121 Không trung một mảnh u ám, mây đen giăng kín, cuồng phong khiến lá rụng cuộn vào đá lăn lăn trên mặt đất, cây cối xào xạt ngã rạp như muốn đổ, âm thanh gió rít nghe như tiếng gầm gừ của dã thú, đang giữa trưa nhưng lại không hề thấy bóng dáng mặt trời, Đường Kinh như bị bao phủ bởi một bầu không khí ngột ngạt nặng nề.
122 Đêm đầu tháng 3 năm 775 theo lịch Bạch Thương đã đánh một dấu mốc xuống sách sử Biện Đường, bắt đầu từ ngày đó, thái tử Lý Sách chính thức bước lên võ đài chính trị, lấy tư thái cùng vẻ mặt hoàn toàn bất đồng nhanh chóng chỉnh đốn cuộc nổi loạn của trung ương quân, người đời sau đặt tên cho ngày này là – hồ biến*.
123 Sở Kiều đảo hai vòng trên đường, thuận tay thó túi tiền của một gã công tử ăn vận lòe loẹt, bộ y phục rộng thùng thình của Gia Cát Nguyệt mặc trên người bị gió đêm thổi bay phần phật, thoạt nhìn giống như đạo bào.
124 Phòng giam tù mù, khắp nơi đều là một mùi hôi thối đáng buồn nôn.
Sở Kiều và Lương Thiếu Khanh vừa mới đặt chân vào thì đã nghe bốn phương tám hướng không ngừng có tiếng người huýt sáo hô hào, "Này này! Mau nhìn kìa! Tiểu tử kia trở lại rồi!"
Cai ngục rút roi da ra quất mạnh vài phát vào song cửa buồng giam, lớn tiếng mắng, "Con mẹ các ngươi, đàng hoàng chút cho ta, ngứa da à?"
Sở Kiều quay sang thì thấy Lương Thiếu Khanh đang nhìn nàng, lúng túng cười nói: "Ha ha, đều.
125
Nắng sớm tươi sáng, đảo mắt lại qua một ngày mới, năm ngày trước Lưu thị ở Hiền Dương quả thực có vào thành, chẳng qua sau đó liền hướng phía Nam chạy thẳng tới Liêu Đông, dâng nạp một lượng lớn lương thảo cho quân đội.
126
Ánh mặt trời gay gắt chói mắt, khi nhìn rõ người trước mặt, Sở Kiều chỉ có thể bật cười một cách bất đắc dĩ.
Ánh mắt Chiêm Tử Minh tự nhiên rơi lên người của Sở Kiều và Lương Thiếu Khanh vì hai người ăn mặc khác với những người còn lại, nàng im lặng nhìn một hồi rồi mới vỡ lẽ, tựa hồ vừa nhớ ra bọn họ là ai.
127
Đầu tháng 9 năm 775, buổi sớm trên bình nguyên Nam Khâu, đồng cỏ khô bát ngàn lay động dữ dội trong gió mạnh như một đại dương đầy những con sóng vàng rực.
128
Bắc Yến lãnh thổ ngút ngàn!
Bầu trời xanh trong như ngọc, không khí đầy hương vị tự do của gió, tầng trời cao rộng, cánh ưng trắng như tuyết chao lượn trên không trung cất tiếng kêu vang.
129
"Sở Kiều, đây là Hoàn Hoàn. "
Ráng chiều đỏ như máu, thiếu nữ mặc y phục cưỡi ngựa, cổ áo viền lông lạc đà trắng toát cao đến tận cằm, đôi mắt to tròn xoe, con ngươi đen nhánh, trong trẻo long lanh như sao.
130
Ngày 13 tháng 10, cao nguyên Bắc Yến nổi lên trận bão tuyết đầu tiên báo hiệu mùa đông đến. Cơn bão kéo dài suốt ba ngày ba đêm, tuyết rơi dày hơn một thước, cuồng phong giày xéo cả vùng Tây Bắc, nhiệt độ xuống thấp đến mức nước đều đóng băng, gió cuốn hạt tuyết xoay tròn lên không trung rồi rơi xuống đất như mưa đá.
131
Sau khi trấn an lòng quân, Yến Tuân lập tức mạnh mẽ triển khai kế hoạch cải cách. Đầu tiên là chỉnh đốn danh sách quân binh, điều một phần ba Hắc ưng quân phân tán ở các binh đoàn khác.
132
Trong lúc Bắc Yến chìm trong bão tuyết băng giá thì Hoài Tống cũng ngập trong mưa sa gió giật, ngày tối như đêm.
Hoàng cung Hoài Tống.
Bên trong điện Mạch Cơ rộng lớn chỉ có một ngọn nến tù mù, màn lụa xanh nhạt khẽ lay động trong gió, hành lang được đẽo bằng gỗ lê theo phong cách cổ xưa dài hun hút, nhìn đơn giản nhưng quý giá, mỗi bước đi đều để lại âm thanh rất đặc biệt, văng vẳng như tiếng rì rầm xuyên qua dòng thời gian.
133
Thu qua đông tới, không khí giá rét tràn về, sau một trận sương giáng, thời tiết đột ngột chuyển lạnh, ban ngày trời sáng càng lúc càng muộn, đêm dài hơn ngày, ai cũng phải mặc thêm vài lớp áo, trong phòng đốt than cả ngày.
134
Gió bắc thổi cuồn cuộn khiến bông tuyết bay đầy trời, che khuất bóng trăng trên cao, cánh ưng quanh quẩn lượn vòng trên không trung, phát ra tiếng kêu thê lương.
135
Vào canh hai, đầu tường thành Bắc Sóc đột nhiên vang lên tiếng trống trận dồn dập, bên trong phòng họp tĩnh lặng như tờ, các thống soái của binh đoàn số 2 không ai nói lời nào.
136
Sau giữa trưa, tuyết bắt đầu rơi, gió bắc cuốn bông tuyết phất vào mặt, rát buốt như bị dao cứa.
Từ trong gió tuyết xuất hiện bóng dáng trùng điệp của thiên quân vạn mã, lưỡi đao thương loang loáng trong khoảng không u ám.
137
"Phong Thịnh tập hợp một ngàn thám báo, chia làm năm đội tự do xuất kích, tận dụng sự quen thuộc địa hình tiến hành đánh du kích hậu phương quân Hạ, bằng mọi giá gây rối loạn không cho đội lương thảo của địch tiếp tục tiến tới, cầm chân bọn họ ở chân núi Hạ Lan ít nhất hai ngày.
138
Sau khi trở lại thành Bắc Sóc, Sở Kiều được đối đãi như một anh hùng. Ngoài trừ binh lính phải canh phòng tường thành thì toàn bộ quân dân trong thành Bắc Sóc đều tụ tập đến trước cổng thành, nhiệt tình chào đón nàng.
139
Trong phòng vô cùng tĩnh lặng, ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có hàn nhạn bay vút qua tán lá khô kêu lao xao, gió cuốn bông tuyết bay lất phất. Ánh trăng xuyên qua cửa sổ hắt vào để lại một cái bóng dài trên mặt đất, khiến ngọn nến trong phòng càng trở nên mờ nhạt.
140
Sau trận tuyết, ánh nắng bềnh bồng như mây xuyên qua tán cây thưa lá, vô cùng ấm áp. Sau khi Yến Tuân trở về, thời tiết dường như quang đãng hơn rất nhiều, trời cũng xanh hơn, mặt trời rọi xuống khắp bình nguyên phủ tuyết rộng mênh mông, phản chiếu ánh sáng lấp lánh vô cùng chói mắt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 16