Võ Sinh Đế Tử nén giận nhích động, nhưng lúc này Lục Nguyên giật một cái, phá tỏa đạo. Vốn Võ Sinh Đế Tử mất nhiều khí tức hỗn độn như vậy thì pháp lực cũng yếu đi, vì giận dữ mà lộ ra sơ hở, mới bị Lục Nguyên thoát khỏi tỏa đạo.
Lục Nguyên thuấn di né sang bên.
Cũng lấy ra một hồ lô.
Hắn mở miệng hồ lô ra, rồi thì vô số hỗn độn tuôn ra, Lục Nguyên mừng như điên. Thì ra hồ lô này chính là mới rồi dùng thủy thánh kiếm đạo Vòng Xoáy Thôn Phệ thì hút võ sinh không gian của Võ Sinh Đế Tử qua, lúc đó lờ mờ cảm thấy không thích hợp rồi.
Bây giờ mới phát hiện trong hồ lô tràn ngập khí tức hỗn độn, lượng khá lớn.
Thật ra chuyện là như vầy, Võ Sinh Đế Tử đã đến đỉnh cao hỗn động cảnh thập tầng, tức là nói tạm thời gã không thể tiếp tục tu lên nữa, trừ phi đột phá ngưỡng cửa thế giới cảnh. Võ Sinh Đế Tử chính là đế tử võ cổ văn minh, tài nguyên không phải người bình thường có thể so sánh, dù là khí tức hỗn độn thì cũng không ít, mấy năm nay đều gom lại cất trong hồ lô.
Kết quả lúc này hồ lô bị Lục Nguyên dùng thủy thánh kiếm đạo chiếm được.
Vậy nên xuất hiện tình hình hiện tại, Lục Nguyên mở nắp hồ lô ra, vô số khí tức hỗn độn xuất hiện.
Ha ha! Đúng là con vịt đưa lên cửa, miệng Lục Nguyên há ra như uống nước hút lấy vô số khí tức hỗn độn, cùng lúc đó bắt đầu không ngừng ngưng luyện. Giờ phút này, Lục Nguyên cảm thấy thiên địa pháp tắc của mình không ngừng hỗn độn hóa.
Thứ chín mươi lăm thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa, một trăm thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa.
Một trăm lẻ bốn thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa.
Một trăm mười bảy thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa.
Một trăm hai mươi ba thiên chi thiên địa pháp tắc hỗn độn hóa.
Trong kiếm chi không gian của Lục Nguyên hỗn độn không ngừng tăng nhiều, đây là thời điểm biến hóa kịch liệt, lúc biến đổi lớn như vậy mà công kích của Võ Sinh Đế Tử không đánh vào được. Võ Sinh Đế Tử suýt rớt tròng mắt, mới rồi gã không chú ý, hoàn toàn bị thiên phú kiếm đạo của Lục Nguyên hấp dẫn.
Bây giờ gã mới chú ý, thì ra thiên địa pháp tắc của Lục Nguyên nhiều đến mức này, hền ci Lục Nguyên hấp thu nhiều khí tức hỗn độn thế mà chưa thăng cấp.
Võ Sinh Đế Tử bị rung động dữ dội.
Nhưng càng là vậy thì càng khiến Lục Nguyên chết.
Lục Nguyên, ngươi không thể không chết.
Võ Sinh Đế Tử lần thứ hai lấy ra thiên mệnh kiếm đạo ném hướng kiếm chi không gian của Lục Nguyên.
Lúc này Lục Nguyên đang trùng kích hỗn động cảnh bát tầng, đã đến giây phút quan trọng. Bây giờ kiếm chi không gian của mình bao gồm cả bầu trời, cả mặt đất, tất cả mọi thứ đều đã hỗn độn hóa, hóa thành một mảnh hỗn độn, không tồn tại bất cứ sinh linh nào nữa.
*Ầm!*
Một tiếng nổ kịch liệt nghiêng trời lệch đất, Lục Nguyên cảm thấy pháp lực toàn thân tăng vọt, hình thức sinh mệnh của mình đang biến đổi, dường như bản thân cũng hỗn độn hóa, đây là hình thái sinh mệnh siêu thoát nhân loại, một khi đến thế giới cảnhd là có thể xưng thần, phật, tiên.
