41 Họ tên học sinh: Nguyễn Linh
Lớp: 10AA1-56J
Trường: THPT X
Điểm:
Lời phê:
***
Lịch sử thế giới – phần một
Đại Âu, đại lục hùng mạnh nằm bên cạnh Đại Á, tuy về bản chất hiện tại có hệ thống khá giống Đại Á nhưng lịch sử hình thành và cách điều hành thì hoàn toàn khác biệt.
42 Tôi không nghĩ mình và khuôn mặt rỗ của lão Vũ là điều Hồ Tử Duy muốn thấy khi anh ta mở mắt ra sáng hôm ấy.
Tên quí tử nhăn mặt rồi lại nhắm mắt, miệng phàn nàn mà không thành tiếng.
43 Một, chuẩn bị cái rương quần áo và đồ đạc của Hồ Tử Duy.
Cái hòm đó làm từ gỗ lim đỏ khắc hình rồng quằn quéo đàng hoàng luôn.
Và nặng hơn cả tấn.
44 Cả con đường đi vào trong thành phố như được ai đó vẽ lại. Nắng dường như trong hơn. Gió dường như du dương hơn. Tôi nhìn khung cảnh của hàng quán với một nụ cười mỉm không biết từ đâu đến.
45 “ Hừm “ _ Hồ Tử Duy nhép miệng, đặt cốc trà đãi khách của Ba Con Lợn xuống chiếc bàn tre vàng _ “ sau khi tôi được đưa đi với lão Vũ thì có chuyện gì đã xảy ra ? “
Tôi dứt mắt khỏi cửa sổ, nơi con đường bằng đất trải dài dẫn tới chân trời xanh mướt để quay lại nhìn anh ta.
46 Tên trộm mất một tiếng để nghĩ ra một kế hoạch, hai tuần để chuyển bị và ba ngày chạy trốn khỏi Lổ Coa.
Phòng giam của Lổ Coa tốt hơn phòng giam đầu tiên và trước đó của hắn nhiều.
47 Vào cái lúc Phan ngồi yên vị trong cái xe ( À, Phan là tên của kẻ mới tới ) tôi không tin được chỉ mất hai phút để anh ta có thể bắt đầu ba hoa chích chòe.
48 Sự thật là vẻ đẹp đó là không miêu tả được. Những câu chữ này chỉ được ghép lại với nhau sau bao lần cố gắng viết ra mà không thành.
49 Vấn đề sau khi tôi bước chân ra khỏi cái chợ là việc nhận ra mình chẳng có gì để làm. Cái hồi tôi chỉ là một đứa học sinh cấp ba, tôi có cái thời khóa biểu giữa việc học hành, học thêm, về dọn nhà và đi chơi với Hường.
50 Phan ngất xỉu, một tay ôm vết thương trên trán. Xương sống tôi lạnh đi khi nhìn anh ta. Chuyện gì đã xảy ra mà nên nông nỗi này? Dải băng quấn nhanh quanh vết thương chỉ đủ để giữ cho nó không chảy máu quá nhiều, tay Phan thì vẫn lạnh đi khi tôi chạm vào.
51 “ Có vẻ dạo này ai cũng muốn giết anh đấy Tử Duy. “
“ Hửm ? Không chỉ có Người Đẹp ư ? “
“ Đúng vậy, trước đây cũng có một cô gái khác, xinh xắn đáng yêu đã cầm dao đâm vị công tử này.
52 “ Có vẻ dạo này ai cũng muốn giết anh đấy Tử Duy. “
“ Hửm ? Không chỉ có Người Đẹp ư ? “
“ Đúng vậy, trước đây cũng có một cô gái khác, xinh xắn đáng yêu đã cầm dao đâm vị công tử này.
53 Tôi tìm thấy người đàn ông đấy trong một ngôi nhà bỏ hoang. Cỏ dại ăn hết sàn nhà và dây leo mọc kín toàn bộ bốn bức tường. Cây trườn qua cửa sổ, vươn cao, đâm thủng trần nhà, rễ phụ của nó khắp nơi, như một tấm màn che cả không gian.
54 “ A. . “
Và thế là tôi khịu xuống.
“ Ồ, cô có muốn biết mình chết thế nào không. “
Ông ta có đang đùa tôi không vậy ? Tôi nhìn lên, thật chẳng bất ngờ gì khi thấy kẻ du hành thời gian đang cười hở cả lợi.
55 Phần tiếp theo trong cuộc hành trình cũng đơn giản như cả câu chuyện này: ba chung tôi rơi xuống một cái vực, đánh nhau với đàn chó dại và gặp một câu chuyện tình vượt thời gian.
56 Cái dây trói thít lại khiến tay tôi đau âm ỉ từ lúc mê đến lúc tỉnh. Như thời ngủ nướng cho dù mẹ đã mở cửa sổ cho nắng đập vào mặt, tôi cố gắng mặc kệ cơn đau cho đến khi không thể nhịn được nữa.
57 Từ xa tiếng sủa ăng ẳng to dần.
Tôi không biết đàn chó từ đâu ra, nhưng chỉ có thể là Phan đằng sau vụ này. Rồi tiếng động vật im bặt. Tiếng người nhốn nháo.
58 Cái làng bé tí có một đúng một người bốc thuốc. Bà ta còn không biết băng bó vết thương như thế nào, chỉ lấy hai ba loại cây cỏ mà nhai nhai đắp lên người Phan.
59 “ Sáng mai có người bán cải tới Nhà Bắc, nó là thị trấn lớn nhất khu vực này, không khác gì một thành phố nhỏ đâu. Bác bán cải sẽ cho chúng ta đi nhờ xe.
60 Tim tôi chết lặng theo từng câu chữ lúc nói chuyện với Tử Duy. Biểu hiện của Hồ Tử Duy gần như không thay đổi. Nhưng cái cách sức sống của anh ta biến mất khỏi gương mặt không khác gì của một kẻ vừa chết trên giường bệnh.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 28