Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 813-814 : Tống Địa Ghen Tức

Chương trước: Chương 811-812: Yến Thu Nguyệt



Rượu này không phải bình thượng, là đêm hôm qua Lục Nguyên phát hiện trên gốc cây không ngờ có chân chính hầu nhi tửu. Nghe nói về hầu nhi tửu nhiều năm, mình được xưng là túy kiếm mà chưa nhấm nháp qua, quá thất bại.

Không ngờ tiến vào kiếm tu tinh thần, phát hiện chỗ này có nhiều linh hầu. Những linh hầu tu vi đa số là trường sinh kỳ, đại đạo cảnh, chúng hình như đem gốc kiếm đạo khí vận thụ này làm thành nhạc viên, ở đây làm ổ. Tất nhiên loại linh hầu này không có chiến lợi phẩm gì, vậy nên nhiều đệ tử trung tâm không định giết linh hầu.

Đó là trong mắt người khác, tối hôm qua Lục Nguyên vô tình phát hiện hóa ra những con khỉ có hầu nhi tửu, lập tức cướp ngay. Ha ha, không dễ dàng có được hầu nhi tửu, không uống cho đã thì sao được.

Lục Nguyên vui sướng uống hầu nhi tửu, mắt mê say.

Thật ra loại hầu nhi tửu này không cần uổng, chỉ ngửi thôi hương tỏa trăm bước, vào họng thì mỹ vị nhân gian hiếm có, hương du thanh có đủ cả. Lục Nguyên cảm thán hầu nhi tửu là nhất tuyệt, dù chưa chắc thắng đại sư nhưỡng rượu hạng nhất nhân gian nhưng cũng là cực phẩm.

Lục Nguyên uống hầu nhi tửu, vô cùng sung sướng. Nhưng lúc uống rượu hắn phát hiện Yến Thu Nguyệt hình như đang vắt óc nghĩ liên tiếp hai kiếm chiêu, hình như nàng đang sáng tạo kiếm pháp cấp sáu. Chiêu trước mềm nhẹ như gió, chiêu sau nhanh như nước chảy, nhưng hai chiêu này khó liên tiếp.

Muốn luyện chiêu thức cấp sáu đối với Yến Thu Nguyệt không có bất cứ khó khăn gì, nhưng luyện chiêu thức là chuyện khác, muốn sáng chế chiêu thức cùng đẳng cấp lại là việc khác nữa.

Mấy người trong không gian hốc cây này không giúp được gì, Yến Thu Nguyệt vắt óc suy tư, Lục Nguyên nghĩ đến mình tới kiếm tu tinh thần thì Yến Thu Nguyệt giúp đỡ rất nhiều nên chen một câu.

- Chiêu trước mềm nhẹ như gió, hóa thành gió xuân, chiêu sau nhanh như nước chảy, hóa thành xuân thủy. Phong và thủy lấy ý xuân tiếp, rất đơn giản thôi.

Yến Thu Nguyệt ngẩn ra, vỗ đầu, nói:

- Đúng là vậy, đa tạ ngươi, Lục sư đệ, may là có ngươi.

Vấn đề Yến Thu Nguyệt đau khổ suy nghĩ thật lâu bị giải quyết, rất là vui mừng. Nàng nhớ sư phụ có nói Lục sư đệ ở mặt chiêu thức đặc biệt giỏi, lập tức lấy ra vài vấn đề kiếm chiêu nàng bí đường, đa số là vấn đề sáng tạo kiếm chiêu. Lục Nguyên tu vi đã là kiếm thánh, tùy tiện đem mây vấn đề làm Yến Thu Nguyệt đau đầu thật lâu giải quyết hết.

Đối với Yến Thu Nguyệt đó là vấn đề rất khó, đối với Lục Nguyên là quá đơn giản.

Yến Thu Nguyệt vừa kinh vừa mừng nói:

- Lục sư đệ, tu vi kiếm thuật của ngươi giỏi quá, không bằng cũng sáng tạo chút kiếm pháp đi? Sáng tạo kiếm pháp có thể tăng điểm kiếm tu tinh thần, tác dụng rất lớn.

- Sáng tạo kiếm pháp ư?