Đây chính là hỗn động cảnh bát tầng! Lục Nguyên nhìn trong tay mình một đoàn hỗn độn.
Đến hỗn động cảnh bát tầng rồi Lục Nguyên cảm thấy pháp lực dâng lên rất nhiều, chủ yếu nhất không phải cái này, Lục Nguyên hiểu tại sao nhiều thiên địa pháp tắc cần trọng quy hỗn độn. Nếu ngươi trọng quy hỗn độn một lần thì đến thế giới cảnh lại diễn sinh ra tư kim không gian thế giới thiên địa pháp tắc một lần, vậy thiên địa pháp tắc này đều có dấu ấn của trung ương thiên triều. Còn trọng quy hỗn độn một lần, là xóa đi dấu ấn trung ương thiên triều, nếu có thể lần thứ hai trọng tân diễn sinh, vậy là không còn dấu ấn của trung ương thiên triều nữa, hoàn toàn thành thiên địa pháp tắc của bản thân.
Đến hỗn động cảnh bát tầng rồi bước tiếp theo là trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng, hỗn động cảnh cửu tầng tức là hỗn độn diễn hóa, trong hỗn độn bắt đầu xuất hiện chút linh tí, một ít sinh linh hỗn độn đơn giản. Tầng này khá thú vị, mỗi một hỗn độn diễn hóa ra sinh mệnh thứ nhất đều có sức chiến đấu, có thể hỗ trợ bản thân chiến đấu. Ví dụ kỷ nguyên trước thứ nhất diễn hóa ra tên gọi là nhân vật Kiếm Thần, còn mấy kỷ nguyên trước nữa thứ nhất diễn hóa ra sinh mệnh có tên là Bàn Cổ. Kỷ nguyên diễn hóa ra cùng hỗn độn con người diễn hóa là giống nhau, chẳng qua bản thân diễn hóa không có sức chiến đấu giống như Kiếm Thần, Bàn Cổ nhưng cũng khá mạnh.
Hỗn động cảnh cửu tầng là một tầng rất hữu dụng.
Bước tiếp thoe của mình là tiến tới cảnh giới tầng theo.
Đương nhiên đây là chuyện về sau, mình mới đến hỗn động cảnh bát tầng, không vội trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng. Bây giờ nhiệm vụ thứ nhất là dạy cho Võ Sinh Đế Tử một bài học. Võ Sinh Đế Tử này muốn giết mình, có thù không báo không phải là quân tử, mình đương nhiên phải làm một quân tử rồi.
Trong chớp mắt bởi vì thăng cấp mà sinh ra hỗn độn phong bạo kịch liệt biến mất. Võ Sinh Đế Tử đã lọt vào trong hỗn độn của Lục Nguyên, thiên mệnh kiếm đạo đâm đến, là một chiêu thiên mệnh kiếm đạo Ta Mệnh Do Ta.
Gã hét:
- Lục Nguyên, ta muốn ngươi chết!
Vốn không chặn được chiêu thiên mệnh cường kiếm này vì pháp lực của hắn quá yếu, mà giờ pháp lực không chênh lệch lớn như vậy, Lục Nguyên lấy chiêu thức miên miên mật mật hòa hoãn lực xung kích cực mạnh của thiên mệnh kiếm đạo, dễ dàng phá một kiếm.
- Võ Sinh Đế Tử, lần này chết là ngươi.
- Vậy sao?
Võ Sinh Đế Tử nhìn Lục Nguyên, nói:
- Thì ra đã đột phá đến hỗn động cảnh bát tầng, hền chi mạnh miệng dám nói vậy. Tuy nhiên, dù cho đột phá hỗn động cảnh bát tầng thì vẫn chết dưới thập cường chiến hộp của ta. Lúc trước ngươi chỉ tiếp kiếm đạo, tỏa đạo, thôn đạo của ta. Kiếm đạo bởi vì thiên phú kiếm đạo không có mà sinh ra biến đổi không ít. Thôn đạo bị ngươi phá. Tỏa đạo không thể một mình đối địch. Hôm nay để ngươi đón bảy đạo khác đi, để ngươi hiểu cái gì là thập cường võ đạo!
