21 -Chết tiệt!- Kì Phonguất ức, không biết giấu mặt vào đâu cho đỡ xấu hổ. 5 ván thua liên tiếp, hơn nữa từ khi bước chân vào đây chơi trò gì cũng không thắng được Hà.
22 - Khốnkiếp- Hàn Thu đá chiếc cửa đáng thương của quán bar, nhìn thẳng về phíacuộc thi tửu lượng đang tới hồ “cam go”- Nhã Nhi, cô ra đây!!!Nhi đang đưa vào miệng ngụm rượu thứ n, thấy Hàn Thu đùng đùng nổi giậnxông vào “cứu” thì cô cảm động muốn chết, cô nhìn anh bằng ánh mắtkhông-thể-yêu-quý-hơn!- Hàn…Hàn…- Cô định nói tên Hàn Thu, nhưng sực nhớ rằng quên tên ngườikhác là bệnh kinh niên của mình, ấp úng mãi, cuối cùng cô cũng có cáchlấp liếm- Tiểu Hàn!!Và, những người có mặt ở đó, bao gồm cả Hàn Thu, đều ngớ mặt ra…Hàn Thu…Lại có cái tên dễ thương như thế sao?Trong khi tất cả mọi người chưa ai có phản ứng gì, thì anh chàng pha rượu đã phì cười:- Tiểu Hàn, bạn gái em có tửu lượng khá tốt đấy, mà này, tưởng em tránhxa nữ sắc, ra là giấu bạn gái kĩ nha~ -Anh chàng này có vẻ là bạn thâncủa Hàn Thu, nếu không thì đã sớm muộn bị bum ột phát rồi!- Cô ta không phải bạn gái tôi- Hàn thu đỏ mặtHÀN THU ĐỎ MẶT- Tất cả sock tập 2!Và tất cả đều hiểu, chỉ mình có một người không hiểu, đó là Nhi~Nhikhông hiểu, tại sao mọi người lại “ồ” lên một tiếng to như vậy…-Thôi đi!!- Hàn Thu gắt, chạy tới chỗ Nhi, thô bạo kéo mạnh một cái.
23 - Tôi yêu em!Nhã Nhi không biết nên phản ứng thế nào. Chỉ đứng đực mặt ra đấy. "Yêu" ư?Cô có thể sao?- Xin lỗi. - Cô ngập ngừng- Tôi không yêu anh!***Nhi về đến nhà sau một ngàydài đầy mệt mỏi.
24 - Không cần anh bảo vệnữa. . . Mẹ anh sau này. . . có lẽ cũng không đến tìm em nữa!- Nhi ngước mắtlên, mềm mỏng nhưng chắc như đinh đóng cột- Sao em có thể biết rõ điều ấy?- Mặt Kì Phong trắng bệch- Sau này, em sẽ không có quan hệ với anh, với Hàn Thu, cùng lắm chỉ làbạn bè không mấy thân thiết.
25 Sau đó đôi vợ chồng trẻ được đưa vào bệnh viện. Nhưng không may, sau hai ngày, họ đã qua đời…Nhi không có đủ can đảm để đối mặt với ba mẹ nên hoàn toàn chỉ nhốt mình trong phòng, không hề ra ngoài gặp họ lần cuốiThế có được không?Con làm như thế.
26 Bất cứ một chiếc lá nào cũng có một cái cây riêng, nhưng khi khoảng thời gian ngắn ngủi ở bêncái cây ấy kết thúc thì chiếc lá sẽ phải rời khỏi, cho dù thương baonhiêu, nhớ bao nhiêu, có dù có đau đớn bao nhiêu.
27 Hôm nay là ngày giỗ cha mẹ Nhi và Hà, anh trai từ sáng sớm đã đưa hai chị em ra thăm mộ cha mẹrồi cùng về nhà họ nội ăn giỗ. Họ nội nhà các cô, ngoài cha ra, khôngmột ai có tấm lòng thiện lương hết.
