- Phong Thần Bách Bộ của Phong Nhị Thập Tứ thật là xuất sắc.
- Tuy nhiên, Giản Nguyệt Bạch dùng giản chi đạo cũng đến tình trạng xuất thần nhập hóa rồi.
Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử bình luận về cuộc chiến vừa rồi, hai người đúng là có thể dùng thủy kính thuật xem tình hình trong tương ngộ sâm lâm. Nhưng trong tương ngộ sâm lâm cực kỳ rộng lớn, họ không khả năng nhìn hết toàn trường, vậy nên chỉ chọn cảnh đặc sắc xem.
Ở trong tương ngộ sâm lâm, bốn người mạnh nhất tất nhiên là Nghiêm Thiên Pháp của pháp cổ văn minh, Phong Nhị Thập Tứ của phong chi văn minh, Giản Nguyệt Bạch của giản chi văn minh, và Quý Hoa Đà của dược chi văn minh. Bốn người này mỗi người đều là tiểu lãnh tụ văn minh của mình, không giống bình thường.
Cho nên khi Phong Nhị Thập Tứ cùng Giản Nguyệt Bạch, hai đỉnh cao hỗn động cảnh thập tầng đấu nhau thì Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cùng chú ý.
Xem xong cuộc chiến, Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử sâu sắc cảm thấy hai thanh niên này tiền đồ không thể đo lường, sau này nếu không chết thích rất có thể là người nổi tiếng trong trung ương thiên triều.
Kết quả cuộc chiến vừa rồi là Phong Nhị Thập Tứ thắng sít sao Giản Nguyệt Bạch.
Không phải nói Phong Nhị Thập Tứ cường hơn Giản Nguyệt Bạch, hai người thực lực gần bằng nhau, cuộc chiến này có lẽ thắng, cũng có thể đánh thêm lần nữa thì Giản Nguyệt Bạch thắng.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Có những người đó ở, lão thập ngũ, bại giả tổ không khả năng lật người.
Tuy Pháp Cường Đế Tử đó giờ tính tình không chịu thua nhưng lúc này chỉ có nước thở dài. Hết cách, không phải lõ không bằng Pháp Tiêu Đế Tử mà thật tình dưới tay thực lực cách xa dưới tay của Pháp Tiêu Đế Tử quá nhiều.
Hai đế tử cảm thán xong lập tức đi tìm chiến tích của những người khác.
Ví dụ như Nghiêm Thiên Pháp một pháp thuật đánh gục đối thủ chẳng hạn.
Lúc này Pháp Tiêu Đế Tử kinh ngạc nói:
- Thất Hoang Thủy chết rồi? Nghiêm Hạc cũng chết?
Gã tra tư liệu tử vong có hai người này.
- Nghiêm Hạc chết thì thôi, nhưng thực lực của Thất Hoang Thủy là trong toàn tương ngộ sâm lâm tuyệt đối xếp mười hàng đầu, kẻ có thể giết chết hắn không quá năm người. Là ai giết hắn vậy?
Pháp Cường Đế Tử cũng rất giật mình. Thất Hoang Thủy chết không phải vấn đề lớn, không sợ thái cổ văn minh đến tính sổ, pháp cổ văn minh không như Kiếm Môn. Tại Kiếm Môn đánh chết người thái cổ văn minh thì chắc chắn sẽ bị tìm tới cửa, nhưng pháp cổ văn minh thì khác.
Lại nói Thất Hoang Thủy tự mình vào tương ngộ sâm lâm, trong tương ngộ sâm lâm sống chết tự lo thân.
Họ chỉ tò mò là rốt cuộc ai ra tay có thể đánh chết Thất Hoang Thủy?
Bên trong có tự liệu để tra, tra một hồi tra lên đầu Lục Nguyên.
Lục Nguyên!
Không ngờ là Lục Nguyên!
Làm sao có thể!
Bọn họ lập tức nhìn từ kính thuật. Trong từ kính thuật có tư liệu Lục Nguyên đánh Nghiêm Hạc, nhưng khi hắn đối phó Thất Hoang Thủy thì không có gì hết, chủ yếu là vì Thất Hoang Thủy bày đại hoang không tỏa trận. Đại hoang không tỏa trận là không gian cách ly với bên ngoài, đề phòng thuấn di cùng truyền tống phù, kết quả chặn luôn từ kính thuật.
Vậy nên khi hai Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử cầm tư liệu từ kính thuật nhìn hồi lâu mà không thấy ra Lục Nguyên làm sao ra tay đánh chết Thất Hoang Thủy.
