1 Ông cố của Hoa đã từng nói; kiếp trước của một người đẹp, ắt phải là một loài hoa. Loài hoa đó phải tu luyện hàng ngàn năm để có thể đầu thai lên dương gian thành một người đàn bà đẹp.
2 Ngày thứnhì sau khi gặp ông Luận. Hoa lại càng chắc chắn rằng ông ta đã yêu lén nàng. Ngay sáng sớm ông Luận đã lại tới nhà nàng. Mặc aù ngày hôm sau buổi tang lễ cũng có một số bạn bè tới thăm, nhưng đa số họ là những người từ xa tới, vì biết tin trễ hoặc đem thêm những người bạn khác, mới biết tin An chết nên tới chia buồn cùng má Hoa.
3 Bây giờ ở nhà chỉ còn mộtmình Cúc. Nàng và Luận vừa đưa Hoa lên San Prancisco để trở lại trường học. Sau khi đưa Cúc về, Luận cũng đã ra về nhà chàng rồi.
4 Tiếng kềm, tiếng kéo lách cách. Tiếng khóc rưng rức của thân nhân. Tiếng chạy rầm rầm của những người khác. Những khuôn mặt hốt hoảng, u buồn, tiểu não, đau đởn trải dài trên khắp phòng đợi.
5 Hoa đã trở về San Francisco để tiếp tục học. Chỉ có một vài ngày ngắn ngủi mà nàng hình như đã trưởng thành rất nhiều. Nàng không còn để ý tới những thằng con trai trong trường, không kể là Mỹ hay á Đông nữa.
6 Tối nay khi đưa Hoa về trường rồi. Luận lái xe ngay tới nhà Cúc nhưmọi hôm. Bây giờ chàng đã có chìa khóa riêng nên tự nhiên mở cửa vô nhà. Căn nhà rộng thênh thang và vắng lặng khác thường.
7 Cả ba xuyên tường vô trong nhà. Chiếc bàn thờ thật lớn choáng ngay chính giữa nhà. Cốt tượng to như một đứa trẻ lên ba, ngồi xếp bằng trên tòa sen, hình dáng tương tự như Đức Phật Tích Ca.
8 Luận tới thăm Hoa được mấy lần thì một buổi chiều cuối tuần, nàng lại được "Mụ Phù Thủy" giám thị tới phòng làng cho hay có người nhà tới thăm. Hoa mừng rỡ, nhất định là Luận tới thăm nàng.
9 Đúng như sự mong muốn của Hoa. Sự trang điểm này của nàng đã làm Luận nức lòng. Hoa nhìn thấy ánh mắt thèm khát của chàng trên thân thể nàng. Hoa mỉm cười làm duyên:- Cháu đã mười bảy tuổi rồi.
10 Hình như trời đã sáng, bây giờ Hoa mới bắt đầu ngủ thiếp đi. Khi nàng nghe thấy tiếng gõ cửa, Hoa trở mình ầm ừ không muốn trả lời. Nhưag tiếng gõ cửa càng lúc càng lớn và nhiều hơn, rồi tiếng mẹ nàng và Luận bên ngoài kêu.
11 Sau một màn vật lộn tơi bời, cho tới giờ phút này Chín vẫn không hiều tại sao Lý lại biết được chuyện thầm kín của mình với Bầy thi sĩ. Nghe Lý kẻ lể, bà tự nghĩ không lý cậu Hai Trạng đã nhập xác vô nàng thực sự mà khai ra việc làm lén lútcủa mình với Bẩy thi sĩtrước mặt mọi người thực hay sao? Chín ngần ngừ hỏi:-Tôi hỏi thực.
12 Luận rà mặt xuống phía dưới thực nhanh, chàng lấy cằm ủi cạp quần Cúc xuống làm nàng dẫy lên đành dạch. Bụng Cúc nẩy lên nảy xuống càng làm Luận thích thú, chàng nghiêng đầu quét hàm râu qua lại cho Cúc run lên hơn nữa.
13 Suốt ngày Hoa nằm khóc trên giường. Bây giờngười nàng đã mệt mỏi hết sức. Nàng nằm bất động như chết. Mắt Hoa xưng lên, nàng phải lấy nước đá ướt vô mắt.
14 Sau cái bắt tay. Hoa lại muốn chàng phải nhớ lại cái đêm hôm đó. Nàng đứng dậy, vòng qua chỗ Luận ngồi, ôm tấy chàng một cách thực táo 'bạo' và hôn lên má chàng.
15 Rose thở dài. - Xem mày kìa. Tao chỉ nhìn sơ vô ngực mây một cái mà đã quýnh lên rồi. - Mày là Mỹ mà, làm sao tao có thể dạn dĩ như mày đượcRose cười.
16 Tất cả những gì nàng đã nói với Luận nàng còn nhớ rõ như in vào đầu, dù là những chuyện nhở nhặt nhất. Nhưng Luận đã không thèm nhớ tới lời hứa yới. nàng.
17 An chạy bán mạng, chàng biết là đã tới giờ quỉ đầu trâu mặt ngựa đòi Bé Hai về bên kia thế giới rồi, nếu đứng lớ quớ ở đó vô phúc chúng bắt lầm thì khốn.
18 Thấm thoát những ngày nghỉ lễ đã qua. . Hoa đã trở lại trường học. Nàng đi rồi, người vui mừng nhấtcó lẽ phải nói là Luận, vì chàng đã nhận ra những phản ứng ngầin thật nguyhiểm từ đứa con.
19 Luận lật đật lấy bảng chỉ dẩn giá cả chỉ cho Chín coi. Chàng không ngờ người đàn bà què quặt này lại muốn mua một cái bảo hiểm lớn như vậy. Tự nhiên Luận nhìn xuống thân thể Chín thực mau.
20 Đã hơn một tuần lễ nay, từ khi giết Cúc, bỏ trong chiếc thùng phi lớn, trộn xi măng, đổ hồ. Luận sống trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Mặt mũi chàng teo lại và nhăn nheo một cách nhanh chóng.