Lục Nguyên không chút khách sáo ngự bạch đế kiếm đạo chạy ở đằng trước nhất. Thủy triều xám bạc không ngừng đuổi theo phía sau, tốc độ đang tăng nhanh, biến nhanh không ngừng. Lúc này, có tiếng hét thảm rồi bị thủy triều xám bạc nuốt mất. Người đó hét thảm một tiếng lập tức bị thủy triều xám bạc đóng băng, thoạt trông không có nguy hiểm tính mạng, nhưng biểu hiện tại cửa thứ nhất, không thể nghi ngờ gã thành tích kém nhất, vậy thì được tài nguyên e rằng kém nhất trong ba mươi người. Khó khăn lắm mới cực kỳ may mắn tiến vào cấm địa, kết quả không được bao nhiêu tài nguyên, đó mới là việc bực mình nhất.
Lục Nguyên ngoái đầu nhìn, thầm nhủ, cửa thứ nhất Thái Hoàng Thiên thủy triều chắc là thử thách về tốc độ rồi.
Bạch đế kiếm đạo của Lục Nguyên vốn cực nhanh, tất nhiên là bay đằng trước ba mươi người. Thấy thế, lập tức có tăng thêm điện kiếm ý. Điện kiếm ý bỏ vào bạch đế kiếm đạo thì tốc độ càng nhanh vài phần. Lúc này hắn cách thủy triều xám bạc khá xa nên còn có tâm tình nhìn đôi chút.
Quay đầu lại phát hiện một số người tốc độ không nhanh, mắt thấy sắp bị thủy triều xám bạc cuốn lấy, lập tức có người đánh ra một pháp thuật, dường như là loại thổ chướng thuật, muốn làm chậm lại thủy triều xám bạc. Tuy nhiên, thủy triều xám bạc không chút khựng lại mang theo người lẫn pháp thuật cùng đông trong thủy triều.
Đó là ai? Sử dụng pháp thuật có sáng ý như vậy. Ngươi làm ra pháp thuật sáng ý gì thế này? Một tên mập thấy sắp bị thủy triều xám bạc bắt được, chớp mắt dùng kim cầu thuật. Kim cầu thuật là pháp thuật loại phòng thủ, tiếp thu ngũ hành chi kim vào người cấu thành quả cầu, khiến kẻ địch tạm thời không thể công kích bản thể. Nhưng thủy triều xám bạc đâu quan tâm nhiều thế, lập tức đông luôn tên mập và pháp thuật.
Kia chẳng phải là tiểu công chúa Chân Nhất Môn Dạ Cơ Tuyết đó sao? Chỉ thấy khi Dạ Cơ Tuyết sắp bị thủy triều xám bạc cuốn lấy thì đánh ra pháp bảo họ thân Chân Nhất Lệnh. Trên đỉnh đầu nàng chớp mắt dựng một cái dù to, đó là Vạn Pháp Bất Xâm Đại Tán, nhưng chỉ chống đỡ mấy giây rồi bị thủy triều xám bạc đông lại.
Có người đánh ra kiếm pháp, nhưng kiếm pháp có diệu cỡ nào ở trước mắt thủy triều xám bạc cũng không có bất cứ tác dụng gì, chớp mắt người và kiếm bị đông lại.
Kiếm pháp vô dụng! Pháp thuật cũng không được! Võ đạo vô vụng! Pháp bảo mất linh!
Tất cả mọi thứ đều vô dụng cả.
Bây giờ còn sót lại hai mươi người đều hiểu rằng, đối mặt thủy triều xám bạc cách duy nhất là chạy càng nhanh càng tốt. Cửa này chính là tốc độ, còn lại không thể làm gì, càng lâu bị thủy triều xám bạc đông lại thì sẽ được đánh giá càng cao. Mọi người yên lòng, bắt đầu không ngừng chạy như bay.
Lục Nguyên không mấy căng thẳng, tuy hắn không cố ý luyện tốc độ bay cái gì nhưng bạch đế kiếm đạo thêm vào điện kiếm ý, cái này không bình thường chút nào, cho nên hắn luôn bay trước nhất.
