Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Tư Dẫn Chương 338

Chương trước: Chương 337



Chàng chậm rãi: “Đây chỉ là một giấc mộng phải không? Tại sao em dệt mộng cho tôi, chạy vào giấc mộng của tôi là muốn giữ tôi ở lại đây sao? Vì thế mới muốn tôi lập tức yêu em? Dùng một người giả là em trói buộc tôi vĩnh viễn ở đây? Đúng không?”.

Ngực đột nhiên chấn động, nhất định là tôi đang mơ, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi. Nhắm mắt, lại mở ra, không được, lại nhắm, lại mở, vẫn không được. Chàng lại nắm tay tôi, ép tôi đối diện với chàng: “A Phất, có phải thế không?”.

Tôi lắc đầu lia lịa, thở hổn hển phản bác: “Không phải, không phải. Đây không phải là mộng cảnh gì hết, em ở đây, em đích thực đang ở đây, Mộ Ngôn, nhìn em đi, là em thật mà”.

Chàng nhìn tôi: “Sau khi em ngủ, tôi đã nghĩ rất nhiều, những gì không hiểu, tôi đi hỏi Quân Vỹ. Em nói đúng, em là thật”. Chàng dừng lại, “... nhưng tôi lại là giả”.

Trán toát mồ hôi lạnh, tôi lắp bắp: “Không... không thể, không ai có thể, xưa nay chưa từng có, chàng... chàng, sao có thể biết được... không, chàng nói dối em...”.

Chàng ngắt lời tôi, ánh mắt buồm thảm: “Trước đây em đã nói với tôi, mỗi người đều bị ám ảnh bởi những ước nguyện không thành. Mỗi khi tôi nhìn em, những ký ức không nên thuộc về tôi lúc này lại giằng xé tôi. Em muốn dùng hư ảo để trói tôi ở đây, em tưởng trên đời không có ai có thể nhìn thấu Hoa Tư mộng ư, A Phất, đó là em tưởng vậy thôi”.

Tôi ngước nhìn chàng, cuối cùng bình tĩnh lại: “Rốt cuộc chàng biết bao nhiêu?”.

Ánh nến mờ dần, giọng chàng rất nhẹ: “Tất cả. Đủ để tôi thoát ra khỏi giấc mộng em đang dệt cho tôi”.

Trong phòng đột nhiên nổi gió, mang đi ánh nến cuối cùng, từ xa hình như có tiếng móng ngựa đạp trên lá khô, nhưng tôi biết không phải, đó là mộng cảnh đang tan vỡ.

Tôi không nhìn thấy Mộ Ngôn, mảnh chăn gấm trong tay biến mất, đầu choáng váng, đột nhiên cảm thấy một tia sáng chói mắt. Cố mở mắt, cùng với hơi thở và khứu giác biến mất, tôi nhìn thấy không biết bao nhiêu những mỏm băng nhấp nhô, đây là băng động của Trần cung. Mộ Nghi tròn mắt nhìn tôi và Quân Vỹ từ trên không rơi xuống cùng với Tiểu Hoàng đang ngủ gật, cô kinh ngạc không nói lên lời, phải một lúc lâu sau mới nói: “Mới canh năm, nến cũng mới cháy được một nửa, lẽ nào...”.

Tôi giơ ngón tay, chạm vào cây đàn đã đứt hết dây, gật đầu: “Muội đoán không sai, thất bại rồi”.

Viên giao châu trong ngực lại không vỡ tan như tôi đã nghĩ, thật là chuyện thần kỳ, có lẽ chưa từng có ai thoát khỏi Hoa Tư mộng Tý Ngọ, cho nên không ai biết thoát khỏi sẽ ra sao. Có lẽ tôi vẫn còn có thể sống thêm hai tháng nữa?

Mộ Nghi khẽ ối một tiếng, lại vội bịt miệng: “Vậy ca ca...”.

Hơi lạnh thấm vào da thịt, tôi quấn chặt áo lông chồn vào người, “Chàng sẽ tỉnh lại, những chuyện xảy ra trong mộng có lẽ chàng sẽ không nhớ được, thôi vậy, coi như tôi chưa dệt cho chàng giấc mộng đó, đành vậy, muốn ra sao thì ra”.

Loading...

Xem tiếp: Chương 339

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hạnh Phúc Thật Sự Mong Manh?

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40


Tổng Tài Máu Lạnh Đến Tỏ Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Đào Viên Tương Ngộ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Đoạt Hồn Tuyệt Cung

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 34


Xuyên Thư Ký

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 10