Lục Nguyên cũng cười dài bảo:
- Ngày hôm nay phải để ngươi biết cái gì gọi là chênh lệch. Ngươi cứ dùng hết thập cường võ đạo ra đi, dù dưới tình huống nào, ngươi dùng đạo võ học nào, ta tối đa năm chiêu là sẽ phá ngay.
Lục Nguyên nói câu này hào khí can vân, nghe vào tai Võ Sinh Đế Tử thầm nhủ hắn quá ngông cuồng, nực cười, mơ phá được thập cường võ đạo của mình?
Võ Sinh Đế Tử biến thập cường chiến hộp, phóng ra một lưỡi đao.
- Thập cường võ đạo chi hùng bá đao pháp, đao pháp đi con đường hùng, bá. Lấy vô thượng bá khí chấn nhiếp lòng người. Lấy khí thế vô thượng hùng chặt đứt tất cả. Đây chính là Thập cường võ đạo chi hùng bá đao pháp.
Đao pháp của gã mang theo thế quỷ khóc thần sâu mạnh chặt xuống Lục Nguyên.
Đối với hùng bá đao pháp này Võ Sinh Đế Tử cực kỳ tự tin, bởi vì đó là tuyệt học của thập cường võ đạo, muốn trong mười chiêu phá hùng bá đao pháp, sao được chứ, ngoan ngoãn chờ mình chém giết đi.
Ngay lúc này, kiếm của Lục Nguyên đã chiêu vào hùng bá đao pháp. Hùng bá đao pháp là hùng là bá, kiếm pháp của Lục Nguyên thì như mưa xuân không chỗ nào không lọt, như thủy ngân rơi xuống xâm nhập vào hùng bá đao pháp. Võ Sinh Đế Tử biến sắc mặt, gã vốn không để ý kiếm pháp của Lục Nguyên, bởi vì khi đó pháp lực của gã chiếm ưu thế áp đảo, đánh sao cũng thắng.
Nay pháp lực của gã không có tính áp đảo nữa, mới biết kiếm pháp của Lục Nguyên rốt cuộc đáng sợ bao nhiêu.
Pháp lực không chỗ nào không lọt, Võ Sinh Đế Tử không ngừng biến chiêu nhưng Lục Nguyên biến kiếm pháp càng nhanh.
Đến chiêu thứ tư thì...
Lục Nguyên quát dài:
- Triệt thủ!
Hùng bá đao của Võ Sinh Đế Tử rời khỏi tay, gã biến sắc mặt, có chuyện gì thế này?
Lúc trước Lục Nguyên nói dù đối diện một đạo võ học nào đều sẽ phá trong vòng năm chiêu, gã cảm thấy Lục Nguyên hoàn toàn nói khoác, bây giờ xem ra không phải là khoác lác.
Sao có thể chứ! Võ Sinh Đế Tử kinh sợ.
Thật ra chân chính đánh thì Lục Nguyên muốn thắng không dễ như thế.
Nhưng Võ Sinh Đế Tử mất nhiều hỗn độn, rớt xuống sơ kỳ hỗn động cảnh, đây là một điểm.
Võ Sinh Đế Tử bởi vì trước đó mất quá nhiều, ngay cả thiên phú kiếm đạo, nhiều hỗn độn đều mất nên tâm tình nóng nảy.
Vì vậy nên Lục Nguyên mới có thể trong bốn chiêu đã phá hùng bá đao pháp của Võ Sinh Đế Tử.
Bốn chiêu phá hùng bá đao của Võ Sinh Đế Tử xong Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Thập cường võ đạo của ngươi chắc còn lại sáu đạo ta chưa tiếp xúc? Dùng hết đi, để ta xem cái ngươi gọi là thập cường võ đạo có bao nhiêu tác dụng, có một đạo nào đón được năm chiêu của ta mà bất bại không.
Lục Nguyên thật sự muốn xem thập cường võ đạo, dù sao dó là tuyệt học của chủ võ cổ văn minh sáng tạo ra, không thể khinh thường.
