- Lục Nguyên này tính tình gần như giống hệt mấy tên xấu xa các ngươi, chắc có khả năng kế thừa thứ đó, tính tình tốt hơn tiểu tử Kiếm Chi Tử rất nhiều.
- Tuy nhiên, sau này tiểu tư có học giống các ngươi, đấu với trời không? Sao ta cảm thấy rất có thể, nhưng đấu với trời chỉ có một con đường chết, đúng là hết nói, dùng kiếm đều là đồ khốn!
Ngày thứ mười lăm rốt cuộc đến rồi.
Ngày thứ mười lăm là ngày lập hạ.
Đấu chỉ đông nam, duy vi lập hạ, vạn vật đến cùng lớn lên, cho nên tên là lập hạ.
Ngày hôm nay ve kêu, giun ra, vương qua sinh, khổ thái tú.
Thật ra hôm nay là một tiết nhật pháp cổ thế giới, ngày này tên gọi là ngày lập hạ chiến đấu, đó là có ý gì? Ngày hôm nay các gia trưởng pháp cổ thế giới mang theo đám con nít mới thành niên tiến hành thực tập chiến đấu, để thiếu niên thích ứng chiến đấu, ở trung ương thiên triều thực lực trên tất cả, không học chiến đấu không được.
Mỗi năm ngày lập hạ chiến đấu đều cực kỳ náo nhiệt.
Người dưới hai mươi tuổi đều có gia trưởng hoặc sư trưởng dẫn dắt tiến hành thực tập chiến đấu.
Mỗi một năm đều là tiết nhật không nhỏ.
Nhưng ngày hôm nay, mọi thứ thay đổi.
Gần như tất cả sư trưởng đều không có tâm tình mang hậu bối làm ngày lập hạ chiến đấu, mà sửa thành đến Thiên Đoạn phong xem chiến đấu. Đây là Nghiêm Thiên Pháp ra tay, Nghiêm Thiên Pháp là người trẻ tuổi rất nổi tiếng. Lục Nguyên cũng là ngựa ô mới nổi gần đây, hai người giao đấu khá đặc sắc. Vậy nên ngày lập hạ chiến đấu bị bỏ lại, ở đây quan sát chiến đấu chọc tập.
Cho nên trên Thiên Đoạn phong mới bắt đầu đã tràn đầy người.
Thiên Đoạn phong, vừa nghe thì hiểm trở nhưng thật ra không hiểm bao nhiêu. Thiên Đoạn phong không quá cao, khá là hẹp dài, đặc biệt dùng để chiến đấu.
Bây giờ trời mới sáng ở bên cạnh Thiên Đoạn phong đều đầy người.
Các phương các nơi pháp cổ thế giới.
Ở tận cùng Thiên Đoạn phong có một bóng người đang ngồi, bóng dáng ấy như tảng đá ngàn năm vẫn ngồi đó, mà không chỉ là đá ngàn năm thôi, khí thế người này to lớn, dần chuyển hướng phi nhân. Phi nhân là khí chết thế giới cảnh.
Người này hiển nhiên đang chuyển hoán, dù chưa đến thế giới cảnh nhưng thực lực cao sâu khó dò.
Gã yên tĩnh ngồi, có vị như kháng trời.
Trời sập, gã không sụp.
Mọi người cố gắng nhìn qua, rốt cuộc thấy rõ ràng, người đó mặc áo choàng xanh, mặt mũi có uy nghiêm, chính là một trong người thừa kế người Nghiêm gia, một trong lãnh tụ tuổi trẻ pháp cổ thế giới, Nghiêm Thiên Pháp.
Nghiêm Thiên Pháp đã đến.
Hơn nữa trời chưa sáng gã đã ngồi trên Thiên Đoạn phong.
- Chắc đó là Nghiêm Thiên Pháp?
Pháp cổ thế giới rất lớn, tuy Nghiêm Thiên Pháp nổi tiếng như cồn nhưng có không ít người không biết mặt gã, giờ coi như kiến thức rồi.