28 Sau khi bìnhtĩnh trong phòng cũ, Nhi mới đưa con mắt xung quanh phòng. . . Ôi chao, tại sao lại bẩn thế này? Thường thì phòng trống ở biệt thự họ Lăng sẽ đượcquét dọn vào mỗi ngày (Thế chứ thuê nhiều người ở làm gì???) Phòng củaNhi bị đẩy xuống cuối hành lang rồi mà, thế nhưng đến việc quét dọn hàng ngày cũng không cho người giúp việc làm.
29 Lăng Nhã Nhi đứng trân trân nhìn chị gái của mình. Giải thích ư? Làm gì bây giờ cũng là thừa thãi. Nhi chỉ lặng bước hướng về căn phòng của mình----------------------------------------------------------------------------- Em nghĩ Nhi sẽ làm thế thật sao?- Lăng Tuấn Nam vừa nghe chuyện đã chạy tới chỗ Thanh Hà- Nếu nói là em thì anh còn tin!- Nhưng mà em nhìn thấy!- Hà cũng nghĩ như anh trai, nhưng cô không cách nào giải thích với Bà nội, với họ hàng trong Lăng Gia- Hừ, em biết là Nhi không theo trường phái Bạo lực mà!- Em hiểu rất rõ- Anh khuyên em nên đi nói chuyện với Nhi đi!- Em đã tới tìm Nhi rồi, nhưng Nhi không chịu mở cửa!-.
30 Đúng, 2 cô gái mặc bộ đồ Lolita cực quỉ quái bước xuống xe. Như một minh tinh vẫy tay chào mọi người. Tiếng hò reo im bặt khi có bóng một người phụ nữ chậm rãi bước tới gần:- Làm sao lại ồn ào thế?- Thưa mẹ, con đã về!- Ông Triệu cúi rạp người lễ phép chào.
31 8 giờ tối, bữa cơm gia đình diễn raNhưng nó không đơn giản như các bữa cơm của các gia đình bình thường khácTại sao ư? Vì đó là bữa cơm gia đình nhà Lăng Gia!Con cháu nhà Lăng Gia không nhiều.
32 24 giờ,lễ chúc mừng. . . kiêm đính hôn chính thức được bắt đầu. Điều này khiến HàCỰC KÌ KHÓ CHỊU. Bởi vì, điều này đồng nghĩa với việc, bữa tối của cô sẽ bắt đầu lúc 12 giờ tối.
33 Hai chúbò con của chúng ta vẫn thản nhiên đi lên sân khấu. Tất nhiên là khuônmặt cả hai người dài như trái bơm. Ai mà muốn làm vị hôn thê của cái con nhỏ Tiểu gì gì đó chứ !Thanh Hà và Nhã Nhi vẫn đứng hình, làm sao mà nuốt trôi được cái bất ngờ này trong tức khắc chứ ?Thanh Hà trong mắt bây giờ chẳng còn nhìn thấy ai ngoài Kì Phong đang cau mày đứng trên sân khấu.
34 - Anh chàng đó chính là …Tiếng Tiểu Hương vẫn vang vọng, mọi người trong sảnh im thin thít. - Chính là người khiến trái tim tôi luôn hoạt động hết cỡ !- Tiểu Hương cố tình nói vòng vo- Rốt cuộc người đó là ai vậy ?- MC sốt ruột- Hàn Thu !Một tiếng “ồ” rất to vang lên, kèm theo sau là tiếng vỗ tay lốp bốp.
35 Kì Phongngười cứng đơ như một bức tượng, anh không biết nói gì. Hoàn cảnh nàythì phải nói gì đây ?Nếu là một cô bạn gái cũ bình thường nào đó, anh có thể chạy tới chào hỏi rồi ôm vai bá cổ như chưa từng có chuyện tình yêu nào hết.
36 - Happy bithday…to you…!- Thanh Hà kết thúc bài hát của mình trong não nề, cô đâu có hát bài hát thảm kịch nào đâu chứ?MC cũng đứng trân trân, dây thần kinh giật giật.
