121 “Dì biết rồi, Hạo Vân, nghe dì nói với con này, trong khoảng thời gian một tháng tới, dì có thể tạm thời không liên lạc với con được. Dì cũng không gạt con, lần này chân khí bị hao phí rất nhiều, dì cần phải tới một chỗ để tĩnh dưỡng.
122 “Hạo Vân, thực xin lỗi, hy vọng cháu sẽ không để ở trong lòng. Cháu cũng biết là chú đang khát nhân tài mà. Có điều chuyện Tần Tử Hoa trở về nhằm vào cháu là sự thật.
123 Để làm dịu đi không khí, Phương Hạo Vân chủ động nhấc lên một cốc sữa nóng hôi hổi trên mặt bàn, đưa cho cho chị, ân cần nói:“Chị, uống sữa đi. ”“Lưu manh!”Phương Tuyết Di nghe thấy vậy, đột nhiên quay sang phía Phương Hạo Vân la lên một tiếng.
124 “Kỳ, em cũng biết mà, anh và chị Mai chỉ là thuê chung, chứ không phải là ở chung. Nếu như em không ngại, thì thực ra anh muốn ở chung với em cơ. ”Câu cuối cùng của Phương Hạo Vân hơi có ý tứ của ông xã.
125 “Kỳ, thời gian không còn sớm, chúng ta đi mua thuốc bổ rồi đi thăm mẹ em, chốc nữa anh sẽ về tham gia vũ hội. Thật có lỗi, vũ hội tối nay, anh không thể vắng mặt được.
126 Theo như thông tin cho biết, tập đoàn Thịnh Hâm tổ chức buổi dạ hội hôm nay không những toàn thể nhân viên được phép tham dự, hơn nữa giới doanh nhân thành phố Hoa Hải, thậm chí một số vị quan chức tai to mặt bự cũng sẽ có mặt.
127 Thái độ của Hàn Tuyết Nhi đối với Tần Tử Hoa vô cùng lạnh nhạt, ngược lại khiến hứng thú chinh phục của hắn càng thêm mãnh liệt. Tần Tử Hoa vẫn giữ nụ cười nho nhã lịch thiệp vốn có trên khóe môi, tiếp tục thuyết phục:“Tuyết Nhi, em đừng e ngại nữa, anh thấy em cũng đang tìm chị họ mà, chúng ta có chung mục đích, thế tại sao không thể cùng nhau chờ đợi chứ?”Hàn Tuyết Nhi thấy Tần Tử Hoa huyên thuyên mãi không thôi,sắc mặt bắt đầu không vui, nghĩ thầm hắn rốt cuộc muốn gì ở mình đây.
128 Theo thời gian, cơ thể của Trương Mỹ Kỳ đã trở nên đê mê vui sướng, đôi mắt lúc nãy vốn còn hằn lên thù hận nay đã được thay thế bằng vẻ mãn nguyện, thậm chí hơi thở của cô bắt đầu gấp gáp, đôi tay điên cuồng chống cự giờ đã trở nên yếu ớt, tự động đặt lên vai bấu chặt Phương Hạo Vân.
129 Tần Tú Văn nhớ mang máng chồng bà hình như đã từng nhắc đến con gái đang yêu đương với một thanh niên tên là Phương Hạo Vân, hơn nữa lần trước con gái bà sém chút bị kẻ xấu làm nhục, sau đó được cứu thoát cũng do một người tên là Phương Hạo Vân ra tay cứu giúp.
130 “Không tệ, rượu ngon đấy, xem ra tập đoàn Thịnh Hâm không hề tiếc tiền. . . Mùi rượu thơm nồng, đây chính xác là rượu nhập từ Burgun của Pháp. ”Trần Thanh Thanh liếc xéo khinh miệt Tần Tử Hoa, tên ngụy quân tử này đang cố ý khoe mẻ vẻ quý phái hiểu biết đây mà.
131 Nhưng sự thật bày ra trước mắt, hôm nay hắn đã thất bại thảm hại, hai người đẹp đều quay lưng với hắn, hơn nữa còn tỏ ra thân mật với Phương Hạo Vân mới tức chứ.
132 Phương Hạo Vân ngẩng đầu lên nhìn vào Tần Tử Hoa, đáp lại hắn cũng bằng một nụ cười giả tạo, ánh mắt quét vào ly rượu trên tay hắn, chế giễu:“Anh rất thích uống rượu vang lắm sao? Tôi thấy không phải vậy, có lẽ anh muốn mượn ly rượu để thể hiện phong thái quý tộc của mình thôi.
133 Người ta nói con rể ngoan tốt hơn con trai ruột, xem ra câu này chí lí thật! Liễu Hồng Hà và Bạch Văn Sơn cảm thấy sự quan tâm chăm sóc của Phương Hạo Vân còn hơn cả con trai ruột nữa là đằng khác.
134 Vào lúc này, nỗi sợ trong lòng gã là có thể thấu hiểu, kẻ địch quá mạnh đã đột nhiên xuất hiện. Hiển nhiên thanh niên thư sinh nhìn như trói gà không chặt kia thật ra là một cao thủ võ nghệ siêu quần.
135 Nửa tiếng đồng hồ sau, hai người xuất hiện ngay trước cửa một căn phòng hạng trung bình ở khách sạn hồ Liễu, Trương Mỹ Kỳ vốn giữ thế chủ động nay bỗng trở nên dè dặt, dù sao thì mấy lần trước hai người xảy ra quan hệ đều do Phương Hạo Vân chủ động, còn cô chỉ là người bị động tận hưởng cảm giác khoan khoái, hoặc có thể nói là kẻ bị hại.
136 Sau khi nhận được cuộc gọi của chị gái, Phương Hạo Vân nhanh chóng có mặt. “Chị, chị tìm em có việc gì không?”Phương Hạo Vân đẩy cửa bước vào, đi thẳng tới bàn làm việc của chị gái, hai tay đặt lên bàn, ưỡn người về phía trước, đưa đầu áp sát hỏi.
137 “Lão Kim, tôi thấy anh không hiểu gì về chính trị cả. Số tập đoàn trúng thầu do trung ương trực tiếp quyết định, không phải chúng ta muốn là thay đổi được đâu.
138 Phương Hạo Vân một lần nữa đau xót nhìn vào đôi chân để hở của Bạch Lăng Kỳ. “Em không lạnh!”Bạch Lăng Kỳ ngoan cố nói:“Hạo Vân, anh không được can thiệp vào công việc của em, các bạn đều làm được, tại sao em không làm được chứ? Chẳng lẽ chỉ vì em là bạn gái của anh.
139 “Bây giờ tao thả tay khỏi miệng mày, mày ra lệnh cho chúng biến ra xa, ta có chuyện muốn hỏi. Nhớ lấy, đừng giở trò trước mặt tao, mày nên biết rõ chỉ cần tao ấn mạnh là mày toi mạng ngay tức khắc.
140 Sáng sớm thức dậy, Phương Hạo Vân phấn chấn tinh thần kéo rèm cửa sổ ra, mở cửa sổ hít thở không khí trong lành. Đi ra khỏi phòng, bên ngoài vắng tanh không có ai.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5