21 Chap 21: Đừng lôi anh vào rắc rốiKhuya lắm rồi, thời gian cứ như ngưng động, tôi không ngủ được vì trong lòng cứ nao nao. Trằn trọc mãi tôi quyết định lên sân thượng.
22 Chap 22: Theo dõi"Thúy Nga, chủ nhật này. . . ok không?" Tôi nói chuyện với con Thúy Nga về vụ theo dõi Chan Chan và tình nhân bí mật. Tôi thấy nó do dự giữ lắm, hình như không muốn giúp.
23 Chap 23: Xin phép cha mẹĐêm qua có lẽ do đi ngoài đường, ra vào máy lạnh liên tục nên hôm nay tôi ngã bệnh luôn rồi, đầu thì nhức, mũi thì cử chảy như suối, nói chung là không khoẻ nhưng vẫn phải ráng thực hiện nghi lễ buổi sáng và đi học.
24 Chap 24: Cú đấmSáng hôm nay là ngày nghỉ, mặt trời mới hừng đông thì tôi không thấy Chan Chan đâu cả, kể cả Hà Diễm. Hai người bọn họ quả là không biết sợ Min Min này mà.
25 Chap 25: TánTôi vẫn rất ư là hận cú đấm của Chan Chan, đánh gì mà đau quá trời quá đất luôn hà. Ngắm nghía mình trong gương, thế này thì làm sao ra ngoài gặp thiên hạ đây.
26 Chap 26: Gặp tai nạnTôi lang thang trên con phố đông người, dòng người tấp nập nhộn nhịp bước đi, chẳng ai rảnh mà quan tâm đến một con nhỏ mười bảy tuổi thất tình như tôi.
27 Chap 27: Làm lại từ đầuĐứng trước cửa nhà, mắt tôi nhìn chăm chăm vào cái cô gái mặc váy xòe đang đứng trước mặt mình mỉm cười. Tôi quen cô ta hả sao cười vui dữ?"Ai vậy chị?" Tôi lắc nhẹ tay chị Hòa Trâm hỏi.
28 Chap 28: Chụp hình cướiHôm nay tôi quyết định đi dạo phố một mình, không muốn cho ai đi cùng nên đã lén chuồn khỏi sự quản giáo chặt chẽ của gia đình chồng.
29 Chap 29: NhớTrong cái hộp đó là những bức ảnh của Hà Diễm, nhưng nếu là ảnh của cô ta chụp một mình thì tôi đã không bất ngờ như vậy.
30 Chap 30: Đoạn tìnhTôi vừa chạy vừa khóc trong màn đêm tĩnh mịch. Cứ chạy khoảng ba bốn bước thì ngoái đầu ra sau xem có ai đuổi theo không nhưng thật sự vô vọng.
31 Chap 31: Ra đi"Bồ phải cho Chan Chan chịu nổi đau dằn xé, không được ra đi không như vậy!" Thúy Nga nói miết từ nãy đến giờ. Tôi nhức đầu kinh khủng với nó.
32 Chap 32: Nơi đó không có anhĐặt chân xuống sân bay Nội Bài, tôi tháo mắt kính ra. Khí hậu ở đây lạnh hơn hẳn ở Sài Gòn. Ngó quanh ngó quất, tôi thấy một chị rất xinh đẹp đưa tay ngoắc tôi, tôi mỉm cười, kéo vali đi nhanh lại.
33 Chap 33: Nhập học lạiCon Thúy Nga nó gửi hồ sơ của tôi ra tận Hà Nội cho chị Bích Hạ. Chị nói sẽ nộp hồ sơ vào trường cho tôi, không cho tôi bỏ học giữa chừng vì cái chuyện tào lao ấy.
34 Chương 34: Gặp lại Chí HùngTôi há hốc mồm, người đứng trước tôi đây không phải là Chí Hùng sao? Cái con người mà khiến cho gia đình bạn bè nháo nhào lên.
35 Chap 35: Cuộc gọi nửa đêmMột ngày bận rộn chuẩn bị cho việc nhập học ở đây cũng đủ khiến cho tôi cảm thấy mệt mỏi. Lê lết tấm thân tàn về nhà, ngay bây giờ tôi chỉ muốn lắn đùng ra ngủ để quên trời quên đất mà thôi.
36 Chap 36: Đánh hội đồngHôm nay tôi đến trường mới, một ngôi trường xa lạ cũng những con người xa lạ. Nơi đây, bọn họ không thân thiện như tôi từng nghĩ.
37 Chap 37: Làm náo loạnTôi chẳng biết có gì xảy ra tiếp theo cái màn ôm ấp giữa phố phường nữa. Chỉ biết khi tỉnh lại thì đầu được quấn một dải băng trắng, nằm trong một căn phòng cũng trắng nốt.
38 Chap 38: Chảy máuTôi chạy từ trên lầu xuống xem tình hình, vừa đến nơi thì tôi nghe Chan Chan hét lên. "Tao chẳng muốn đánh mày nhưng mày là người đánh tao trước, tự vệ là việc tao phải làm!" Nói rồi cậu ta bỏ đi lên lầu.
39 Chap 39: Niềm vui trở lạiTôi khựng lại, quay đầu nhìn Chan Chan, cậu ta vẫn nhắm nghiền mắt nhưng tay thì vẫn nắm chặt tay tôi. Haiz, têm này, thật là, tôi nhẹ mỉm cười, tay kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cậu ta.
40 Chap 40: Thành phố, nơi thuộc về tôiChan Chan tựa người vào ghế, từ Hà Nội vào Thành Phố có bốn lăm phút mà cũng tranh thủ ngủ, tên cool boy ham ăm ham ngủ chết tiệt.