Chẳng qua khi từ kính thuật hồi phục thì Thất Hoang Thủy đã chết, Lục Nguyên là người sống sót.
Lục Nguyên! Không ngờ hắn giải quyết luôn Thất Hoang Thủy là hỗn động cảnh thập tầng.
Điều này sao có thể!
Rốt cuộc hắn dùng thủ đoạn gì chiến thắng Thất Hoang Thủy chứ?
Pháp Tiêu Đế Tử thảng thốt kêu lên, không thể tin được:
- Sao hắn làm được vậy?
- Sao ta biết chứ?
Pháp Cường Đế Tử nhún vai, buông hai tay:
- Tuy nhiên vậy là bại giả tổ chúng ta chắc chắn có người tiến vào mười hàng đầu.
Lúc trước nhìn Phong Nhị Thập Tứ, Giản Nguyệt Bạch chiến đấu sâu sắc cảm thấy thực lực cường giả thắng giả tổ quá mạnh, Phong Trung Thu và Hoa Nguyệt Sinh so sánh với cường giả thắng giả tổ thì chẳng đáng là gì. Tuy nhiên bây giừ có Lục Nguyên thì đủ cân lượng rồi.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên ở trong tương ngộ sâm lâm lại trưởng thành.
Còn có thủ đoạn khiến người khó tin.
Lục Nguyên, ta mong chờ tương lai của ngươi, cùng lúc đó, hãy khiến bại giả tổ khắc phục khó khăn thật đẹp vào. Pháp Cường Đế Tử trên mặt có chút đắc ý.
Tương ngộ sâm lâm, trong khu an toàn.
Lục Nguyên nói ra hắn giết chế Nghiêm Hạc, Thất Hoang Thủy, nhưng không mấy người tin tưởng, bao gồm Phong Minh Nguyệt. Bởi vì điều này là không thể nào, Nghiêm Hạc đành thôi, thực lực của Thất Hoang Thủy tuyệt đối xếp mười hàng đầu trong tương ngộ sâm lâm, sao có thể bị Lục Nguyên giết chết chứ. Lục Nguyên này xạo ghê gớm.
Phong Minh Nguyệt vô cùng cảm động nói:
- Lục sư đệ, đa tạ ngươi giúp ta cửu về con cửu thiên phong tuyết thỏ, có dịp ngươi đến phong chi văn minh chúng ta, ta lấy thân phận Minh Nguyệt Đế Cơ bảo đảo sẽ khiến phong chi văn minh tặng ngươi một con phong chi tinh linh.
Nghe đến câu đó thì người bên cạnh hâm mộ.
Phong chi tinh linh, đấy chính là phong chi tinh linh!
Phong chi tinh linh là vật đặc biệt của phong chi văn minh, nghe nói sản lượng không nhiều.
Phong chi tinh linh có tác dụng là khiến tốc độ người càng nhanh, muốn bao nhiêu thuộc tính là có bấy nhiêu, những thuộc tính này chỉ cần luyện công pháp phong chi văn minh là có thể tăng nhanh cực kỳ, ngươi nói tác dụng lớn cỡ nào?
Cố tình phong chi tinh linh sản lượng không nhiều, trong phong chi văn minh phải có địa vị nhất định mới có được phong chi tinh linh, bên ngoài thì chỉ tiến cống một ít cho pháp cổ văn minh thôi. Pháp cổ văn minh là chắc chắn có một chút, văn minh bình thường thì trừ phi kết giao cực thân với phong chi văn minh, nếu không thì không khả năng có phong chi tinh linh.
Vô Thượng Đại Giáo, ngại quá, cơ bản đừng mơ, không khả năng được đến phong chi tinh linh.
Thế mà bây giờ Phong Minh Nguyệt nói muốn tặng vật hiếm hoi phong chi tinh linh cho Lục Nguyên, lấy thân phận Minh Nguyệt Đế Cơ của của nàng thì rất khả năng thực hiện, vậy nên đám người mới hâm mộ chết được.
- Lục Nguyên này đúng là may mắn.
Mấy lời đại loại kiểu này vang lên không dứt, không nghĩ tới nhiệm vụ cướp đoạt cửu thiên phong tuyết thỏ lúc trước không ai dám nhận chính là Lục Nguyên đi.
Lục Nguyên gật đầu nói:
- Vậy tốt, đến khi đó ta đi phong chi văn minh lấy.