Lục Nguyên suy tư, đích thật là lúc mình nên sáng tạo chút kiếm pháp, dù sao chỉ là việc thuận tay, lại có thể kiếm điểm kiếm tu tinh thần, cớ sao không làm, đối với mình rất đơn giản, nói không chừng góp đủ điểm nữa, khiến nóm mình có thể thăng lên tầng thử bảy ngụ ở.

- Dựa vào tiểu tử họ Lục như hắn mà cũng sáng tạo kiếm pháp?

Một giọng lạnh lẽo vang lên.

Đang lúc Lục Nguyên suy tư xem mình có nên sáng tạo kiếm pháp hay không thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên, nghe giọng điệu dường như rất khinh thường Lục Nguyên.

Lục Nguyên bất giác nhìn qua, phát hiện đólà một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi, người này tuấn tú phi phàm.

Lục Nguyên rất lấy làm kỳ, mình chưa bao giờ quen người này mà? Mà vừa mở miệng đã móc mỉa mình? Không biết là thần thánh phương nào.

Hắn hỏi:

- Ngài là?

Người đàn ông trung niên tuấn tú phi phàm nói:

- Tống Địa.

Tống Địa? Tên cũng được đấy, nhưng tại sao khi người đàn ông trung niên này nói ra Yến Xuân Thu thì có hậm hực, báo tên mình hậm hực như vậy làm gì? Lục Nguyên gặp đủ thứ người, nhưng trước giờ chưa từng thấy ai báo tên mình mà hậm hực như vậy.

Đang lúc Lục Nguyên nghi hoặc thì bên tai vang Yến Thu Nguyệt truyền âm:

- Sư đệ, đây là đệ thập lục sư huynh Tống Địa.

Tiếp theo nàng truyền âm đơn giản giới thiệu tình huống.

Nghe Yến Thu Nguyệt truyền âm Lục Nguyên mới hiểu là sao, tại sao vị đệ thập lục sư huynh Tống Địa tự dưng gây chuyện với mình, đúng là tai bay vạ gió.

Hóa ra đệ thập lục sư huynh Tống Địa này trước giờ luôn là thiên chi kiêu tử, được xưng là thiên tài.

NHưng khi vào Kiếm Môn gã đụng phải Yến Thương Thiên, từ đây bi kịch bắt đầu.

Thiên chi kiêu tử như gã dù ở chỗ nào đều không thể so với Yến Thương Thiên.

Dù là kiếm pháp hay tu vi, hay cái khác, gã không bằng Yến Thương Thiên, khắp nơi đều bị Yến Thương Thiên ép một bậc không có gì, bi thảm nhất là cô gái gã thích, cố tình nàng kia thích Yến Thương Thiên, gã càng bị vô tình đả kích.

Chiến trường, thực lực, tình trường đều thua Yến Thương Thiên.

Cái này khiến Tống Địa làm sao chịu nổi?

Tiếp theo gã bỗng phát hiện tên mình cũng thua Yến Thương Thiên.

Người ta kêu Yến Thương Thiên, gã kêu Tống Địa. Một ở trên trời một dưới đất, trời ép đất thôi.

Lần này thì Tống Địa phát cuồng, gã thật tình mọi mặt đều yếu hơn Yến Thương Thiên, sau khi phát hiện điểm này thì tranh giành từng tấc đất với Yến Thương Thiên. Nhưng mặc kệ tranh cỡ nào cũng không hơn Yến Thương Thiên được, cuối cùng càng khiến gã phát cuồng là ngay cả năng lực chọc vạ cũng không sánh bằng Yến Thương Thiên. Gã chọc là một Vô Thượng Đại Giáo, Yến Thương Thiên chọc là con trai chủ tiên cổ văn minh, năng lực gây vạ cách biệt quá xa.

Tống Địa còn muốn so với Yến Thương Thiên, đáng tiếc là Yến Thương Thiên đã đi xa xứ.

Đến đây thì Tống Địa rơi vào ma chướng.

Vốn thiên tư của gã trong nhiều đệ tử của Thái Sử Không trừ Yến Thương Thiên là cao nhất ra gã sẽ không bị cực hạn tại đây, đáng tiếc là gã rơi vào ma chướng, bây giờ mới đến hỗn động cảnh tứ tầng mà thôi. Tuy nhiên, dù tu vi của gã chỉ là hỗn động cảnh tứ tầng, không bằng tam sư huynh Thái Sử Bi hỗn động cảnh ngũ tầng, kiếm pháp của gã lại là cấp bậc cao nhất trong đám người, tư chất ngộ tính kiếm đạo càng cao.