37 -Cô yêu tôi?-Phải em yêu anh. -Nhưng tôi không yêu cô_Anh kéo tay tiểu Hương ra khỏi người mình rồi bỏ ra ngoài……. . Lúc này Kì Phong đã tìm được Nhi và anh chạy đến chỗ cô ngay.
38 Lớp học bỗng trở nên tĩnh lặng khi thầy chủ nhiệm bước vào lớp cùng một côgái có mái tóc xoăn dài xinh xắn và một anh chàng bảnh bao trông có vẻrất trẻ con- Hôm nay thầy thông báo với các em một tin vui!- Rồi thầy hướng tay vềphía cô gái- Đây là Lăng Tiểu Hương và Lăng Tiểu Minh, giờ sẽ học lớpchúng ta!Chỉ một tiếng "oà" cả lớp lại nhộn nhạo!- Ối má ơi! Đó là Tiểu Hương đúng không?- Phải, chính là cô gái theo đuổi Hàn Thu đấy!- Không thể tin được!- Đó là một cô gái rất dễ thương!Toàn là những lời trầm trồ, và rồi có một tên chán sống nào đó đã rống lên:- Ê Tiểu Hương, có phải bạn chuyển tới đây vì Hàn Thu không?Tiểu Hương chỉ cười:- Xin chào, mình là Tiểu Hương, đây là em trai mình, tên Tiểu Minh, sau này mong các bạn giúp đỡ mình và vị hôn phu của mình!------------------------------------------------------ VỊ.
39 Học kì mới bắt đầu, ai ai cũng uể oải. Nhưng những tin lá cải vẫn còn nóng dẻo lắm!Vươn vai một cái, Nhi ngồi xuống ghế, ngáp một cái:- Sao mọi người cứ nhìn em thế? – Nhi thở dài, cảm thấy mình như là convật ở trong sở thú, được mọi người nhòm ngó và “chiêm ngưỡng”- Tại em nghỉ xuyên suốt cả một học kì chứ sao?- Em nghĩ có 2 tuần trước khi kết thúc học kì 1!- Hừ, thôi không cãi nhau nữa! – Hà quay sang lấy sách vở- Chào Tiểu Nhi, chào Thanh hà! – Song Nguyệt chạy lại chỗ của Hà cười tươi roi rói (Xem lại chap 1 nha~)- A, chào cậu! – Hà vẫn vậy, cười đáp lại, còn Nhi, tiếp tục nằm gục đầu trên bàn ngủ!- Tiểu Nhi không sao chứ? Cậu ấy nghỉ 2 tuần liền, tớ tưởng cậu bị ung thư giai đoạn đầu, phải đi phẫu thuật cơ đấy!“Bộp” một quyển sách rơi từ bàn xuống, Nhi mệt mỏi nâng 2 mắt:- Cậu có trí tưởng tượng phong phú quá nhỉ?- Cảm ơn!- Song Nguyệt ngố lại cười, Nhi thấy thế chỉ thở dài và ho khùng khục vài tiếng- Em vẫn chưa khỏi sao? Chị nghĩ là phải khỏi rồi chứ? – Thanh Hà kíquái nhìn Nhi – Em bị bệnh phải nói ngay nghe chưa, không được giấu!- Em biết rồi! Chị nghĩ em là ai? Nhân vật chính trong “Bản tình ca mùa đông” chắc?Hà nhíu mày, bất chợt đưa tay lên toan sờ trán Nhi, nhưng cô rụt người lại, một phản ứng thái quá!