Sau đó là từng người bị thủy triều xám bạc bắt lấy, từng tiếng hét thảm vang lên, bị đóng băng.
Thủy triều xám bạc đúng là siêu thật.
Bây giờ hoàn toàn là chơi trò tốc độ sinh tử.
Mọi người đang so ai nhanh hơn ai.
Lúc này chỉ còn lại hơn mười người. Lại nghe á một tiếng, một người nữa bị thủy triều xám bạc bắt lấy. Vốn lấy thực lực của Bách Lý Băng có thể kéo chậm chút nữa nhưng trước đó không lâu trong trận Liệp Long Hải nàng trọng thương trong tay Hiên Viên Lệnh, dù sau này dùng nhiều linh dược nhưng thân thể không hồi phục đến mười phần mười. Lần này trước thủy triều xám bạc, mọi người đều hết sức liều mạng, nàng không cẩn thận bị thương, đau đớn thất thần bị thủy triều xám bạc đông lại.
Ngay cả cao thủ như Bách Lý Băng cũng bị thủy triều xám bạc bắt lấy, người còn lại ngay càng ít ỏi.
Đương nhiên số người còn lại đều tò mò, thanh y thanh niên chạy ở trước nhất là ai? xem hắn chắp kiếm thì chắc là người Kiếm Môn, nhưng trước nay không nghe nói Kiếm Môn ra nhân vật trẻ tuổi xuất sắc.
Lại á một tiếng, lại có người bị đóng băng.
Bây giờ người còn lại ngày càng ít. Thủy triều xám bạc không ngừng tăng tốc, lại á một tiếng, Triệu Thiên Lôi cũng bị thủy triều xám bạc bắt lấy.
Bây giờ chỉ còn lại ba người.
Đan dược văn minh Lý Thọ, Chân Nhất Môn Tống Duy Nhất, Kiếm Môn Lục Nguyên.
Trong ba người thì hai người trước có danh tiếng khá lớn, chỉ mình Lục Nguyên trừ trong Kiếm Môn còn lại hoàn toàn vô danh.
Bây giờ không ai rảnh bận tâm nhiều vậy, trước thủy triều xám bạc, mọi người đều đang chưoi trò sinh tử tốc độ, giờ trong đầu suy nghĩ duy nhất là phải bay càng nhanh, rảnh đâu chú ý người xung quanh.
Đan dược văn minh Lý Thọ bình thường chú ý nghiên cứu tốc độ, giờ nuốt vào viên tuyệt tốc đan. Tuyệt tốc đan có thể đme tốc độ của gã bùng nổ đến tình trạng cực cao, đan dược văn minh là văn minh chuyên môn nghiên cứu đan dược, đủ các loại đan dược đồi có nghiên cứu cả. Nuốt uống tuyệt tốc đan, tốc độ của Lý Thọ lại tăng nhiều.
Tống Duy Nhất thì lấy ra pháp bảo dong dực, pháp thuật vận.
Kiếm Môn Lục Nguyên cũng lấy ra bạch đế kiếm đạo của mình, điện kiếm ý, đều dùng hết, pháp lực đẩy đến cực hạn.
Xoạt một tiếng, Tống Duy Nhất bị thủy triều xám bạc bắt lấy.
Một lát sau, ào một tiếng, Lục Nguyên cũng bị thủy triều xám bạc đóng băng.
Qua không lâu, lúc này thủy triều xám bạc đã nhanh như chớp ập xuống Lý Thọ.
Đông lại hết ba mươi người rồi, thủy triều xám bạc lại vọt lên một khoảng cách mới chậm rãi dừng thế đi. Lát sau, thủy triều xám bạc chậm rãi tan, nhiều người bị thủy triều xám bạc đông lại từ từ rơi xuống, một lát sau ai nấy hồi phục năng lực hoạt động.