Vậy nên trong mười bốn người ở tầng thứ tám, Tống Địa sáng tạo ra kiếm pháp có số điểm tuyệt đối hạng nhất, vượt qua người khác, chỉ kém hơn tam sư huynh Thái Sử Bi.

Tống Địa nhìn Lục Nguyên, nói:

- Bằng ngươi mà cũng sáng tạo kiếm pháp? Thật nực cười.

Không phải gã bất mãn Lục Nguyên, chẳng qua gã rất bất mãn Yến Thương Thiên, cố tình gã đọc tư liệu Thái Sử Không truyền đến, biết Lục Nguyên là ở ngoại vực Yến Thương Thiên dạy dỗ ra. Vậy nên Tống Địa nhìn Lục Nguyên cứ thấy gai mắt.

- Yến Thương Thiên chỉ có vậy thôi.

Tống Địa hừ lạnh:

- Bây giờ còn trốn đến di thất địa nữa chứ.

Vốn khiêu khích thế này Lục Nguyên không định để ý, tốt xấu là thập lục sư huynh, sư ra một môn. Tuy nhiên, nếu nói đến trên đầu Yến Thương Thiên thì hắn không nhẫn nhịn.

- Ta có sáng tạo kiếm pháp hay không hình như không phải ngươi nói là được. Phải rồi, yến sư tỷ, vị Tống Địa này rốt cuộc sáng tạo ra bao nhiêu kiếm pháp ghê gớm vậy?

Yến Thu Nguyệt chớp mắt, nàng không biết Lục Nguyên muốn làm cái gì?

Lục Nguyên nói:

- Ta chợt nghĩ, lần này muốn sáng tạo ra kiếm pháp nhiều hơn điểm tổng số kiếm pháp của Tống Địa sư huynh.

Cái gì !

Lục Nguyên đang nói cái gì?

Tống Địa chính là Tống Địa sư huynh.

Gã tiến vào kiếm tu tinh thần đã mấy trăm năm.

Trong mấy trăm năm không biết gã đã tạo ra bao nhiêu kiếm pháp.

Bây giờ Lục Nguyên nhẹ nhàng nói muốn một lần sáng tạo kiếm pháp số điểm càng nhiều hơn điểm tổng số kiếm pháp của Tống Địa sư huynh.

Cái này không chỉ cuồng, thật là quá cuồng vọng.

Phải biết rằng bản thân Tống Địa sáng tạo kiếm pháp là hàng đầu trong mười bốn người, mấy trăm năm sáng tạo ra nhiều kiếm pháp như vậy mà Lục Nguyên muốn hoàn toàn vượt qua, đây là cuồng khó tin đến đâu.

Yến Thu Nguyệt và Tống Địa cho rằng mình nghe lầm, họ không thể không nghi ngờ lỗ tai của mình.

Tống Địa trừng Lục Nguyên, hỏi:

- Ngươi nói cái gì?

Lục Nguyên hời hợt nói:

- Vừa rồi ta đã nói, ta muốn sáng tạo ra kiếm pháp nhiều hơn tổng điểm của Tống Địa sư huynh.

Tiếp theo hắn khó hiểu nhiền Tống Địa:

- Tai của Tống Địa sư huynh không tốt, nghe không rõ ràng à?

- Hay, hay cho Lục Nguyên, so với Yến Thương Thiên năm đó còn cuồng hơn!

Tống Địa quát lạnh một tiếng:

- Yến Thu Nguyệt, ngươi đi giúp hắn tra xem mấy năm nay ta sáng tạo bao nhiêu kiếm pháp bao nhiêu điểm!

Những thứ này đều có hệ thống, dù là việc mấy trăm năm trước cũng có thể dò ra. Yến Thu Nguyệt lập tức đi tra xét, rất nhanh đã tra ra.

