- Phó Cừu, Lâm Hận, Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì, năm ngươi có tu vi hỗn động cảnh thất tầng, sẽ do các ngươi ứng chiến hỗn động cảnh thất tầng.
Vốn Phó Cừu định đánh với Lục Nguyên nay chỉ đành tạm bỏ xuống chiến đấu, chuẩn bị đi ứng đối Thắng Giả Tổ đến viếng.
Bản thân Phó Cừu trong Bại Giả Tổ là đệ nhất cao thủ hỗn động cảnh thất tầng, gã không ứng chiến mới lạ.
Lục Nguyên, cuộc chiến với ngươi tạm gác lại, coi như ngươi may mắn, Phó Cừu thầm nghĩ.
Pháp Cường Đế Tử điểm danh mười người đều là hiện rõ thực lực trong Bại Giả Tổ. Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên sẽ không được nêu tên, trong tư liệu của Pháp Cường Đế Tử thì Lục Nguyên vốn không mạnh, sao mà kêu hắn tham gia cuộc chiến được.
Nhưng lần chiến đấu này Pháp Cường Đế Tử không đặc huấn nữa.
Bởi vì hai canh giờ sau là người Thắng Giả Tổ sẽ tiến đến.
Không khí rất nặng nề. Hai canh giờ sau, Thắng Giả Tổ đúng là có người đến. Pháp Tiêu Đế Tử cường đại vô biên vô tận rồi lại mang vài phần tiêu dao giáng xuống. Vị đế tử này mặc âm dương pháp bào, tay cầm phất trần trắng, sau lưng gã có mười khí thế tự tin cường đại phát ra.
Tự tin! Cường thế!
Người Thắng Giả Tổ đi ra vốn là có tự tin, bởi vì Bại Giả Tổ chính là bại tướng dưới tay họ.
Mười người cuối cùng lộ mặt.
Hỗn động cảnh bát tầng gồm năm người là Hoa Phủ Thủ, Nghiêm Hạc, Bang Thanh Phong, Phong Tiềm, Giản Tự hành. Năm người hỗn động cảnh thất tầng là Phong Tam Thập, Trương Quân Khả, Hải Thanh Cảnh, Chu Phá Đồ, Phương Hành Chi.
Mười người mỗi tên đều có khí thế cực kỳ cường đại.
Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử gườm nhau. Là đế tử của pháp cổ văn minh, xem như không cuốn vào tranh đấu quyền thế pháp cổ thế giới thì đôi khi có ma sát, ví dụ như Pháp Tiêu Đế Tử và Pháp Cường Đế Tử có chút ganh đua.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Lão thập tam, đã lâu không gặp.
Pháp Tiêu Đế Tử nói:
- Lão thập ngũ, để ta xem lần này ngươi huấn luyện ra người mạnh cỡ nào.
Pháp Cường Đế Tử đáp:
- Tốt, vậy bây giờ bắt đầu. Hỗn động cảnh thất tầng chiến đấu trước.
Pháp Tiêu Đế Tử nói ra quy tắc chiến đấu lần này:
- Không thành vấn đề. Năm hỗn động cảnh thất tầng Thắng Giả Tổ đối với năm hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, một chọi một, bên thắng không cần xuống, bên thua tiếp tục đưa người lên. Cuối cùng bên nào còn lại người thì tính bên đó thắng.
Pháp Cường Đế Tử gật đầu:
- Đồng ý.
Theo hai vị đế tử nói chuyện, chiến đấu chính thức mở màn.
Trận chiến đầu tiên, Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ đấu với Phó Cừu Bại Giả Tổ.
Lục Nguyên không vội vã, ở bên cạnh quan sát.
Phó Cừu có mái tóc dài ngang eo, mặc đồ trắng, toàn thân tản ra khí thế cừu. Gã giơ lên đao, gã xưng tuyệt về đao pháp. Thi lễ xong gã chém một đao qua, đao kia như chém quỷ thần, đao quang như nước, một đao kia thật lợi hại. Lục Nguyên hơi giật mình, Phó Cừu này dám khiêu chiến với mình đúng là có chút bản lĩnh.