Mới rồi cái loại cùng thủy triều xám bạc chưoi trò sinh tử tốc độ đúng là quá đã. Đây chính là Thái Hoàng Thiên thủy triều, nếu lại có cơ hội chơi một lần thì chắc chắn mọi người rất muốn thử, vì lần này chưa đã.
Mọi người phát hiện chỗ bia đá cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn có dao động nguyên khí, lập tức bay đến đó. Mỗingwười có cách bay của riêng mình, chỉ người Kiếm Môn là ngự kiếm đi. Lục Nguyên ngự kiếm mà đi, tới chỗ đó thì thấy bên cạnh bia đá cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn xuất hiện bảng danh sách.
Hạng nhất rõ ràng là cái đầu Lý Thọ, hiển nhiên cấm địa tự động mô phỏng đầu Lý Thọ.
Hạng hai đương nhiên là đầu Lục Nguyên.
Hạng ba là Tống Duy Nhất.
Hạng bốn là Triệu Thiên Lôi. Từng tên xuống dưới, lần này Bách Lý Băng phát huy hơi tệ, ở hạng mười.
Mọi người xem xong tấm danh sách mới xuất hiện, bất giác nhìn hướng cái đầu hạng hai, rất nhanh tìm ra Lục Nguyên.
- Người đó là ai?
- Không biết, xem khí thế thì còn trẻ.
Tại trung ương thiên triều, đa số người sống quá lâu, lâu lắm rồi, thích dùng diện mạo gì là có cái đó, vậy nên xem tuổi thường xem khí thế. Khí thế của người lớn tuổi và trẻ tuổi hoàn toàn khác nhau, tùy tiện cảm giác liền thấy ra ngay.
- Chẳng ngờ là hạng hai, người đó là ai vậy?
- A, ta biết người này!
Triệu Thiên Lôi suy nghĩ một lúc, nói:
- Người này là Lục Nguyên.
Bởi vì biểu hiện của Lục Nguyên trong cuộc chiến chỉ đạo với pháp cổ văn minh, ý nghĩa lôi pháp có hơi điều tra tư liệu về hắn, vừa lúc Triệu Thiên Lôi có nhìn nên nhận ra ngay.
- Người này trong tranh tài cuộc chiến chỉ đạo pháp cổ văn minh thắng người mới pháp cổ văn minh.
- Có thể trong cuộc chiến chỉ đạo thắng người mới pháp cổ văn minh, quả là thiên tài.
- Đúng là thiên tài. Tuy nhiên, bây giờ cách cuộc chiến chỉ đạo không bao lâu, trước đó không lâu hắn vẫn là người mới mà chúng ta ở các thế lực lớn lăn lộn lâu như vậy lại để người mới đuổi kịp và vượt qua.
Tất cả bàn tán xôn xao.
Bây giờ cảm xúc sâu sắc nhất là Tống Duy Nhất. Tống Duy Nhất ở môn phái là Chân Nhất Môn, thế lực không dưới Kiếm Môn, gã là đệ nhất dưới hỗn động cảnh Chân Nhất Môn. Lần này bị thủy triều xám bạc đuổi theo mà gã bị người mới Lục Nguyên đuổi kịp và vượt qua, không biết thân phận của hắn còn đỡ, nhưng sau khi biết rồi thì Tống Duy Nhất cảm thấy không thích hợp, mặt nóng ran.
Cùng lúc đó, Tống Duy Nhất vô cùng kinh dị, trẻ vậy mà có tu vi như thế, quá kinh người, Kiếm Môn ra nhân vật ghê gớm.
Đan dược văn minh Lý Thọ lạnh lùng liếc Lục Nguyên một cía, có thể trong cuộc chiến chỉ đạo thắng người mới pháp cổ văn minh đúng là ghê gớm, mới rồi trong thủy triều xám bạc được hạng hai, đứng sau chính mình, khá giỏi đây.
Xem ra Kiếm Môn ra một thiên tài kiếm đạo.
Đáng tiếc có mình xuất thân từ văn minh, hắn đến từ Vô Thượng Đại Giáo chỉ có nước bị mình giẫm dưới chân.
Bởi vì mình uất thân văn minh.
