21 Kinh thành Nguyệt Lăng Quốc hôm nay thật là náo nhiệt dị thường , nguyên nhân tại sao thì chính là do cái xe ngựa màu đen đang di chuyển chầm chậm kia kìa , nói thế cũng thật oan khuất cho Lạc Thiên , hắn cũng muốn di chuyển thật nhanh nhưng dân chúng vây quanh hai bên đường ngày càng đông, chưa kể đến Diệp Thiên Di còn ráng chen lên phía trước ngồi với hắn , rất thành công làm tất cả cô nương ở kinh thành tụ họp đến đây.
22 Ánh mắt Lạc Tâm Di lướt qua Mộ Dung Vân , thấy hắn nhìn cũng không nhìn nàng , khóe môi nở ra nụ cười ngượng ngạo rồi vội vàng nhìn về hướng khác , nàng không trách hắn , tư cách gì trách hắn chứ , hai năm đã qua , đâu phải nàng nhớ hắn thì hắn cũng sẽ nhớ nàng , mọi thứ đều có thể thay đổi.
23 Màn đêm buông xuống , Lạc Tâm Di lặng lẽ ngồi một mình trong phòng , Thiên Di đã đi cùng Minh Nguyệt lo chuyện của tỷ ấy , giờ đây khi không có ai bên cạnh , nàng mới cảm nhận rõ nổi đau trong lòng.
24 Ban đêm trong rừng nếu không có lửa rất nguy hiểm , sự thật đã chứng minh , khi Lạc Tâm Di còn đang lăng xăng lượm cây thì một tiếng kêu nặng nề như ai đó bị nghẹt mũi vang lên.
25 Một lúc sau , ngoài cửa hang truyền tới tiếng bước chân gấp gáp , trong lòng Lạc Tâm Di không khỏi lo lắng , không phải tiểu bạch , sẽ không nhanh như vậy đi , là ai tới đây ? Khi bóng dáng cao to dần dần xuất hiện , Lạc Tâm Di không khỏi than khổ , lại là hắc y nhân , sao hôm nay toàn gặp hắc y nhân không vậy ? Hai mắt Lạc Tâm Di mở to nhìn trên vai hắc y nhân đang vác tiểu bạch của nàng.
26 " Cứu tôi với !" Lạc Tâm Di hai tay đặt lên trán , cả người nằm dài trên giường , lúc thì quay qua trái lúc lại quay qua phải , trời ơi, buồn chết mất thôi , làm ơn cho nàng ra khỏi căn phòng này đi.
27 " Biểu ca , ca định nhìn tới khi nào ? " Đạm Dung vừa đút một muỗng canh đến miệng Phượng Ngọc Tần vừa lấy khăn lau miệng cho hắn , thật đáng thương mà , vừa bị thương vừa bị lạnh cả đêm trong hang.
28 Quả thật Diệp Thiên Di chẳng để Mộ Dung Vân được yên , chỉ trong vòng ba ngày , Mộ Dung Vân đã phong tỏa hết 12 kỹ viện trong kinh thành vậy mà có người vẫn còn ráng bước vào kỹ viện thứ 13 nữa.
29 Tư Mã Phong dừng lại cước bộ nhưng vẫn không quên điểm huyệt Mộ Dung Vân , tức giận của hắn thì vài ba cước có thể thôi nhưng người đang hừng hực nhiệt huyết kia thì.
30 Ngay lúc Lạc Tâm Di vừa đút xong được miếng sủi cảo thứ hai thì nha hoàn Hạ Nhi bưng theo một cái chén đi tới. " Tiểu thư , trứng gà của người "Hạ Nhi đặt mạnh chén xuống bàn , bên trong chén có một quả trứng gà trông có vẻ là vừa mới nấu chín.
31 Những ngày tiếp theo Mộ Dung Vân đều tìm được một lý do rất chính đáng xuất hiện ở phủ Định Quốc , sáu lần thì hết cả sáu lý do đều là thay phụ hoàng hắn đến ban thưởng cho Định Quốc Công , điều này làm mọi người càng thêm kính phục lão nhân gia đã từng làm nguyên lão ba triều nhưng chỉ có người trong cuộc lại cảm thấy bi ai , phần thưởng cho một lão nhân gia mà lại toàn là trâm cài dành cho nữ nhân , y phục dành cho nữ nhân , ngay cả ngọc bội cũng là loại dùng riêng cho nữ nhân.