Phong chi tinh linh có thể tăng tốc độ bản thân, Phong Minh Nguyệt muốn tặng mình một con thì đương nhiên vui vẻ nhận rồi, nhưng cũng là việc sau này tính.
Khi nói chuyện với Phong Minh Nguyệt thì Lục Nguyên phát hiện thân phận ngọc bài xuất hiện gợi ý.
'Lần thứ tám tương ngộ sắp bắt đầu, xin chuẩn bị.'
Lần tương ngộ thức bảy là gặp phải hỗn động cảnh cửu tầng Giản Trường Không, lần đó mình lợi dụng truyền tống phù biến mất, khi ấy đánh không lại Giản Trường Không hỗn động cảnh cửu tầng.
Không biết đối thủ lần thứ tám tương ngộ của mình là ai? Nếu như là Giản Trường Không thì phải dạy dỗ gã một trận.
Mười giây sau, trong khu an toàn trừ Lục Nguyên ra những người khác đều bị truyền tống đến tương ngộ thụ động của mình. Mỗi lần tương ngộ đều cùng tiến hành, không có ai trước ai sau.
Trời đất quay cuồng, sau đó Lục Nguyên trông thấy đối thủ.
Đáng tiếc không phải Giản Trường Không.
Đối thủ lần này là một thanh niên hoa phục. Thanh niên hoa phục phe phẩy quạt, trên cây quạt có bốn chữ 'nan đắc hồ đồ'. Người này diện mạo vô cùng tuấn tú, chính là một trong lục đại gia tộc pháp cổ văn minh, Tống gia thiếu gia, Tống Xung Minh, bàn về địa vị thân phận thì không dưới Nghiêm Hạc.
Vị Tống Xung Minh này là loại túy nằm bụi hoa, thích hưởng lạc, thích ti trúc, yêu cầm kỳ, yêu tinh xá, yêu mỹ nhân, yêu thích rượu.
Đương nhiên thực lực của gã không thấp, là hỗn động cảnh cửu tầng.
Tống Xung Minh trông thấy đối thủ là thanh y thanh niên thì hơi chau mày:
- Ồ, chỉ là người bại giả tổ thôi ư? Hơn nữa pháp lực không cao, xem ra có thể dễ dàng chiến thắng.
Đối với kẻ thích hưởng lại như Tống Xung Minh, có thể dễ dàng chiến thắng đương nhiên là việc tốt.
Tống Xung Minh dẫn đầu phát động công kích, liên tiếp đánh ra mấy chục pháp thuật. Pháp thuật của gã vừa nhiều vừa rậm rạp, theo gã thì nhiều pháp thuật như thế oanh tạc, không trong chốc lát là giải quyết Lục Nguyên ngay.
Vô số pháp thuật ở không trung bạo tạc.
Chính lúc này, Lục Nguyên lần thứ hai sử dụng kiếm thuật nhất tuyến thiên!
Hơn nữa không phải kiếm thuật nhất tuyến thiên bình thường mà là tăng gốc độ gấp ba. Tống Xung Minh ngây ra, nhưng coi như có chút bản lính. Tống Xung Minh không sợ kiếm thuật nhất tuyến thiên, gã đánh ra càng nhiều pháp thuật hơn. Nhược điểm lớn nhất của kiếm thuật nhất tuyến thiên là phải cố định điểm rơi hoàn mỹ, tức là nói thành tuyến, chỉ cần chặn sợi tuyến là được.
Đây là cách của Tống Xung Minh. Kết quả là.
Lục Nguyên đột nhiên biến mất.
Không sai, chính là bỗng nhiên biến mất.
Hơn nữa biến mất rồi ngay lúc Tống Xung Minh còn chưa phản ứng lại thì đã chỉ kiếm gần sát cổ họng gã.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Ngươi thua.
Tống Xung Minh giật nảy mình:
- Đây là kiếm thuật nhất tuyến thiên, thêm vào thuấn di?
Gã không thể tin vào mắt mình.
- Kiếm thuật nhất tuyến thiên thuấn di thêm vào kiếm thuật nhất tuyến thiên, làm sao liên tiếp được chứ?
Tống Xung Minh ngơ ngác nói:
- Đúng rồi, tên ngươi là gì?
Trước khi đấu Tống Xung Minh không cho rằng cần thiết biết tên đối thủ, nhưng bây giờ phát hiện cần phải biết.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Lục Nguyên, Kiếm Môn Lục Nguyên.
- Kiếm Môn Lục Nguyên ư? Ta nhớ tên này.