Một đao thật nhanh! Chớp mắt chém Phong Tam Thập thành hai nửa!
Kết thúc? Nhanh như vậy?
Tuy rằng biết Phó Cừu rất mạnh nhưng không ngờ sẽ cường đến mức này, có thể giải quyết Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ. Nhất đao cừu quỷ thần, Cừu Quỷ Đao Phó Cừu đúng là không giả, tất nhiên Phong Tam Thập Thắng Giả Tổ cũng yếu chút. Lục Nguyên đứng bên ngoài quan sát nhướng mày, không thích hợp, trận chiến còn chưa kết thúc.
Trong không trung vang thanh âm như gần như xa:
- Bại Giả Tổ Phó Cừu, đao của ngươi rất nhanh, nhưng muốn so tốc độ thì ngươi kém quá xa. Ngươi biết tại sao ta gọi là Phong Tam Thập không? Lý do ta tên Phong Tam Thập là vì Phong Thần Bách Bộ phong chi văn minh ta luyện đến bước thứ hai mươi.
Phong Thần Bách Bộ! Đây là tuyệt học tối cao của phong chi văn minh! Nghe nói có thể luyện đến một trăm bước thì ngay cả chủ văn minh cũng khó mà đánh bị thương. Đương nhiên người được đến Phong Thần Bách Bộ một trăm bước không hề tồn tại. Phong Tam Thập có thể luyện Phong Thần Bách Bộ đến hai mươi bước đúng là lợi hại.
Hay cho Phong Thần Bách Bộ. Phong Tam Thập đạp tuyệt học Phong Thần Bách Bộ, dễ dàng chém thương Phó Cừu. Phó Cừu không thể phản kích, chỉ có nước chịu đánh chứ không làm gì được Phong Tam Thập. Không trông chốc lát Phó Cừu đã thua trong tay Phong Tam Thập.
Trong hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, mạnh nhất chính là Phó Cừu, nhưng đối mặt Phong Tam Thập tốc độ quỷ thần khó dò như vậy thì gã không có cả sức đánh lại.
Nếu Phong Tam Thập đã thắng theo quy tắc, có thể tiếp tục chiến đấu. Đối thủ tiếp theo của gã là Bại Giả Tổ Lâm Hận. Lâm Hận xuất thân từ Ngự Hỏa môn, lửa như ma. Nhưng cuộc chiến này mặc dù lửa của gã hung mãnh như ma lại không đuổi kịp tốc độ của Phong Tam Thập.
Lục Nguyên thầm nhủ, hay cho Phong Tam Thập, tuyệt học tối cao của phong chi văn minh, Phong Thần Bách Bộ đúng là cực kỳ đáng sợ. Đối mặt tốc độ như vậy, ngươi có dùng cái gì cũng vô dụng. Nếu không phải mình học không gian thiết tắc, đối mặt người như vậy e rằng cũng chịu bó tay.
Cuộc chiến tiếp theo, Phong Tam Thập liên tiếp đánh bại Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì của Bại Giả Tổ.
Lần này thì Pháp Cường Đế Tử mặt âm trầm.
Vốn Bại Giả Tổ đấu với Thắng Giả Tổ, năm hỗn động cảnh thất tầng đấu với năm hỗn động cảnh thất tầng. Kết quả giờ thì sao, mới bắt đầu năm trận đã bị một cạo trọc đầu, năm người bị một mình Phong Tam Thập đánh bại, chuyện này rất mất mặt. Pháp Cường Đế Tử vốn là người háo thắng, lửa giận hừng hực.
Mấy người Bại Giả Tổ cảm thấy không còn mặt mũi. Phó Cừu, Lâm Hận, Trương Sinh, Chu Bất Bình, Phong Trì, năm người đều là đứng đầu hỗn động cảnh thất tầng Bại Giả Tổ, kết quả thảm bại dưới tay một mình Phong Tam Thập, đây không phải vì năm người Phó Cừu quá yếu mà bởi Phong Tam Thập quá mạnh.
Không sai, người Bại Giả Tổ biến mạnh, mà người Thắng Giả Tổ cũng đang biến mạnh. Cứ tiếp tục như vậy, họ biến mạnh nhanh hơn Bại Giả Tổ.