- Không sai, đó chắc là Nghiêm Thiên Pháp, nghe nói là một kỳ tài. Nghe nói lúc hắn ngộ ra thiên địa pháp tắc thứ nhất chỉ mới mười tuổi, không chỉ vậy, hắn từng ở hai mươi tuổi ngày lập hạ chiến đấu thì tiêu diệt tổ chức băng cướp tán tu Hắc Nha, rồi liên tục lập chiến tích. Nghe nói bây giờ hắn có thể hoàn mỹ phát ra pháp thuật cấp thế giới, bị định làm người thừa kế tương lai của người Nghiêm gia. Nghe nói người Nghiêm gia trọng điểm bồi dưỡng hắn.
- Lục đại gia tộc người Nghiêm gia trọng điểm bồi dưỡng, tiểu tử này về sau tiềm lực không thể đo lường đây.
- Đúng thế, hơn nữa nghe nói hắn vì lần quyết chiến này còn tập trung tu hành, do lão cổ đổng người Nghiêm gia đích thân chỉ điểm.
- Lão cổ đổng người Nghiêm gia, trời ạ, do đám lão cổ đổng đích thân chỉ điểm thì bây giờ thực lực của hắn mạnh cỡ nào!
- Đúng là siêu cường!
- Xem ra lần này ngựa ô Lục Nguyên sẽ tiêu đời trong tay Nghiêm Thiên Pháp.
- Tất nhiên, không nhìn xuất thân. Nghiêm Thiên Pháp xuất thân là gì? Lục Nguyên là cái gì?
- Ta thấy chưa chắc đâu. Lục Nguyên xuất thân từ một Vô Thượng Đại Giáo không quan trọng, lăn lộn đến đẳng cấp này thiên phú sẽ càng cao, nói không chừng Lục Nguyên thắng đấy.
Có người không phục cho rằng Lục Nguyên có khả năng thắng. Cơ bản cho rằng Nghiêm Thiên Pháp thắng chiếm đa số, số ít ngược lại cho rằng Lục Nguyên thắng.
Chính lúc này, có đoàn người rầm rộ tới, là người người Nghiêm gia tiến đến. Người Nghiêm gia đến cũng là lẽ tất nhiên, dưới tình huống này mà không thahyas người Nghiêm gia mới là quái. Người Nghiêm gia đến rồi không nói nhiều lời, không khích lệ cổ vũ gì. Trong mắt họ, Nghiêm Thiên Pháp thắng Lục Nguyên là tất nhiên, không cần cổ vũ cái gì.
Chính lúc này, lại có đoàn người đến, hàng người không phải đơn độc đến mà tới mấy chục người một chỗ, trong đó có một người Lục Nguyên biết, chính là Tống Xung Minh.
Bên cạnh có người kêu lên:
- Ủa, trong lục đại gia tộc người Tống gia đến kìa.
Người Tống gia đến.
Chờ một lát lại một đội rầm rộ đến, trong đội này có hai người Lục Nguyên biết, một là Đường Tùng, một là muội muội của gã, Đường Uyển Nhi, là trước khi vào pháp cổ thế giới đã quen biết, hiển nhiên chính là đứng hàng đầu lục đại gia tộc, người Đường gia.
Người Đường gia mới đến thì người Thượng Quan gia cũng tới, trong đội Thượng Quan gia có Thượng Quan Đình mà Lục Nguyên quen biết.
Chốc lát, trong lục đại gia tộc Lữ gia, Vu gia dắt tay nhau đến. Lữ gia và Vu gia có quan hệ thân thiết. Cơ bản lục đại gia tộc chia làm hai phái, Tống gia, Đường gia, Thượng Quan gia là một phái, ba gia tộc Nghiêm gia, Lữ gia, Vu gia là một phái, hình thành cân bằng kỳ diệu.
- Tống gia, Đường gia, Thượng Quan gia, Nghiêm gia, Lữ gia, Vu gia trong lục đại gia tộc đều tới hết, lần này quy mô lớn qua, người lục đại gia tộc đông đủ cả.