Tống Xung Minh gật đầu, nhớ kỹ cái tên, tất nhiên không phải vì trả thù, Tống đại công tử không rảnh rỗi như vậy. Tống đại công tử là định về nhà bẩm báo, không ngờ có người sử dụng được kiếm thuật nhất tuyến thiên cộng thêm kiếm thuật nhất tuyến thiên thuấn di, tiềm lực của người này to lớn đáng sợ. Dù Tống Xung Minh là hoa hoa công tử nhưng ánh mắt cơ bản phải có, người thế này nên kêu gia đình lôi kéo, kết giao.
Bây giờ số điểm đã đến một trăm sáu mươi sáu điểm.
Lần thứ tám tương ngộ cũng kết thúc.
Lục Nguyên biết thật ra bây giờ cách lúc kết thúc tương ngộ sâm lâm không còn dài.
Tại tương ngộ sâm lâm, có tổng cộng mười lần tương ngộ là sẽ kết thúc.
Lần thứ chín tương ngộ, Lục Nguyên tưởng mình sẽ gặp hỗn động cảnh cửu tầng Giản Trường Không, hoặc là đối thủ hỗn động cảnh thập tầng cũng tốt. Người trước thì có thể báo mối thù nhỏ, dù sao lúc đó Giản Trường Không bộ dạng nhất định phải giết hắn, khiến hắn khó chịu đã lâu. Còn người sau thì có thể khiến hắn hiểu hỗn động cảnh thập tầng rốt cuộc cường đến mức nào, chân chính đấu với hỗn động cảnh thập tầng, hắn có thể đánh thành tình trạng gì. Không chút nghi ngờ, trận chiến với Thất Hoang Thủy thái cổ văn minh không thể làm ví dụ, vì hắn có thể khắc chế Thất Hoang Thủy.
Kết quả là, vô cùng tiếc nuối, lần thứ chín tương ngộ không gặp đối thủ mình muốn gặp mà là một người hỗn động cảnh cửu tầng thuộc dược chi văn minh.
Người đến từ dược chi văn minh vốn cho rằng Lục Nguyên là đối thủ yếu như bún.
Đích thực là nhìn từ góc độ nào thì Lục Nguyên không mạnh gì.
Ở trong bại giả tổ, pháp lực không cao, hơn nữa là người Kiếm Môn.
Bại giả tổ, Kiếm Môn, pháp lực thấp, dù điểm nào cũng đại biểu yếu xìu! Cực kỳ yếu.
Người đến từ dược chi văn minh này cho rằng có thể nhẹ nhàng giải quyết Lục Nguyên, không làm được mới là kỳ.
Đáng tiếc, sự thật luôn chênh lệch với ảo tưởng.
Sự thật chân chính là người đến từ dược chi văn minh làm ra cống hiến lớn nhất là dâng lên văn tự dược chi văn minh của gã cho thôn mộc long của Lục Nguyên làm chất dinh dưỡng, lại bị hắn đánh bại, thế mà thôi. Cả quá trình đơn giản vô cùng, giờ Lục Nguyên đã liên tiếp thắng mấy người hỗn động cảnh cửu tầng, dần thói quen chiến thắng hỗn động cảnh cửu tầng rồi.
Vậy nên kết quả cuộc chiến này là làn nhẹ nhàng thắng, lấy được gấp hai điểm, giờ là một trăm tám mươi sáu điểm.
Chỉ để lại người đến từ dược chi văn minh lầm bầm mỗi một câu là:
- Sao có thể! Sao có thể!
Gã không thể tin, làm sao mình bị đánh bại, gã nghĩ không ra sao mà dễ dàng bị đánh bại đến thế.
Đương nhiên Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử đang thống kê số liệu thì chẳng chút ngạc nhiên, chỉ có thể nói, bây giờ Lục Nguyên đánh bại hỗn động cảnh cửu tầng ngày càng quen tay, đúng là tiểu tử tiềm lực vô hạn.
Sau lần thứ chín tương ngộ là phải cách một đoạn thời gian mới tới lần thứ mười tương ngộ.
Trong khoảng thời gian này Lục Nguyên không ngừng tìm tòi trong tương ngộ sâm lâm, nhưng không đụng tới bao nhiêu người.
- Lần thứ mười tương ngộ sắp bắt đầu, xin chuẩn bị.
Lục Nguyên ngẩn ra, sắp đến lần thứ mười tương ngộ rồi ư? Lần này cuộc chiến hai tổ thắng Bại Giả thật ra chỉ có mười lần tương ngộ, đây là lần tương ngộ cuối cùng. Kết thúc tương ngộ này rồi thì cuộc chiến tại tương ngộ sâm lâm cũng hoàn toàn chấm dứt.
