1 10h chủ nhật
Trùng Khánh
Cuối cùng cô cũng đặt chân tới Trùng Khánh sau bao ngày vất vả, tại sao lại vất vả?
Cô là một biên kịch nhỏ nhoi, viết một kịch bản vô cùng bé nhỏ, đưa cho đạo diễn xem thì ông ấy gật đầu cái rụp vì kịch bản khá tuyệt.
2 Cô tới nhà Tiểu Khải, Tiểu Nguyên sống chung với Tiểu Khải, coi như là một công đôi việc luôn đi
Cô đứng trước cửa nhà Tiểu Khải khẽ bấm chuông
- Ai đấy?- Tiếng nói từ trong nhà vọng ra
- Tôi là Tiêu Hoa Trân, 22 tuổi, sinh viên năm cuối khoa biên kịch đại học Hí kịch Thượng Hải.
3 Dọn dẹp cái phòng sao mà vất vả thế không biết, quần áo vứt lung tung, chung với vỏ bánh kẹo
Rốt cục đây là cái phòng hay là cái bãi rác?!!!!!
Dọn dẹp xong phòng ốc đầy rác rưởi, cô cho quần áo vào máy giặt.
4 - Tiêu Hoa Trân, con đứng lại đó cho ta
Tiếng mẹ cô gằn lại đanh thép. Khủng bố khủng bố a, vô cùng khủng bố đi
Cô quay lại nở nụ cười sát thủ giết chết hàng vạn nam sinh nhưng căn bản nụ cười này không có tác dụng với mẹ cô
- Có chuyện gì vậy ạ?
- Con mau bỏ ra cho ta.
5 Sáng hôm sau
Cửa văn phòng
Cô ồ á nhìn cái bằng tốt nghiệp loại Giỏi của mình
Bung lụa đi, là loại Giỏi đó, hôm nay cô hảo hảo rút hầu bao chiêu đãi bạn bè.
6 Tiếng đồng hồ báo thức reo liên hồi, cô với tay tắt đồng hồ rồi ném thẳng vào tường
Choang, đồng hồ vỡ tan tành
Sức công phá lớn
Từ trước tới nay chưa có vật thể nào gọi cô đúng giờ, kể cả má mi cô.
7 Bước ra khỏi phòng tổng giám đốc, cô lấy chân đá mạnh vào cái cửa thang máy
- Ay u, đau đau đau- đá phát nữa- đến mày cũng phản tao
Bác đạo diễn đứng bên cạnh máu nóng thực sự đã dồn lên đến não
- Tiểu Trân Trân, cháu nghĩ gì mà giao việc tìm diễn viên cho họ vậy?
- Tất nhiên là cháu có suy nghĩ.
8 Khò khò khò
"Hôm nay là buổi đi làm đầu tiên, không thể tới trễ được"
Cái giọng như loa phát thanh của cô oang oang trên điện thoại làm cô nhíu mày càu nhàu.
9 Cái tên kia, cái tên kia, rốt cục hắn, như vậy là có cái ý tứ gì với cô chứ, nhìn mặt hắn khi nhìn cô kìa
A a a, cô muốn giết người, cô muốn giết người
- Tiểu Trân
- Dạ
- Bàn kia mới có khách kìa
- Dạ
Mặt cô méo xệch, cầm danh sách menu đến bàn nơi có vị khách mới
- Anh dùng gì ạ?
Người đàn ông nọ nhìn cô khó chịu rồi nói
- Nỡm ạ, không biết cách nhìn người hay sao chứ?
Cô suýt phun nước bọn.
10 -Vương Tuấn Khải a, người ta thực sự mến anh mà. Nhờ Hoa Trân Tỷ Tỷ nói em mới biết nhà anh. Anh cho em một cơ hội đi mà
Là Julia
Ông trời ơi, lão Thiên ơi, cô nói với cái tên đồng tính luyến ái này nhà của Vương Cẩu tiên sinh bao giờ vậy, ông nói đi chứ, sao ông không nói?
Vì chuyện này trước giờ cô chưa từng nói với cái tên nửa trên là gái, nửa dưới là trai kia, nói cô muốn trả thù Vương Cẩu tiên sinh cũng không thể dùng tới loại cách ngu ngốc này đi
Đương nhiên, cô không muốn chết mà đi trả thù Vương cẩu tiên sinh
Vương Thuần, không sai, chính là anh ta, thư ký cho chủ tịch, vậy chắc nơi này anh ta cũng biết.