- Đúng vậy, thật khó tưởng tượng. Mới bắt đầu cho rằng cuộc chiến của Nghiêm Thiên Pháp, Lục Nguyên tuy oanh động nhưng không ngờ người của lục đại gia tộc cùng có mặt. Sau lưng điều này ẩn chứa nội tình gì chúng ta không biết nhỉ?
Mọi người đều xôn xao, thật ra không hề phức tạp, Nghiêm Thiên Pháp là nhân vật trẻ tuổi xuất sắc nhất lục đại gia tộc, bình thường gã ít khi lộ ra bản lĩnh thật sự. Lần này có người cho rằng gã sẽ dùng nhiều vài phần bản lĩnh, cho nên mấy gia tộc đều đến quan sát. Đối với các gia tộc thì đối thủ tương lai người Nghiêm gia phải nghiêm túc quan sát. Còn về Đường gia, Tống gia và Thượng Quan gia thì còn có chút ý định, Lục Nguyên biểu hiện bao nhiêu thực lực họ sẽ dùng thái độ gì lôi kéo, điều này cần phải nghiên cuứ kỹ.
Lúc này lại có hàng người mấy trăm người tiến đến, do Pháp Tiêu Đế Tử dẫn dắt, là mấy nhân vật trong kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài, trong đó đa số đến xem kịch vui. Tốt xấu gì có cùng Nghiêm Thiên Pháp, Lục Nguyên cùng huấn luyện, nay hai người họ muốn quyết đấu cao thấp thì tất nhiên phải đến xem rồi.
Trong đó biểu tình của Phong Nhị Thập Tứ là lạnh lùng nhất, gã cũng muốn truy đuổi Kiếm Linh Đế Cơ, dù là Nghiêm Thiên Pháp hay Lục Nguyên đều là đối thủ của gã.
Qua một lát, lại có người đến.
Đến chính là Pháp Thánh Đế Tử. Pháp Thánh Đế Tử long hành hổ bộ, mang theo uy nghiêm cai quản một phương thế giới, là rồng trong người, thánh trong người. Gã ngồi đó, biểu tình lạnh băng.
Qua một lát đến Pháp Hoàng Đế Tử tới. Pháp Hoàng Đế Tử là kẻ mặt để chùm râu, lộ uy nghiêm hoàng giả, toàn thân khí thế hoàng giả xông lên tầng mây. Hai đế tử Pháp Hoàng Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử bình thường hay kịch nhau, đều là thống lĩnh một phương thế giới gần nửa quyền to.
Pháp Thánh Đế Tử không lạnh không nóng hỏi một tiếng:
- Tam đệ cũng đến rồi, hơi sớm nhỉ?
- Nhị ca đến càng sớm.
Pháp Hoàng Đế Tử không chút sợ hĩa, mhai người đều là cảnh giới thiên tôn đứng đỉnh cao.
- Hai ngươi đến không sớm.
Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử kịch nhau sắp thăng cấp thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên. Hai đế tử tay nắm quyền to cùng nghiêng đầu nhìn, ở đó có một người áo trắng đang nằm.
- Đại ca!
Không sai, người áo trắng chính là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Nhất Đế Tử rất ít lộ mặt, nhưng dù người khác không nhận biết thì Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử không khả năng không nhận ra. Hai vị đế tử lấy làm lạ, đại ca đã đến phó chủ văn minh, nghe nói có khả trùng kích chủ văn minh sao lại đi ra? Hơn nữa còn đến xem kịch vui này. Nên biết trận tỷ thí này đặt ở những người khác coi như oanh động, nhưng đối với Pháp Nhất Đế Tử trùng kích chủ văn minh thì nhỏ đến cỡ bọt nước. Pháp Nhất Đế Tử trong quá trình xông chủ văn minh bị kẹt lại, nếu đã kẹt thì đi ra giải sầu thôi, vừa lúc Lục Nguyên là người y chú ý, mấy lão bằng hữu giao đồ cho y bảo quản cũng nên tìm kiếm giả truyền đi, cho nên y tùy tiện đến xem.
Sự việc có khi rất đơn giản, không cần nghĩ quá phức tạp.