Không biết lần tương ngộ này, đối thủ cuộc chiến cuối cùng sẽ là ai?
Mười giây sau, một trận trời đất quay cuồng, khi Lục Nguyên tỉnh táo lại thì phát hiện mình đang ở trong một thụ động, đối thủ lần này hiện ra thân hình.
Đó là! Phong Trung Thu!
Trước khi đi vào tương ngộ sâm lâm, bại giả tổ một trong hai hỗn động cảnh cửu tầng, bàn về thực lực thì gã đứng đầu trong bại giả tổ, được Pháp Cường Đế Tử chú ý nhất, cho rằng bại giả tổ muốn tỏa sáng phải dựa vào người này.
Phong Trung Thu cũng đánh giá đối thủ, thấy là Lục Nguyên thì mỉm cười nói:
- Hóa ra là ngươi, Lục Nguyên.
Phong Trung Thu chắp tay sau lưng, lạnh nhạt nói:
- Không ngờ ngươi còn ở lại được mặt sau, chưa bị đào thải, không uổng là người có tiềm lực to lớn.
Gió thổi quần áo gã, cuốn lấy mái tóc đen dài, có vẻ đặc biệt tuấn tú, loại phong cách này là học theo Phong Nhị Thập Tứ.
- Tuy nhiên ngươi sẽ chỉ đưa điểm cho ta.
Phong Trung Thu nói:
- Thực lực của ngươi đúng là không tệ, đáng tiếc trong bại giả tổ, ta là mạnh nhất!
Dù Phong Trung Thu gặp người thắng giả tổ thì thua vài trận nhưng vẫn tự tin gã mạnh nhất trong bại giả tổ.
Khoảnh khắc gã đã đến sau lưng Lục Nguyên. Gã luyện là Phong Thần Bách Bộ, nhưng đã thôi luyện Phong Thần Bách Bộ đến bước thứ ba mươi bốn 'Phong Xuy Nhân'. Một khi gió thổi thì thổi vào người, khiến kẻ đó không thể trốn thoát. Phong Thần Bách Bộ bước thứ ba mươi bốn 'Phong Xuy Nhân' so với bước thứ ba mươi 'Phong Xuy Phong' càng đáng sợ.
Chớp mắt gã đã đứng sau lưng Lục Nguyên.
Lục Nguyên thuận tay đánh ra không gian thiết tắc, không gian thiết tắc là khắc tinh của người tốc độ cao.
Không gian thiết tắc, cải hoán không gian!
Mới rồi Phong Trung Thu còn đứng sau lưng Lục Nguyên chớp mắt đã bị cải hoán không gian ném đi cực xa.
Phong Trung Thu và Lục Nguyên cùng là bại giả tổ, có biết hắn nắm giữ không gian thiết tắc cho nên không kinh không dị. Gã đánh ra văn tự 'phá' của phong chi văn minh.
- Lục Nguyên, ngươi đi theo Pháp Cường Đế Tử học cách đối phó phong chi văn tự không hề chăm chú, đây là nguyên nhân thất bại ngày hôm nay của ngươi.
Chữ 'phá' của gã vừa lúc dùng để phá không gian thiết tắc.
Phong Trung Thu tràn đầy tự tin, lần thứ hai thi triển Phong Xuy Phong, cực kỳ tự tin công kích Lục Nguyên.
Chính trong chớp mắt, gã phát hiện là lạ. Không gian xung quanh lại biến đổi, rõ ràng gã công kích sau lưng Lục Nguyên nhưng biến thành đưa lưng hướng hắn tấn công trước mặt hắn, hướng công kích sai quá xa, đây là không gian thiết tắc. Không thích hợp, mình đã dùng chữ 'phá' rồi, tại sao còn ở trong không gian thiết tắc chứ?
Phong Trung Thu chưa kịp phản ứng đã bị Lục Nguyên một chưởng đánh vào lưng, kiếm khí theo chưởng xâm nhập vào người Phong Trung Thu, chớp mắt trọng thượng Phong Trung Thu.
Lục Nguyên chắp tay sau lưng đứng trước mặt Phong Trung Thu, nói:
- Quên nói cho ngươi, khi ta đi theo Pháp Cường Đế Tử học tập lý do không nghiêm túc họ cách đối phó phong chi văn tự là bởi vì ta có cách của mình, vậy nên mới dám không chăm chú học hỏi, tùy tiện qua loa.