- Em làm sao vậy? – Hà đứng dậy- A, em đi vệ sinh – Nhi phóng ra cửa, chạy ra phía dãy nhà vệ sinh, Hà cũng không truy cứu nữaChạy được nửa đường, Nhi cảm thấy chân tay rã rời, từ đây đến chỗ cửalớp cô chỉ 70 mét là cùng nhưng với một người sức khoẻ dưới mức trungbình là cô thì như là đi nửa vòng trái đấtNhi ngồi sụp xuống bức tường chỗ vắng người, môi mím chặt, mồ hôi nhễ nhại, mặt tím hẳn điCô đã đi kiểm tra ở bệnh viện, một mình, bác sĩ nói cô bị nhiễm một loại vi rút mới hiện nay chưa đặc chế thuốc giải, loại vi rút này ăn mòn hệmiễn dịch, làm cho sức khoẻ ngày một suy yếu, cuối cùng chỉ nằm liệttrên giường, chẳng làm được việc gì!Tất nhiên là cô không muốn!!!Giờ cơ thể cô phải 38 độ C là ít! Nếu để Hà phát hiện sẽ rắc rối to!Ngồi thở một lúc lâu sau, Nhi bám lấy bức tường mà khó nhọc đứng dậyĐứng dậy, và thở!Hổn hển một lúc, tim cô bỗng vọt ra ngoài bởi một giọng nói rất quen:- Nhã Nhi?Cái giọng này rất quen, trầm trầm khàn khàn, nhưng bao lâu rồi cô không được nghe nhỉ? Đã tới một tháng* chưa?(*Chú thích: sau khi kết thúc học kì 1.
40 Ai da, tối hôm nay là thời điểm tổ chức buổi công diễn đầu tiên của chàngmĩ nam Tử Ngạo, người được bầu là người có khuôn mặt baby nhất cả nước. Chàng trai này khá là thân thiện, đặc biệt là vạn năng vô cùng luôn!Biết nấu cơm nè, giặt quần áo nè, với chiều cao 1m80 lại có thể làmngười mẫu và với chất giọng nuột tai lại có thể làm ca sĩ nữa!Ai có phúc phận được làm bạn gái của anh chàng tài năng này thế nhỉ? Ồ,chính là con nhỏ hột mít đứng bên cạnh tôi đây!- Linh Chi thở dài, tạisao nhỏ bạn vô tâm của cô lại lọt vào mắt xanh của idol Tử Ngạo đượcchứ? Đó là chuyện khó tin nhất trên đời!- Cậu đã nhìn tớ 15 phút rồi đấy! - Bạch Cẩm Tú khó chịu liếc một cái- Haizz – Đúng là đồ vô tâm!Như hiểu bạn mình nghĩ gì, Bạch Cẩm Tú cười đểu một cái:- Chẳng phải cậu cũng có bạn trai rồi sao? Lại còn là… (Là ai thì mờixem “Cô ấy không phải cô nàng tomboy” để biết thêm, sẽ bất ngờ lắm đấy!Đố mà đoán được luôn! >o- Hứ, anh ấy làm sao có thể bì được với idol Tử Ngạo chứ? Lại còn toàn mặc áo sơ mi sáng màu! (Đây là gợi ý nhé! >”- Thì rất hợp mà, anh ấy còn trẻ, không mặc áo sáng màu thì mặc cái gì?- Bạch Cẩm Tú tiếp tục cười, càng cười càng lộ sự gian manh- Mặc áo sáng màu nên nữ sinh trường mình mới bu đầy như thế!- Mạc Linh Chi hậm hực- Các cậu cãi nhau ah?- Cẩm Tú lấy tay che phía miệng, mắt díp lại thành một đường thẳng - Tớ ngửi thấy mùi dấm chua!- Cậu …!Thôi, không nói tới đôi bạn vui vẻ này nữa, chúng ta cùng nhìn về phía Nhi nào- Tiểu Nhi, sao thế? – Thanh Hà vừa nhìn lên sân khấu, vừa liếc sang lo lắng hỏi Nhi- Không sao, tại ở đây hơi nóng, ra hết mồ hôi rồi!- Tiểu Nhi cười yếuớt, nhưng vì ở đây không đủ độ sáng, Hà không nhìn thấy.