Pháp Nhất Đế Tử lộ mặt đánh gãy Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử cãi lộn. Hai đế tử không gây gỗ nữa, đều đoán mục đích Pháp Nhất Đế Tử đến.
Lục đại gia tộc ở một bên cũng nhận ra Pháp Nhất Đế Tử, thấy y xuất hiện cùng ngây như phỗng, đây chính là đại nhân vật.
Chính lúc này, có tiên nhạc vang lên. Tiên nhạc vang như đặt mình vào tiên giới, có mùi hương kỳ lạ tản ra, tiên hao từ không trung bày xuống. Trên trời có một liễn cưỡi mây tới, chính là chức vân vân liễn, dành cho Thương Vân Đế Phi của chủ pháp cổ văn minh ngồi. Thấy là đế phi giáng lâm thì Pháp Nhất Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử cùng thi lễ. Không thể không làm vậy, Thương Vân Đế Phi là trưởng bối của họ, bà còn là mẹ ruột của Pháp Nhất Đế Tử. Không sai, Thương Vân Đế Phi chính là mẹ ruột của Kiếm Linh Đế Cơ.
- Thương Vân Đế Phi đến!
- Trời ạ, không ngờ Thương Vân Đế Phi cũng đến!
- Tới bây giờ đến rất nhiều người, Nghiêm gia, Tống gia, Đường gia, Lữ gia, Vu gia, Thượng Quan gia trong lục đại gia tộc, rồi còn Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử, thậm chí là Pháp Nhất Đế Tử cũng tới.
- Bây giờ có cả Thương Vân Đế Phi đến!
- Trời ạ, cuộc quyết chiến của Nghiêm Thiên Pháp và Lục Nguyên rốt cuộc là sao vậy, nhiều người đến xem quá!
- Đúng vậy, quá nhiều đại nhân vật, ta nhìn hoa mắt luôn, không ngờ nhiều đại nhân vật đến thế!
Trong chức vân vân liễn truyền đến giọng của Thương Vân Đế Phi:
- Lần này trên Thiên Đoạn phong, nếu ai thắng thì bổn cung có một mặt đồng tâm bội sẽ giao cho người đó.
Thanh âm vừa thanh vừa giòn, có chút mềm mại, đồng tâm bội trong miệng bà có hai cái, một là cho con gái, giờ lấy ra cái kia.
Các phương thế lưng khẽ thì thầm:
- Thương Vân Đế Phi đưa ra đồng tâm bội, xem ra Thương Vân Đế Phi đang chọn nữ tế rồi.
- Đúng vậy, có chút giống.
- Ha ha, cuộc chiến này ai thắng có khả năng rất lớn làm nữ tế của Thương Vân Đế Phi, cưới được Kiếm Linh Đế Cơ.
- Đúng thế!
Bàn tán xôn xao, trên Thiên Đoạn phong, Nghiêm Thiên Pháp nhắm mắt như tảng đá thì hơi giương mắt nhìn, thầm nghĩ, xem ra lựa chọn Lục Nguyên là đối thủ quá đúng, vốn không có chút cơ hội, lần này mình biểu hiện tốt chút sẽ có cơ hội đón mỹ nhân về.
Các phương đều đã đến nơi.
Nghiêm Thiên Pháp cũng ở trên Thiên Đoạn phong chờ rất lâu.
Nhưng bây giờ vấn đề là Lục Nguyên vẫn không xuất hiện.
Thời gian trôi qua, dần đến giữa trưa, mặt trời kéo rất dài mà Lục Nguyên vẫn chưa có mặt.
- Sao Lục Nguyên chưa ra vậy? Không lẽ sợ Nghiêm Thiên Pháp nên không dám ứng chiến?
- Chắc không đâu, nói từ lý trí thì Lục Nguyên không dám không ứng chiến.
- Hừ, vậy là ngươi không hỏi thăm danh hiệu của Nghiêm sư huynh rồi. Nghiêm sư huynh có danh hiệu là Lôi Thần, ai từng đấu với hắn thì tình trạng khủng bố, so với sét đánh trúng người phàm càng đáng sợ hơn nhiều.
