1 - đã chuẩn bị xong chưa? ( anh nó_Hải Thiên hỏi nó với nét mặt âu yếm…. . >_ - đã xong rồi ( nó_Hàn Lâm hồ hởi kéo cái vali căng phòng lên chiếc xe con, nó nhảy cẩn lên rồi nói) đi chơi thôi….
2 - gì chứ…. . tỷ làm gì mà hoảng hốt thế hả? ( lúc này đám đông đã tản ra…. Ai làm việc nấy …. ) - Dương cô nương…. . ( nhìn nó lắc đầu)…. tại cô không biết ấy chứ tên công tử vừa rồi là Mã công tử con trai của đại thần thừa tướng trong triều đình đó!!! đụng tới hắn kể như tiêu đời???? - hứ thứ đó mà có gì phải sợ chứ???? ( nó hất cầm, nói chuyện với vẻ hống hách ….
3 - hey, ông còn không hiểu gì nữa, ông phải tự biết mình đã gây ra tội gì chứ?( nói xong, Mã Thuận tiến lại chỗ Hàn Lâm, hắn cung kính thi lễ với nó). hạ thần“Mã Thuận thái giám quan”xin than kiến Dương phi nương nương, Dương phi nương nương, hoàng thượng đang chờ người ở trong hoàng cung, hạ thần thỉnh nương nương hồi cung.
4 Còn Hàn Lâm sau khi bị Quân Bảo bế vào một căn phòng bày trí hết sức bắt mắt thì mới sực tĩnh, nó bật nhảy khỏi vòng tay Quân Bảo và hét lên ( biết mình đang ở kĩ viện) - thật đê tiện.
5 ( Lật Kiến Doanh Phương & Lật Kiến Doanh Viên: hai chị em sinh đôi nhà họ Lật Kiến, bạn rất thân của Hàn Lâm ) - con nhỏ ngốc kia ( Doanh Phương la lớn khi nhìn thấy Hàn Lâm bước vào ) - Hàn Lâm ( Doanh Viên cũng vừa khóc vừa chạy lại ôm nó) - thôi nào 2 cô nương làm gì mà giữ vậy? ( nhỏ cười te toét) - con nhỏ ngốc này? Còn cười được à? ( Cả hai đồng thanh lên tiếng) - hihihi… ( gãi đầu cho bớt quê) ( Lạc Cổ Thượng Hiên: là bạn “chai” rất thân với Hàn Lâm …) - ê! Bé Lâm? ( Thượng Hiên vừa cầm ly rượu chạy lại vừa lên tiếng) - (nó chu mỏ ra nhìn Thượng Hiên với vẻ câm tức) tên kia! Ai là bé Lâm hả? - ý từ từ? gì mà nóng dữ cô nương (hắn vừa nói vừa vòng tay qua eo của nó và kết cục phải nhận là…) - BỐP….
6 - sao… doanh trại của người! OH MY GOOD (nhỏ đang trong trạng thái hoảng loạn) - Lâm! anh cần một lời giải thích của em? ( Thiên đứng khoanh tay nhìn nhỏ với ánh mắt triều mến và nói) - ư….
7 - (Ngũ phi nương nương đồng bước lên, một nàng mặc y phục màu hồng bước lên đầu và nói) chúng thần thiếp xin thỉnh thánh thượng về chánh điện dự yến tiệc, mừng thánh thượng chiến thắng khải hoàn….
8 Buổi sáng tại Thánh Cung. “ngoa… mệt quá!” nó vương vai ngáp một cái rõ to “nương nương. người đã tỉnh dậy rồi à! nô tỳ sẽ mang nước ấm tới cho người rửa mặt.
9 “ A. . a. . a. . ”(tiếng hét của các vị phi tử) Trương phi bất ngờ mở căng tròn đôi mắt ra, bốn vị phi tử kia cũng ngạc nhiên không kém (mắt chữ O miệng chữ A).
10 “E. . hèm!” hắn hằng giọng lấy uy phong “Trẫm biết rồi! Dương quốc cựu nghe đây!” “hừ…” Thiên hất mặt quay đi chỗ khác không thèm nhìn hắn Bỗng… “ui…da” Lâm đạp mạnh vào chân của Thiên (mặt nó làm việc ác mà vẫn cười tươi như hoa) khiến cho anh chàng nhăn nhó mặt mày cúi người xuống thi lễ với Quân Bảo “Thần đợi lệnh” hắn nói mà trong lòng thầm nghĩ: “Con nhóc này! Coi chồng nó hơn anh nó mà!” “Ừ! Vì nở mặt Dương phi nên ta chỉ xử phạt quốc cựu nhẹ thôi! Quốc cựu đừng lo lắng!” hắn nhìn Thiên mĩm cười một cách khó hiểu “Hix… hix… mong hoàng thượng làm chủ cho thần thiếp” Tây phi quỳ trước mặt Quân Bảo mà khóc lóc.