11 - Ta cọ, cọ chết mi, Vương cẩu thối, ta cọ chết mi, cọ chết mi
Nói mà, đến nhà Vương Tuấn Khải lúc nào là xác định: sẽ không ra về dễ dàng như thế
Cọ nhà vệ sinh, a, thực thảm rồi
- Chị chỉ lau sàn nhà thôi mà, không phải giống như hận chết nó vậy đâu
Cô lườm Vương Tuấn Khải
Vương cẩu thối, lôi bí mật đáng bị chó tha của cô đi uy hiếp cô.
12 9h
Công ty KRJ
Xuất hiện một con ma, á lộn, người mà. Nhưng nhìn kĩ thì giống ma hơn
Oa, dọa chết người ta, dọa chết người ta
- Cô là người hay ma?- bảo vệ khiếp sợ nhìn cô.
13 Cô thất thần quăng bịch cái ba lô xuống rồi lăn ra giường
Thể loại gì, rốt cục hôm nay là cái ngày gì vậy hả?
Cô biết cô ngốc, cô thực ngốc, cô dễ lừa, nhưng ai lại lừa cô thê thảm như thế chứ?
Dòng họ nhà các người,cô nguyền rủa dòng họ nhà các người!!!!!!!!!!!!
À, nhắc đến lừa đảo, vụ cái bình hoa không phải Vương cẩu tiên sinh lại lừa cô đấy chứ?
Nói nha, cái bí mật của Vương cẩu tiên sinh có gì mà không được nói nào.
14 Tiếng tút tút dài khiến cậu muốn quăng luôn chiếc điện thoại smatphone trên tay đến một góc nào đó của thiên đàng, vĩnh viễn không bao giờ trở lại
- Bà chị thối tha
Cậu quăng một câu bực dọc rồi đút điện thoại vào túi, bực mình ngồi xuống ghế, xoay về hướng có cửa sổ
Hôm nay cậu khá mệt, lại có linh cảm không tốt nên chuyện chơi đùa với cô thôi bỏ qua đi.
15 Bác đạo diễn đúng là nhanh mồm nhanh miệng thật. Cô còn chưa nói năng gì mà ba mẹ cô đã biết chuyện này rồi
Người đầu tiên gọi cho cô chính là vị mẫu thân đáng kính kia
-"Alo, con gái à.
16 Sáng hôm sau, cô dậy sớm chuẩn bị đi làm. Tháng này đi ít như vậy, cô mẩm chắc tiền lương của cô tháng này sẽ bị trừ đi, nhiều nhất chắc chỉ còn một nửa
Anh trai cô thấy cô vừa tỉnh lại tất bật vội vã như vậy, không khỏi càu nhàu
- Quay phim gấp thế sao? Ở lại ăn sáng chút đã rồi hẵng đi, mới có 7h30 mà
Cô nhìn đồng hồ rồi nhìn anh sau đó nhìn chỗ thức ăn, mủi lòng ở lại.
17 Mấy ngày nữa là đến buổi họp báo ra mắt phim. Mấy bối cảnh mà cô cùng bác đạo diễn lên ý tưởng đã được bác ấy tìm giúp. Thân là diễn viên trong bộ phim này mà cô chẳng có bộ đồ nào đẹp cả.
18 Bước vào căn nhà mà anh cô đã chọn, cô có cảm giác như là nhà của mình, từ nội thất đến đồ vật trang trí
anh cô đúng là hiểu ý cô, biết cô nhớ nhà nên mới giúp cô mua căn nhà như vậy
Căn nhà chỉ vừa cho một người ở, cô cũng không cần quá rộng.
19 Hôm sau, gia đình cô đã có mặt ở trước cổng nhà cô, báo hại cô mới sáng sớm đã phải chạy ra mở cửa
Thằng em trai cô mới gặp đã đòi chữ ký, bị cô đập thẳng quyển sổ tay vào mặt rồi hét lên
- Mồ hôi xương máu của chị mày đấy, giữ cho cẩn thận
Nó bĩu môi
- Biết rồi
Bố mẹ cô từ khi lên đây, kéo theo bao nhiêu họ Hàng thân thích lên cùng.
20 Sau khi cúp máy của Tử Kiệt, cô lại nhận được một vài cuộc điện thoại khác. Cuộc điện thoại thứ nhất thuộc công ty giải trí Nhật Hạ, muốn cô có thể hợp tác với công ty để công ty có thể lăng xê cô trở thành một ngôi sao lớn.