- Nhưng ta vẫn không tin Lục Nguyên không dám tới.
Mới bắt đầu đa số người không tin Lục Nguyên không dám tới, nhưng thời gian trôi qua, nửa buổi chiều rồi mà Lục Nguyên chưa có mặt, khiến người ngẫm nghĩ. Pháp Nhất Đế Tử chắp tay sau lưng lấy làm kỳ, Lục Nguyên xuất phát còn sớm hơn mình mà. Dù Lục Nguyên tốc độ không nhanh bằng mình nhưng trễ tới đâu cũng không khả năng bây giờ chưa đến.
Pháp Nhất Đế Tử là tu vi gì? Thần niệm quét qua xuyên thời không lập tức hiểu là xảy ra chuyện gì.
Thì ra là thế, Pháp Nhất Đế Tử mỉm cười, không quan tâm nữa.
Không sai, Lục Nguyên đúng là đang gặp rắc rối, nhưng những cửa ải đó phải Lục Nguyên tự mình vượt qua, nếu không qua được thì hắn không có bản lĩnh, muốn thành người truyền thừa của kiếm cổ văn minh phải là yêu nghiệt, tư chất bình thường dễ dàng bị trung ương thiên triều này tiêu diệt.
Pháp Nhất Đế Tử không nhúng tay vào mấy chuyện đó.
Pháp Thánh Đế Tử thì không thể bỏ mặc được, gã dặn Liễu Như Mi bên cạnh. Pháp Hoàng Đế Tử cũng sai người bên cạnh.
Bây giờ Lục NGuyên trải qua một việc rất quan trọng.
Chuyện là thế này, rời khỏi gian nhà tranh của Pháp Nhất Đế Tử, trước tiên Lục Nguyên đi nơi mình thường cư ngụ rồi phát hiện không thích hợp, có người âm thầm theo dõi định giết hắn, khi phát hiện đã muộn, lập tức trong bóng đêm có người giết ra.
Mới đầu đối thủ là hỗn động cảnh thập tầng, Lục Nguyên lập tức bỏ chạy. Có thuấn di thêm vào truyền tống phù, nếu không dùng một số tuyệt kỹ đặc biệt của hỗn động cảnh thập tầng muốn bắt hắn không phải dễ.
Kết quả trong chốc lát thì Lục Nguyên hoảng, chuyện không đơn giản như vậy, trong kẻ địch còn có thế giới cảnh.
Không chút nghi ngờ, đối mặt người thế giới cảnh thì Lục Nguyên bó tay, hoàn toàn không là đối thủ.
Vốn cho rằng tiêu đời, kết quả lúc này xuất hiện một người thế giới cảnh khác cùng với người thế giới cảnh trước đấu nhau.
Rồi tiếp theo Lục Nguyên phát hiện thế cục hỗn loạn.
Cục diện cực kỳ loạn!
Nói đơn giản có một đám người muốn bắt hắn, một đám người muốn bảo vệ hắn. Nhóm người muốn bắt hắn thực lực cường chút, nhóm người muốn bảo vệ hắn thì thực lực yếu chút. Hai bên đều xuất động sơ kỳ thế giới cảnh, đánh thành đống rối nùi, Lục Nguyên ở trong hỗn loạn bỏ trốn.
Không trốn không được! Thực lực của đối thủ quá mạnh, có thể không trốn ư?
Thật ra Lục Nguyên dần thấy ra muốn bảo vệ hắn chắc là người của Pháp Thánh Đế Tử, muốn diệt hắn e rằng là người Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia.
Tình hình chân thật chính là vậy. Từ đầu tới đuôi Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia chưa từng nghĩ để Lục Nguyên, Nghiêm Thiên Pháp chân chính giao đấu, cho nên các đường sắp đặt. Pháp Thánh Đế Tử không phải bình thường, tất nhiên phái nhân vật các đường đấu với hai nhóm Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia. Bởi vì là ám đấu, không tiện ra nhân vật thực lực quá cao, nên tối đa chỉ ra thế giới cảnh nhị tầng mà thôi.