- Tống Địa sư huynh mấy năm gần đây sáng tạo một trăm bộ kiếm pháp cấp sáu, năm mươi bộ kiếm pháp cấp bảy, mười bộ kiếm pháp cấp tám, một bộ kiếm pháp cấp chín. Trong đó sáng tạo kiếm pháp cấp sáu số điểm sẽ từ một đến mười, theo kiếm pháp mà định. Sáng tạo kiếm pháp cấp bảy số điểm di động từ mười đến một trăm, theo kiếm pháp mà chia ra cụ thể. Sáng tạo kiếm pháp cấp tám thì một trăm đến năm trăm. Nếu sáng tạo kiếm pháp cấp chín thì là năm trăm đến một ngàn điểm, cho nên Tống Địa sư huynh tổng cộng được số điểm là bốn ngàn tám trăm ba mươi lăm điểm.

- Đương nhiên còn có kiếm pháp cấp tinh thần, cấp diệt tinh.

- Kiếm pháp cấp tinh thần chính là có tác dụng rất lớn với Kiếm Môn, nếu có thể sáng tạo ra một bộ kiếm pháp cấp tinh thần thì có thể được thưởng năm ngàn đến một vạn điểm. Một bộ kiếm pháp cấp diệt tinh có thể được thưởng một vạn đến năm vạn điểm. Còn trong truyền thuyết kiếm pháp thế giới cảnh thì không cần tưởng tượng, căn bản không có khả năng, nó là kiếm pháp người thế giới cảnh dùng.

Yến Thu Nguyệt giới thiệu đến nơi đây thì chần chờ một lúc nói tiếp:

- Kỳ thực không chỉ là kiếm pháp thế giới cảnh, dù là kiếm pháp cấp tinh thần, cấp diệt tinh cũng không có người sáng tạo ra được, ít nhất ở lịch sử kiếm tu tinh thần đã rất lâu rồi không có ai sáng tạo ra kiếm pháp như vậy, cho nên không cần tưởng tượng.

- Vậy thì Lục sư đệ, bây giờ có thể sáng tạo chiêu thức.

Yến Thu Nguyệt báo xong một chuỗi tư liệu, trong lòng thầm nghĩ, Tống Địa sư huynh thật quá siêu, mấy trăm năm về mặt sáng tạo kiếm chiêu đã trám nhiều điểm kiếm tu tinh thần như vậy, mình ở mặt này mới chỉ kiếm được vài trăm thôi.

Lục sư đệ nguy rồi đây. Thật ra mấy ngày ở chung, Yến Thu Nguyệt rất có hảo cảm với Lục Nguyên. Lục sư đệ có thể hai lần đè đầu Kiếm Tú, đủ thấy thiên phú về mặt kiếm đạo, sau này Thái Sử chí tôn môn muốn vùng lên phải nhờ vào Lục sư đệ, kết quả không ngờ là Lục sư đệ tại đây chọc phải Tống Địa sư huynh, e rằng dẫn đến trận thảm bại, hy vọng trận thảm bại này sẽ không sinh ra ảnh hưởng quá xấu với Lục sư đệ, ảnh hưởng hắn tăng kiếm đạo.

Lúc này sư huynh đệ khác cũng chạy đến. Dù sao không gian hang động tuy rằng lớn nhưng không quá mênh mông, có kịch vui thì tất nhiên phải lại đây xem rồi. Nghe nói Lục Nguyên muốn khiêu chiến Tống Địa mấy trăm năm sáng tạo kiếm chiêu sinh ra tổng điểm, tất cả sư huynh đều cảm thấy Lục Nguyên điên rồi, dù là Thái Sử Bi cũng không ngoại lệ.

Bốn huynh đệ họ Cát cũng đến.

Lão đại Cát Vô Thương nói:

- Lục sư đệ khiêu chiến tất cả kỷ lục của Tống sư đệ, hắn điên rồi, làm sao mà thắng được.

Lão nhị Cát Vô Thống dù cảm thấy Lục Nguyên chắc chắn thua nhưng gã luôn phản nghịch với lão đại, nên nói:

- Chưa chắc, nói không chừng Lục Nguyên sẽ thắng.

Lão tam Cát Vô Bệnh nói:

- Đúng vậy, dù Lục sư đệ không đẹp trai bằng ta nhưng coi như vô cùng anh tuấn, so với Tống Địa còn tuấn hơn, nói không chừng thắng đó.

Thật ra Tống Địa tuấn tú, Lục Nguyên thì hơi đẹp, Cát Vô Bệnh lớn lên xấu nhưng gã cứ nói vậy.

Lão tứ Cát Vô Tai nói:

- Đúng đúng đó. Lục sư đệ có một chút khả năng thắng thôi, nếu hắn học mấy chiêu với ta là thắng chắc.