32 Ngày hôm sau , Mộ Dung Vân từ sớm đã chờ sẵn trước cửa phủ Định Quốc , mặc dù hắn đã quen nhìn hai người trước mắt nhưng không không khỏi hít một hơi thật sâu , hai người họ thật sự rất xứng đôi , quần áo cùng một kiểu từ màu sắc tới hoa văn , ngọc bội đeo bên mình cũng là một đôi , thậm chí cả dáng người cũng giống nhau luôn.
33 Khi hoàng đế Mộ Dung Thần tiến vào yến hội thì không ngừng lấy làm khó hiểu nhìn về phía ba cái bàn được xếp kế nhau , không phải yến hội lần nào cũng là một người một bàn sao ? Nhìn quanh một lượt , đúng là mỗi người đều một bàn mà , bọn trẻ này lại muốn làm cái gì đây.
34 Khi ba người , hai trước một sau quay trở về yến hội thì cũng là lúc các sứ thần đang vô cùng. . . . giả bộ háo hức khi hoàng đế Mộ Dung Thần tuyên bố hai ngày sau sẽ tổ chức cuộc thi săn mà một năm bọn họ phải tham dự sáu lần , vâng , sinh thần của tất cả hoàng đế lục quốc lần nào cũng có mục săn bắn truyền thống.
35 Khi Lạc Tâm Di quay trở lại yến hội thì chỗ ngồi của nàng đã hoàn toàn trống không , hai người kia đã rời đi từ lúc nào không biết , bàn tay khẽ giơ lên gạt nhẹ làn tóc trước trán sau đó thở một hơi thật mạnh , xem như có thể coi là tạm thời an toàn , nhiệm vụ bây giờ của nàng chính là ở lại đây càng lâu càng tốt , đợi người nào đó hả giận xong là có thể triệt để an toàn.
36 " Ngươi đi theo chúng ta làm gì ? ". Lạc Thiên dừng lại cước bộ quay lại nhìn người phía sau , ánh nhìn không một chút thiện cảm. Yến hội cũng đã kết thúc , vẫn còn muốn làm phiền hắn và muội muội của hắn sao ? " Ha ha , Lạc đại ca , huynh biết đó xe ngựa đã bị tứ ca lấy đi , ta lại không rành về nơi này nên.
37 Khu vực săn bắn của hoàng gia vào hôm nay thật sự rất đông , trừ đám sứ thần còn có quan lại trong triều mà dám quan lại trong triều này còn dẫn theo một đám nhi tử nữ nhi ai cũng khoát lên mình những bộ xiêm y lộng lẫy , bày ra phong thái cao quý nhất , làm hoàng đế Mộ Dung Thần có chút hoang mang , không lẽ ông đã chọn nhầm ngày hội cầu duyên sao ? " Tiểu phúc tử , tuyên ! ".
38 " Nương tử. . . Lên ". Diệp Thiên Di nũng nịu quay đầu lại nhìn ngươi phía sau nhưng mãi thấy hắn vẫn không chịu nhúc nhích thì tức giận chạy đến lôi kéo ống tay áo của hắn giật giật , sau đó nói nhỏ vào tai Mạc Thiên Khuynh.
39 Kết quả không ngoài mong đợi của Diệp Thiên Di , hai huynh đệ họ Mạc này thật là cao thủ , nàng không chỉ có nhiều thú săn mà còn nhiều gấp mười lần người khác , không cần ai tuyên bố , chỉ cần nhìn số thú săn xếp phía sau vị tứ vương gia này là mọi người ai nấy đều lấy thân che che chiến lợi phẩm bèo bọt phía sau mình , quả thật là quá mất mặt.
40 Mộ Dung Vân tức giận đi lướt qua người Phượng Ngọc Tần , hắn vừa bị xua đuổi , tâm trạng cực kỳ không tốt. " Tại sao ngươi vẫn còn ở đây "" Hoàng muội của ta nói sẽ không để yên cho bảo bối của ngươi ".