Mới rồi còn gào la muốn rửa hận cũ, bây giờ xem ra là đã nhục càng thêm nhục.
Phong Tam Thập chắp tay sau lưng đứng, nói:
- Xem ra Bại Giả Tổ không có nhân tài nào nhỉ.
Đây rõ ràng là tát mặt, tát mạnh vào lòng tất cả người Bại Giả Tổ.
Phong Tam Thập cười lạnh, theo kế hoạch là lần này phải nặng nề đả kích Bại Giả Tổ, để họ biết chênh lệch với Thắng Giả Tổ. Gã động, như gió xẹt qua, khi Phong Tam Thập lần thứ hai quay lại trong sân thì trong tay có nhiều thanh binh khí.
Không sai, mới rồi gã chỉ dựa vào tốc độ một hơi cuốn đi mười binh khí của mười người.
Phong Tam Thập mỉm cười tự tin nói:
- Xem ra tốc độ của ta cũng tạm được?
Chính lúc này, gã bỗng phát hiện trong tay chỉ có chín thanh binh khí. Có chuyện gì vậy? Mới rồi rõ ràng mình lây đến mười binh khí mà? Không biết khi nào thì trước mặt Phong Tam Thập đứng một thanh y thanh niên.
Thanh y thanh niên thản nhiên nhìn Phong Tam Thập, nói:
- Vốn không muốn xen vào chuyện này, nhưng Dưỡng Ngô tiên kiếm của ta cũng dám cướp, không thể không công nhận, ngươi rất có gan. Nếu ngươi có gan như vậy thì phải chịu cái giá của nó.
Đây là sao!
Nhanh quá!
Phong Tam Thập thầm kinh sợ. Có thể cướp lại binh khí từ trong tay gã, cái đó cần tốc độ nhanh bao nhiêu? Thanh y thanh niên này có lẽ là đối thủ thật sự đây.
Nhanh quá đi!
Nhiều người Bại Giả Tổ đều nhìn sang, nhưng không ai phát hiện mới rồi thanh y thanh niên hành động như thế nào.
- Ủa, đó không phải là Lục Nguyên sao?
- Phải rồi, chính là Lục Nguyên, bị gọi là tiến vào nhờ quan hệ, tốc độ của hắn nhanh quá.
Lục Nguyên nhìn hướng Phong Tam Thập, nói:
- Thôi được, để ta đấu với ngươi đi, để ta xem Thắng Giả Tổ có gì ghê gớm.
Thật ra Lục Nguyên có nổi lên chiến ý. Hết cách, ai kêu mình cũng là người Bại Giả Tổ, sỉ nhục này có dính chút vào người mình, không rửa mối nhục thì sao được chứ.
Lục Nguyên lại nhìn sang Phó Cừu ở một bên thất bại đang trị thương, nói:
- Phó Cừu, cuộc chiến của chúng ta không đánh được, giờ ngươi hãy trợn to con mắt lên xem ra làm sao thắng Phong Tam Thập, do đó hiểu rằng giữa chúng ta có chênh lệch tuyệt đối.
Trước khi Thắng Giả Tổ đến Lục Nguyên và Phó Cừu định quyết chiến để chứng minh ai mạnh hơn.
Phó Cừu ngây ra. Gã không bao giờ ngờ dưới tình huống năm người mạnh nhất hỗn động cảnh thất tầng của Bại Giả Tổ thua hết mà Lục Nguyên còn dám đứng ra.
Có gan!
Phó Cừu không thể không phục Lục Nguyên một tiếng.
Thật ra Phó Cừu tính tình không xấu, rất hiếu chiến, chẳng qua gã xuất thân từ Phó gia. Phó gia sớm là tình thế không chết không ngừng với Lục Nguyên, cho nên gã nhất định là địch cùng Lục Nguyên, nhưng dù đối địch thì lúc này phải phục hắn gan lớn. Nhưng nói đi phải nói lại, đối mặt Phong Tam Thập quỷ thần khó bắt rất khó thắng được, Lục Nguyên có đi lên chỉ tự rước lấy nhục.
Phong Tam Thập cất tiếng cười to:
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha!
