mình nghe thấy tiếng phanh xe gấp thì biết ngay anh đã về. Y như rằng chưa tới một phút đã thấy bóng dáng anh đứng ngay cửa nhìn mình đang ngồi trên sofa hỏi
- có chuyện gì mà em lại trở thành bộ dạng này?
- anh hỏi cô ta
Mình chỉ tay về phía nhà bếp nơi cô ta đang nấu ăn như là đợi anh về.
31 Nghe tin xong mình không biết làm gì nữa cả, trong lòng thì lo lắng không ngừng. Mình chỉ biết lập tức chạy đến phòng bác quản gia gõ cửa , như đoán trước được sẽ có chuyện xảy ra nén ông ấy liền mở cửa hỏi
- phu nhân có chuyện gì mà gấp gáp vậy?
- Phong.
32 Sau khi định hình lại thì mình mới đẩy anh ra nói
- anh làm gì vậy?
- tôi chỉ kéo em lại thôi mà, đó là do rm không chịu đứng vững
- nhưng sao anh không né ra còn lợi dụng hôn tôi nữa
- nên nhớ là em ở trên đó nhak
- tôi.
33 Sau khi mình tức giận bỏ đi chưa được năm giây thì đã bị tiếng động lớn ở sau lưng làm giật mình' bụp' mình đứng ngay của quay lại nhìn thấy anh đã nằm dàu dưới đất.
34 Tại cái tất lơ đảng nên khi được Hani dẫn đi mình lại không chú ý va phải một người con gái ăn mặc bốc lửa đi ngược lại với mình. Sự va chạm đó làm cả người mình và cô ta đều bị rượu nhuộm một mảng lớn.
35 Vì chuyện ồn ào nãy giờ nên người khách trong quán ba cũng không còn ai chỉ còn mấy người phục vụ còn ở lại quét dọn mọi thứ. Họ thấy anh cùng mình bước ra liền cúi người chào hỏi hết sức tôn kính.
36 Công cuộc mua quà đó của mình hoành tráng vô cùng nha, sau khi đánh mấy tiệm trang sức mình đã chọn mua được một chiếc vòng cổ, hoa tai tặng cho em gái của anh.
37 Vân nhi từ khi gặp mình đã tỏ vẻ khó chịu anh có vẻ cũng nhận ra liền nói
- Sao vậy? Em còn không mau chào chị dâu một tiếng?
- em không chấp nhân cô ta là chị dâu của em sao phải chào chứ.
38 Khi mình tỉnh lại thì đã nằm trên chiếc giường quen thuộc trong phòng, bây giờ là trời sáng có nắng nhẹ hắt qua rèm cửa trắng tinh. Mình với tay sang chiếc tủ để đầu giường lấy điện thoại sẵn nhìn đồng hồ thì biết giờ là 11h sáng.
39 Khi đến công ty mình cứ lon ton đi theo anh lên phòng giám đốc trước bao nhiêu con mắt tò mò của các nhân viên. Anh một khi đã làm việc thì không còn quan tâm gì nữa.
40 Từ khi mình 3 tuổi đã được ba mẹ cho đến nhà trẻ rồi mà tính mình từ nhỏ đến lớn lúc nào cũng rụt rè không bao giờ dám nói chuyện với ai. Ngày đầu tiên đi mẫu giáo là nỗi khủng hoảng lớn nhất trong đời cô bé 3 tuổi như mình.