Lục Nguyên cuồng ngạo nói, tất nhiên Võ Sinh Đế Tử phải ứng chiến rồi.
Võ Sinh Đế Tử bị bốn chiêu phá hùng bá đao pháp, tay vỗ, trong thập cường chiến hộp xuất hiện một cây gậy. Trong tay gã xuất hiện cây gậy có tên là bình thiên côn pháp. Bộ bình thiên côn pháp này được xưng là bình được hết tất cả, chủ võ cổ văn minh từng ở trong một kỷ nguyên đem côn này dạy cho một con khỉ và một con ngưu. Lúc đó con khỉ và ngưu đều bằng con này nổi danh đứng đầu đương thời.
Bây giờ Võ Sinh Đế Tử dùng là bộ bình thiên côn pháp này, trong chiêu thức có bình thiên khí độ. Giờ thì Lục Nguyên tập trung tinh thần, nếu là bình thiên côn pháp thì dùng thiên chi kiếm đạo ứng đối đi. Lục Nguyên thi triển thiên kiếm ý, lấy thiên kiếm ý mênh mông vô tận ứng phó bình thiên côn pháp.
Lấy thiên kiếm chiến bình thiên côn pháp!
Bình thiên côn pháp đúng là rất tuyệt, nhưng Lục Nguyên lập tức phát hiện Võ Sinh Đế Tử không có hào hùng bình thiên, không thể hoàn mỹ dung nhập bình thiên côn pháp vào bản thân, vậy thì không bằng lấy thiên mệnh kiếm đạo còn có cơ hội hơn! Là cơ hội lớn nữa! Lục Nguyên không buông tay, thiên kiếm ý mênh mông! Mênh mông phát triển, lấy thiên đè ép bình thiên, chẳng qua bốn chiêu đơn giản đã khiến bình thiên côn pháp bị bại.
Võ Sinh Đế Tử bị phá kiếm đạo, tỏa đạo, thôn đạo, đao đạo và côn đạo trong thập cường võ đạo. Hơn nữa hai cái sau bốn chiêu đã bị phá.
Gã hét to:
- Đáng ghét! Đáng ghét!
Trong thập cường chiến hộp xuất hiện một thanh hồng anh thương. Thanh hồng anh thương có tên là vô hồi thương pháp. Võ Sinh Đế Tử giận điên vọt hướng Lục Nguyên đâm một thương, đây là vô hồi thương pháp mạnh nhất trong thập cường võ đạo.
Lần này Võ Sinh Đế Tử dùng vô hồi thương pháp hợp với mối thù bị Lục Nguyên đoạt đi thiên phú kiếm đạo, khí tức hỗn độn, và bốn chiêu phá đao đạo, côn đạo. Tất cả buồn bực và giận dữ đều đặt trong một thương này, đây chính là chân chính của vô hồi thương đạo!
Thương chi vô hồi!
Lần này là thể hiện trình độ cao nhất trong đời Võ Sinh Đế Tử.
Võ Sinh Đế Tử nổi giận gầm một tiếng:
- Lục Nguyên, thua cho ta!
Một thương như tia chớp chỉ hướng Lục Nguyên.
Lục Nguyên nhìn thấy một thương của Võ Sinh Đế Tử, hiểu rằng không bình thường, đối mặt vô hồi thương này mình phải dùng tín niệm kiếm, đúng rồi, Võ Sinh Đế Tử vô tận lửa giận hòa thành một thương thì hắn sẽ lấy vô thượng kiếm đạo kiên định tin tưởng tự sáng tạo ra hoàn toàn đánh bại gã.
- Võ Sinh Đế Tử, thua cho ta!
Lục Nguyên lấy ra tín niệm kiếm, như là tín niệm vô cùng kiên định tựa núi.
Vô hồi thương pháp và tín niệm kiếm chiến đấu, lấy cương đối cương, lầy cường đấu cường, so ai với ai càng cường hơn. Vẫn là ở chiêu thứ tư, Võ Sinh Đế Tử thua.
Cuộc chiến lấy cứng chọi cứng, lấy tín niệm đụng tín niệm, Võ Sinh Đế Tử đã thua mất.