11 La phi nhẹ nhàng tiến lại gần Thiên và bất ngờ đẩy anh xuống hồ nước. Trước trò đùa đầy tinh quái của La phi, Thiên hơi bất ngờ và bị mất trớn ngã nhào xuống hồ (không quên kéo theo La phi xuống! hix…hix… anh này ác có chứng chỉ!) Và đối với Thiên, việc bị ngã xuống hồ nước thì chẳng ăn nhầm gì! (vì anh là vận động viên bơi lội mà lị>_ “Cứu… cứu… cứu ta với! ta… ta không biết bơi” La phi quơ chân múa tay khắp hồ nước khiến ặt hồ trở động, nàng cố gắng ngoi lên khỏi mặt nước nhìn Thiên cầu cứu (ông này ở cách xa nàng một đoạn khá dài và bình thản nhìn nàng với ánh mắt đầy lửa hận ) “Mau… mau cứu ta… ta… ta sắp chịu hết nỗi rồi!” vừa dứt lời La phi chìm nghĩm xuống dưới mặt hồ.
12 Nàng bước xuống xe ngựa trước bao con mắt đầy ngạc nhiên của mọi người (trừ bọn họ_Thiên, Bảo, Chúc, thì đám nam nhân nào cũng mê mẩn nàng ) nàng tiến lại gần tể tưởng vương triều.
13 “Quên… quên việc gì?” Hải Thiên đáp trả Tây phi bằng một vẻ mặt hết sức ngây thơ. “Quên cái gì à…?!” Tây phi nhéo nhẹ vào người Thiên, mặt quay đi ngượng ngùng “Cái gì thì nàng cứ nói thẳng ra đi?” Thiên nhăn mặt chịu trận (thật ra anh này chưa có quên mà giả vờ quên).
14 Sáng Hôm Sau, Tại Bích Xuân Cung, 5 bà quí phi đang tất bật chuẩn bị cho chuyến suất cung du ngoạn, mặt người nào người nấy hỉ hửng vui mừng…. “Trương phi tỷ… tỷ đã chuẩn bị xong hết rồi chưa?” La phi trẻ con, mặt vui mừng hớn hở hỏi Trương phi (tại vì từ khi đến vương triều La phi có được suất cung dạo chơi lần nào đâu! Mà có suất cung thì cũng đi cùng hoàng thượng quân lính bao vây khó chịu ngột ngạt, nhưng lần này thì khác, các nàng (suất) trốn khỏi cung đi chơi! Và còn đi cùng Hải Thiên tuy rằng anh chưa biết mấy nàng này định trốn cung.
15 “Nè…nè mau đi, mau đi… ta cũng muốn đi coi náo nhiệt nữa…!? quăng tú cầu chiêu thân, ta chưa bao giờ được coi! Ta đi nữa…” nói rồi nhỏ chạy lon ton đến chỗ náo nhiệt khiến ấy người kia cũng phải lật đật chạy theo….
16 Tại Thanh Tử Lầu. Nó (y phục cũ nát rách rưới chấp vá với nhau) bị nhốt trong một căn nhà kho cũ kĩ, nó đang mơ màng giấc điệp thì bị một người dột vào một gáo nước lạnh (lạnh thấu xương) làm nó bừng tỉnh.
17 Quân Bảo tức giận ném lư hương về phía Hoàng Trung và …. BỐP… máu từ đầu anh chàng tuôn chảy… cả cung điện im lặng chờ đợi sự thịnh nộ của Quân Bảo thì….
18 “A… khoẻ lại rồi…?!” Quách phi chạy nhảy lung tung vui mừng reo lên “Nàng mới khoẻ lại… đừng nên chạy nhảy lung tung” Thiên hét “Ừ… Thiếp biết rồi?!” Quách phi ngoan ngoãn nghe lời Thiên.
19 Kim Loan Điện “Người đâu…. Mau mời Lan Yên công chúa đến đây cho ta…. ” Quân Bảo mặc hoàng bào màu vàng có thêu hình con rồng đầy vẻ uy nghi và sự lạnh lùng cũng không kém….