Bốn huynh đệ họ Cát luôn là hỗn loạn chí chóe như vậy, hưng trong lời nói có thể thấy ra dù là huynh đệ họ Cát điên điên khùng khùng đều thấy ra Lục Nguyên chắc chắn sẽ thua.

Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, xem ra họ đều cho rằng mình thua, nhưng không sai, vậy thắng cho họ xem.

Lục Nguyên quát:

- Cầm bút, giấy tới đây!

Lập tức có người đưa lên giấy bút, muốn sáng tạo kiếm pháp thì đương nhiên phải viết trên giấy.

Lục Nguyên ngồi xuống, cầm hồ lô rượu, đây là hầu nhi tửu tối hôm qua mới chứa, hương du tinh khiết. Lục Nguyên ừng ực uống, rất là sung sướng.

Tống Địa ở bên cạnh lạnh lùng nói:

- Chắc sẽ không muốn uống say rồi giả bộ khùng qua cửa đi?

- Câm miệng cho ta rồi tính tiếp.

Lục Nguyên lại ừng ực uống, uống một ngụm ngâm một câu:

- Hội đương nhu ẩm tam bách cốc, cổ lai thánh hiền giai tịch mịch.

Sung sướng, sung sướng! Coi như cảm nhận được sung sướng chỉ có uống rượu mới ưu kỳ danh.

Uống rượu là phải đã ghiền!

Uống sảng khoái xong Lục Nguyên quăng đi hồ lô rượu sang bên cạnh, ợ một hơi, nói:

- Vậy thì bây giờ bắt đầu, Tống Địa, mở mắt chó ngươi ra xem, xem coi ta làm sao trong một ngày, một lần kiếm điểm vượt qua số điểm sáng tạo kiếm pháp ngươi làm mấy trăm năm. Để ngươi hiểu hạng như ngươi muốn so với Yến Thương Thiên, dù là so với ta cũng kém xa.

Rượu đủ, ý quá cuồng.

Nếu vậy thì, bắt đầu!

Trong mắt người khác, Lục Nguyên tuyệt đối là say rồi.

Nhưng bản thân Lục Nguyên không thèm để ý, bây giờ hắn là ý quá cuồng, rượu tràn đầy.

Hào hùng mãn chí.

- Tương tiến tửu, tương tiến tửu, bút động!!!

Lục Nguyên quát dài một tiếng, bút lông ở trên giấy tung bay, trên tờ giấy trắng xuất hiện hình ảnh một người múa kiếm. Người kia múa kiếm, kiếm quang động, kiếm tốc rất nhanh, tung múa nhanh như tia chớp, rất lanh lẹ. Bộ kiếm pháp kia nhanh những nhanh mà rất là kỳ lạ.

Rất nhanh, liên tiếp ba mươi ba chiêu đã xuất hiện dưới bút của Lục Nguyên. Ba mươi ba chiêu, mỗi chiêu đều nhanh nhẹn, một khi thi triển sẽ khiến kẻ địch bị vây khốn nhiều.

Rất nhanh viết xong một bộ kiếm pháp, Lục Nguyên bắt đầu đặt tên mỗi chiêu cho kiếm pháp đó.

'Linh Hầu Khiêu', 'Linh Hầu Dược Thụ', 'Linh Hầu Trích Đào', đủ các loại tên bị viết ra, sau đó tay vung, bút lông viết ra cái tên kiếm pháp 'Linh Hầu kiếm pháp'.

Thật nhanh!

Thời gian ngắn vậy đã sáng tạo ra một bộ kiếm pháp cấp sáu. Nên biết rắng giống như Yến Thu Nguyệt, sáng tạo kiếm pháp cấp sáu chẳng biết tốn bao nhiêu sức lực, có khi vắt óc hơn mười ngày chẳng nghĩ ra chiêu đầu và chiêu sau làm sao nối tiếp, nhưng Lục Nguyên khoảnh khắc đã sáng tạo ra kiếm pháp cấp sáu.

Loading...

Xem tiếp: Chương 815-816 : Sáng Tạo Kiếm Pháp

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chuyện Xấu Nhiều Ma

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 124



Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 125


Yên Vũ Xuân Phong Tẫn Dư Hoan

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21


Khốn Tù | Trói Buộc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33