Thập cường võ đạo bây giờ đã phá sáu.
Khi đạo thứ sáu thương đạo bị phá thì Võ Sinh Đế Tử đã mất đi niềm tin chiến thắng. Gã không dám tin, thương đạo vô hồi thương pháp mạnh nhất của gã vậy mà bị đánh bại! Võ Sinh Đế Tử đánh mất niềm tin dù vẫn dùng đạo thứ bảy phong đạo, tốc độ như gió nhưng lập tức bị Lục Nguyên phá ngay, chiêu này phá càng nhanh, chỉ ba chiêu thôi.
Làm sao có thể! Làm sao có thể! Phong đạo chỉ chống ba chiêu liền thua.
không, mình phải tự tin lên, Võ Sinh Đế Tử giơ tay đánh ra đạo thứ tám, vân đạo! Vân đạo chính là vô tướng đạo, vô số vân trong chiến trường, ngươi không biết chiêu thức của hắn đánh từ đâu tới, đây chính là vân đạo. Võ Sinh Đế Tử đánh ra Vân Tâm Khó Dò! Nhưng ngay lập tức chỉ một chiêu, Võ Sinh Đế Tử bị Lục Nguyên một kiếm đâm trúng vai. Sao có thể! Vân Tâm Khó Dò cũng bị phá hủy!
Gã không biết rằng Lục Nguyên luyện lâu nhất là Vân Long thập biến, bản thân có vân thuộc tính, chơi Vân Tâm Khó Dò với hắn thì đúng là buồn cười.
Lần này chỉ dùng một chiêu! Liền phá đạo thứ tám vân đạo.
Đạo thứ chín là chỉ đạo. Võ Sinh Đế Tử thi triển ra một bộ quy thần chỉ tiểu xảo biến hóa đa đoan, chỉ vừa ra quỷ thần mạc châu.
- Lục Nguyên, ngày hôm nay phải cho ngươi biết cái gì là biến hóa đa đoan quỷ thần chỉ!
Quỷ thần chỉ của gã đánh ra, vô số biến đổi, Lục Nguyên thi triển vô số biến hóa.
Trong quá trình xảo đấu xảo, chỉ tới chiêu thứ ba là phá quỷ thần chỉ của Võ Sinh Đế Tử.
Đạo thứ mười là quyền đạo. Quyền đạo nặng về bá khí, Võ Sinh Đế Tử tập quyền đạo quyền chính là thương bá địa quyền. Đây vốn là bộ quyền chiêu đầy sát khí, nhưng bây giờ Võ Sinh Đế Tử đã bị Lục Nguyên đánh mất hết cả can đảm, chỉ một chiêu thôi thương bá địa quyền đã bị Lục Nguyên phá.
Đến đây thì Võ Sinh Đế Tử luyện tập thập cường võ đạo kiếm đạo, đao đạo, thương đạo, quyền đạo, phong đạo, tỏa đạo, côn đạo, phong đạo, vân đạo, chỉ đạo, thôn đạo, mười đạo đều bị Lục Nguyên phá hết.
Phá kiếm đạo là hấp thu thiên phú kiếm đạo phá, phá thôn đạo là lấy quy tắc vô tướng thôn phệ quyết phá. Phá tỏa đạo là nhân lúc pháp lực của Võ Sinh Đế Tử giảm thấp và giận điên mà phá. Phá đao đạo dùng bốn chiêu. Phá côn đạo dùng bốn chiêu. Phá thương đạo dùng bốn chiêu, phá phong đạo dùng ba chiêu. Phá vân đạo dùng một chiêu. Phá chỉ đạo dùng ba chiêu. Phá quyền đạo dùng một chiêu.
Thập cường võ đạo tất cả bị phá.
Võ Sinh Đế Tử ngã quỵ xuống đất, chỉ vào Lục Nguyên la:
- Làm sao có thể! Làm sao có thể! Thập cường võ đạo của ta sao có thể bị phá sạch sẽ được!? Ngươi không phải con người! Ngươi là quỷ, là thần, ngươi tuyệt đối không phải con người, không có khả năng con người nào giống như ngươi!