Lúc gã cười mái tóc cực kỳ phiêu dật theo gió bay, như là gió nhẹ phất qua, nhưng rõ ràng nơi này gió không thổi.
- Dám nói muốn thắng ta? Trong Bại Giả Tổ ra người như vậy, thú vị.
Phong Tam Thập đúng là nổi lên hứng thú.
- Phong Thần Bách Bộ thứ hai mươi mốt bước, Phong Trung Kình Thảo.
Chớp mắt gã động, như cỏ trong gió, lập tức đến sau lưng Lục Nguyên, một luồng lãnh tiêu sắc đánh ra. Tốc độ của lãnh tiêu sắc rất nhanh, nhưng Lục Nguyên lập tức lách qua, biến mất.
- Phong Thần Bách Bộ thứ hai mươi ba bước, Sơn Phong Xuy Hoa.
Phong Tam Thập chớp mắt động. Gã động cực nhanh nhưng cố tình cho cảm giác chậm, tựa như gió núi thổi qua đồi hoa, cho người cảm giác rất thong dong, người bình thường khó thích ứng bước như vậy.
Khi gã tới sát lưng Lục Nguyên cách một tấc thì hắn đã biến mất.
Lục Nguyên nhàn nhạt nói:
- Phong Tam Thập, ngươi vẫn chưa đủ nhanh.
- Tốt, ghê gớm lắm. Phong Thần Bách Bộ, bước thứ hai mươi lăm, Phong Trung Vô Ảnh.
Phong Tam Thập chớp mắt động, đến đỉnh đầu Lục Nguyên, lãnh tiêu sắc đánh ra, công kích, như tia chớp. Phong Thần Bách Bộ vốn chính là càng về sau càng mau, nhanh đến không thể tưởng tượng.
Một đòn lãnh tiêu đâm từ đỉnh đầu Lục Nguyên xuyên thấu thân thể. Nhưng việc lạ là tại sao Lục Nguyên bị đánh túng mà không chảy chút máu nào? Có chuyện gì vậy? Theo lý thì nhiều ít nên có chảy ra chút máu mới đúng? Phong Tam Thập lập tức phát hiện không thích hợp, vèo một tiếng rời đi.
Lúc Phong Tam Thập đối chiến với Phó Cừu, khi ấy Phó Cừu chém ra một đao cho rằng chém trúng Phong Tam Thập kết quả chỉ là ảo ảnh.
Bây giờ Lục Nguyên cũng dùng ảo ảnh.
Chỉ có tốc độ đủ nhanh mới dùng được ảo ảnh.
Tốc độ của Lục Nguyên cũng rất nhanh.
Sắc mặt Phong Tam Thập vô cùng trầm trọng, nói:
- Phong Thần Bách Bộ thứ hai mươi tám bước, Phong Trung Lưu Ảnh.
Phong Trung Lưu Ảnh so với Phong Trung Vô Ảnh còn nhanh hơn chút, nhưng gã vẫn chỉ đánh trúng ảo ảnh.
- Mới rồi dùng Phong Trung Lưu Ảnh ta đã dò được cực hạn tốc độ của ngươi.
Phong Tam Thập mặt lộ nụ cười. Phong Trung Lưu Ảnh để lại cái bóng của đối phương, thông qua cái bóng tính toán cực hạn tốc độ đối thủ, Phong Thần Bách Bộ vốn là tuyệt học tối cao của một văn minh như phong chi văn minh, sao không nhanh được.
- Vậy nên ngay sau đó ngươi sẽ thua, thua dưới Phong Thần Bách Bộ bước thứ ba mươi mươi, Phong Xuy Phong.
Gió có thể thổi gió, đây đã là gió nhanh đến không thể sánh bằng. Phong Tam Thập đối phó bất kể đối thủ nào, trừ người phong chi văn minh, chưa từng có ai nhanh hơn gã.
Hơn nữa thông qua chiêu Phong Trung Lưu Ảnh dò được tốc độ của Lục Nguyên, gã tự tin một chiêu này tuyệt đối đánh trúng hắn. Nhưng trước khi Phong Xuy Phong đánh trúng Lục Nguyên thì hắn đã biến mất.
