101 Edit: Giọt mực xanh Beta: Vi ViVân Thiển Nguyệt vốn là muốn thử võ công đã khôi phục một chút, không nghĩ tới nàng chỉ vừa nhún chân nhẹ nhàng một chút, thân thể liền nhẹ nhàng bay lên, nàng giật mình, nhưng ngay sau đó liền vui mừng, nghĩ tới quả nhiên có võ công là tốt! Quay đầu lại nhìn về phía Huyền Ca, thấy Huyền Ca mở to hai mắt không dám tin nhìn nàng, khóe miệng nàng nở nụ cười, vốn định rơi xuống bỗng nhiên thay đổi ý nghĩ, thân thể tựa như chim yến đi về phía Vinh vương phủ.
102 Edit: Giọt mực xanh Beta: Vi ViDung Cảnh nhìn Vân Thiển Nguyệt mềm nhũn té trên mặt đất, cũng không có đi đỡ nàng, mà là ngồi ở trên ghế không nhúc nhích.
103 Edit: Giọt mực xanh Beta: Vi ViVân Thiển Nguyệt xấu hổ và giận dữ trừng mắt nhìn Dung Cảnh một cái, làm như không nghe thấy lời của hắn. “Mỹ nhân như hoaTúy túy sơ tỉnhTu sáp vân hàNhuyễn như khinh sa.
104 Edit: Giọt mực xanh Beta: Vi ViCửa lớn của Vinh Vương Phủ đã sớm chuẩn bị xe ngựa, nhưng mà lúc này người đánh xe đổi từ Huyền Ca thành Thanh Tuyền. Sau khi Dung Cảnh và Vân Thiển Nguyệt lên xe, Thanh Tuyền vung roi ngựa lên, xe ngựa chạy tới cửa thành phía bắc.
105 Edit: Giọt mực xanh Beta: Vi Vi Vân Thiển Nguyệt nhìn bảy người, nghe lời của bảy người vang vang có lực, nói năng có khí phách, tâm tư trong phút chốc bách chuyển thiên biến.
106 Edit: Pe thương Beta: Vi ViHoa Lạc chỉ nói một câu đã khiến cho Vân Thiển Nguyệt vừa thẹn vừa giận, bỏ lại một câu nói hung ác liền quay đầu thi triển kinh công đến xe ngựa của Dung Cảnh, chốc lát đã đến trước xe, nàng vén màn che, quả nhiên thấy Dung Cảnh đang ngồi ở trong xe, nàng tức giận nhìn chằm chằm hắn, quát: “Dung Cảnh, ngươi xem đã làm ra chuyện gì !”Dung Cảnh đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy vậy chậm rãi nhích người nhìn về phía Vân Thiển Nguyệt ,thấy nàng tức giận đứng trước xe, sắc mặt không biết là tức giận hay xấu hổ mà đỏ bừng, Hắn mở trừng hai mắt, thấp giọng hỏi nàng: “Nàng chỉ ở trên núi đợi đến nửa đêm mà thôi, làm sao lại tức giận như vậy.
107 Vân Thiển Nguyệt một đường chậm rãi trở về phòng của Dung Cảnh, nghĩ tới chờ hắn trở lại nàng sẽ đùa con chim ấy một tý, tốt nhất để cho con vật nhỏ kia làm phản sau này sẽ không dám mách lẻo nữa.
108 Không lâu lắm Thanh Thường mang theo một giỏ hoa từ phía tây đi ra, rất nhanh đến trước mặt Vân Thiển Nguyệt. Vân Thiển Nguyệt nhìn thoáng qua giỏ hoa mà Thanh Thường mang đến, bên trong có kim chỉ và một số bản vẽ cũng với mấy tấm vải gấm thượng đẳng màu nguyệt nha giống như màu áo cẩm bào trắng của Dung Cảnh.
109 Edit: Phương Thảo Beta: Vi ViMặc dù cảnh đêm đẹp, nhưng Vân Thiển Nguyệt thật sự quá mỏi mệt. Sau khi ăn cơm xong, cũng không chịu nổi nữa, ngay cả đứng dậy lên giường cũng chẳng muốn di chuyển, nàng nghiêng thân thể gục ở trên người Dung Cảnh, nhắm hai mắt lại, tiếng hít thở nhẹ nhàng đều đều nhanh chóng vang lên.
110 Edit: Phương Thảo Beta: Vi ViVân Thiển Nguyệt nhìn cỗ xe ngựa bình thường kia, nghĩ tới vị Thất hoàng tử này thật khiêm tốn. Ánh mắt Dung Cảnh tùm tòi trên mặt Vân Thiển Nguyệt trong phút chốc, không thấy bất cứ lại thường nào, hắn không để lại dấu vết dời tầm mắt, tiếp tục đi nhẹ nhàng, chậm chạp về phía về trước, nhưng mà tay nắm tay Vân Thiển Nguyệt rất chặt.
111 Edit: Phương thảoBeta: Vi ViVân Thiển Nguyệt nhìn Dung Cảnh, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng. Dung Cảnh cũng nhìn Vân Thiển Nguyệt, cách bức rèm che, hai người một trong một ngoài như cách nhau lớp lớp mây mù.
112 Edit: Phương Thảo Beta: Vi ViVân Thiển Nguyệt dựa vào vách tường xe ngồi ở trong xe, trong ngực vẫn đè nén một luồng cảm xúc khó nói, không trút ra được, tiêu tan không nổi, vẫn nghẹn trong ngực, mặc dù phía ngoài mặt trời đang nóng rực, nhưng cũng không sưởi ấm nổi cảm xúc trong lòng nàng, khiến cả người nàng thoạt nhìn lạnh lẽo u ám so với ngày xưa.
113 Edit: Phương Thảo Beta: Vi ViMưa to nửa ngày một đêm, ngày hôm sau sắc trời trong xanh, lại là bầu trời quang đãng, cảnh sắc tươi đẹp. Vân Thiển Nguyệt vẫn nghe tiếng mưa gió, sấm sét ngoài cửa sổ, trong đầu cũng không nghĩ gì cả, chỉ lẳng lặng nằm ở trên giường như vậy, cho đến khi mưa to ngừng, nàng mới đi ngủ.
114 Edit: Phương Thảo Beta: HạVân Thiển Nguyệt đang suy nghĩ, bỗng nhiên Dạ Khinh Nhiễm đưa tay lôi kéo cương ngựa của nàng, hai con ngựa đồng thời quay đầu lại.
115 Edit: Phương Thảo Beta: HạKhông bao lâu sau, có một người như vậy, từ cô nhi viện đến trường quân đội đến bộ đội đặc chủng đến cục an ninh quốc gia, anh với cô như hình với bóng.
116 Edit: Thanh Vân Beta: HạVân Thiển Nguyệt nhìn hai mảnh lá vàng trong tay, chữ viết trên hai mảnh lá vàng vô cùng quen thuộc, nét chữ trên mảnh lá vàng thứ nhất với nét chữ trên phiến lá vàng mà ngày đó Dương Diệp dùng truyền thư , nét chữ trên mảnh còn lại chính là chữ viết trong lúc nàng không ngụy trang nữa mà viết nét chữ của chính bản thân mình từng dùng.
117 Edit: Thanh Vân Beta: Hạ Vân Thiển Nguyệt im lặng, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Dung Cảnh, hồi lâu mới oán hận nói, “Ngươi thích ăn thịt động vật!”Dung Cảnh cười một tiếng, rất thành thật mà gật đầu, “Nàng nói đúng rồi! Đích xác là như vậy! Cho nên sau này đừng để ta nhìn thấy nàng cưỡi ngựa của Dạ Khinh Nhiễm tặng nữa, nếu không ta không dám bảo đảm ngày nào đó sẽ bị ta ăn thịt!”“Ngươi…” Vân Thiển Nguyệt nhìn chằm chằm Dung Cảnh , tức giận nói: “Vậy ta cưỡi cái gì? Ngươi tìm cho ta một con ngựa hoàn hảo như Đạp Tuyết, ta liền không cưỡi nó nữa! Nếu ngươi tìm không được thì ta cứ cưỡi nó đấy.
118 Edit: Thanh Vân Beta: LeticiaDung Cảnh nói không sai, chỉ có như vậy mới có thể làm cho lão hoàng đế trở tay không kịp, mới có thể nắm quyền chủ động trong tay.
119 Edit: Thanh Vân Beta: LeticiaDung Cảnh vừa dứt lời, lão hoàng đế lập tức đứng lên. Hoàng hậu vốn đang đứng, thân thể mềm nhũn ngã xuống đất, may là Tôn ma ma đứng phía sau kịp thời đỡ được nàng.
120 Edit: Thanh Vân Beta: Leticia Vân Thiển Nguyệt “a” một tiếng, nở nụ cười. Quả nhiên là thú vị!Dung Cảnh trở tay kéo Vân Thiển Nguyệt, “Thời gian còn sớm, chúng ta đi Hương Tuyền sơn nướng cá đi?”Vân Thiển Nguyệt ngạc nhiên, “Ngươi vẫn không quên chuyện cá nướng?”“Ừ!” Dung Cảnh lắc đầu, rất thành tâm thành ý nói: “Huống chi thời gian vẫn còn sớm! Hoàn toàn có thể đi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 95