Đây là tốc độ gì vậy!
Không đúng, đây không phải tốc độ! Cái này là thuấn di!
Phong Tam Thập rốt cuộc hiểu tại sao Lục Nguyên có tự tin khiêu chiến với gã, thì ra có thuấn di.
- Hóa ra ngươi biết thuấn di, hèn chi.
Phong Tam Thập mỉm cười, nói:
- Nhưng ngươi biết thuấn di thì sao nào? Tốc độ của ta cực nhanh, mỗi lần thuấn di xuất hiện sóng gợn không gian, trước khi sóng gợn nổi lên ta có thể dùng bước thứ ba mươi Phong Xuy Phong rời đi ngya, xem như chúng ta ngang tay.
- Ngang tay? Ngươi nói gì vậy?
Lục Nguyên cũng cười khẽ nói:
- Ta không hứng thú với thế hòa. Để ngươi ra tay lâu như vậy, bây giờ là lúc ta phản kích.
Lục Nguyên đứng đó, bàn tay to chộp phướng Phong Tam Thập.
Phong Tam Thập đang định dùng bước Phong Xuy Phong rời đi, nhưng liền phát hiện không gian xung quanh biến đổi. Chưa đợi gã phản ứng thì đã bị bàn tay to của Lục Nguyên bắt lây. Phong Tam Thập còn muốn chống cự, nhưng Lục Nguyên đã túm gã, đập gã nặng nề xuống đất.
Phong Tam Thập đứng dậy, bỗng dưng bị đánh, gã lập tức thi triển Phong Xuy Phong bỏ chạy. Nhưng không gian xung quanh lại biến, lập tức bị chộp lấy, sau đó gã như chim gãy cánh bị Lục Nguyên bắt.
Phong Tam Thập lần thứ hai đứng dậy, lần thứ hai thi triển Phong Thần Bách Bộ thứ ba mươi bước. Nhưng không gian lại đổi, lại bị Lục Nguyên dễ dàng bắt nặng nề đập xuống đất.
Cái này! Cái này! Cái này!
Phong Tam Thập nổi tiếng về tốc độ, thế mà ở trước mặt Lục Nguyên không là gì cả, dễ dàng bị hắn lần lượt bắt lấy.
Lục Nguyên nhàn nhã nói:
- Ngươi cướp binh khí của ta nên ta đập ngươi ba lần. Ta rất ghét có người cướp đồng bạn của ta. Lần sau còn cướp kiếm của ta thì sẽ là ngày giỗ của ngươi!
Đến lúc này thì rõ ràng Phong Tam Thập thua.
Gã bị Lục Nguyên như chim gãy cánh đập tới đập lui, không thua thì là gì?
Ván thắng thứ nhất của Bại Giả Tổ vào tay.
Cuộc chiến này Lục Nguyên triển lãm ra không gian thiết tắc, tuyệt đối không chế không gian.
Mới rồi Phong Tam Thập còn kiêu ngạo huênh hoang, bây giờ kiêu không nổi, gục mặt. Không có cách nào, bị Lục Nguyên đánh bại thế này, gã làm gì kiêu căng nổi nữa. Phong Tam Thập buồn bực, nhưng gã biết tốc độ của Lục Nguyên chậm hơn gã một chút, chỉ vì tinh thông không gian thiết tắc, không gian đổi hoán, tốc độ của gã có nhanh hơn cũng vô dụng, nên đành bó tay.
Phong Tam Thập nhìn Lục Nguyên, lạnh nhạt nói:
- Lần này ngươi thắng ta nhưng đừng quên còn có Phong Nhị Thập Tứ.
Lục Nguyên tùy tiện hỏi:
- Phong Nhị Thập Tứ? Chắc không phải hắn là huynh trưởng của ngươi chứ? Một người tên Phong Nhị Thập Tứ, một kẻ tên là Phong Tam Thập.
- Sai rồi, Phong Nhị Thập Tứ kêu bằng Phong Nhị Thập Tứ là vì năm hắn hai mươi bốn tuổi đã thi triển là bước thứ hai mươi bốn trong Phong Thần Bách Bộ, vậy nên đổi tên gọi là Phong Nhị Thập Tứ.