Xuất thân quyết định tất cả.
Đây chính là này thế giới! Một Vô Thượng Đại Giáo bình thường thôi cũng muốn so với mình? Đây chính là cách biệt một trời một vực.
- Hạng thứ hai, Thái Hoàng Thiên tôn chỉ sắp bắt đầu.
Trong không trung vang lên thanh âm.
Thái Hoàng Thiên tôn chỉ?
Đó là cái gì?
Cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn là một nơi khá kỳ diệu, hạng thứ nhất là Thái Hoàng Thiên thủy triều, bây giờ hạng thứ hai là Thái Hoàng Thiên tôn chỉ, khiến người thấy lạ lùng.
Tuy nhiên trên trời đã xuất hiện ba mươi chỉ kình, những chỉ kình điểm hướng mọi người trên mặt đất, một người một đạo chỉ kình, không thiếu ai, không ai nhiều hơn. Lục Nguyên giơ tay lên, dễ dàng phát một chỉ kình, phá chỉ kình thứ nhất đơn giản lạ lùng.
Chỉ, kiếm, đao, quyền, thật ra đều quy về đại phân loại võ đạo.
Thái Hoàng Thiên Tôn là vô cùng cao quý, nghe nói năm đó lấy bộ Thiên Chỉ Điểm Tướng nổi tiếng.
Thiên Chỉ Điểm Tướng!
Đại thiên điểm tướng!
Năm đó Thái Hoàng Thiên Tôn cũng là cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong trung ương thiên triều, tuy không bằng phó chủ văn minh nhưng cũng là cấp bậc cao nhất dưới phó chủ văn minh, đáng tiếc chết trong quá trình tùng kích phó chủ văn minh.
Bắt đầu chỉ thứ nhất chỉ mới là khởi đầu thôi.
Trên không trung chỉ chuyển, chuyển thành hai mươi bốn tiết khí chỉ, hai mươi bốn tiết khí chỉ chia làm hai mươi tám, tức là lập xuân, vũ thủy, kinh trập, xuân phân, thanh minh, cốc vũ, lập hạ, tiểu mãn, tiết mang chủng, hạ chí vân vân các lộ chỉ. Những lộ chỉ này mỗi cái đại biểu một loại tiết khí thiên địa, mỗi loại chỉ tập đến là khí trời liền biến đổi. Thậm chí có nhiều chỉ lờ mờ liên hợp lại, hóa thành thời không huyền chuyển ảo diệu. Một khi thi triển hai mươi bốn tiết khí chỉ thì ba mươi người có mặt đều chịu không nổi, loại chỉ này mang theo lực đại đạo cảnh cửu tầng tập đến, còn biến hóa nhiều.
*Bùm!*
Đã có người bị chỉ nhập vào người, thân thể phút chốc biến chậm.
Lục Nguyên ở một bên đối phó chỉ kình của mình, giờ tập hướng hắn là lập xuân chỉ kình, vũ thủy chỉ kình. Lục Nguyên bản thân tinh thông xuân kiếm ý, vũ kiếm ý, thủy kiếm ý, cho nên ngăn cản còn nhàn nhã. Lục Nguyên phát hiện tác dụng của một chỉ này, nếu bị chỉ tiến vào người thì tốc độ sẽ chậm lại chút.
Nếu mà bị đánh túng năm lần thì hoàn toàn bị chỉ kình đông lại, không thể nhúc nhích chút nào, coi như mất đi tư cách.
Xem ra Thái Hoàng Thiên Tôn là muốn thử thách sức chiến đấu con người.
Lục Nguyên xác định mục tiêu của Thái Hoàng Thiên Tôn rồi thì yên tâm, kiếm tùy tay động, ứng đối đủ các loại chỉ đánh đến. Hai mươi bốn tiết khí chỉ thì sao chứ? Mình tùy tay phá nó, dễ dàng phá sạch những chiêu thức này.
Nhưng thực rõ ràng, càng đến sau khi thì chỉ càng sắc bén, chỉ kình ngày càng nhiều.
Người bị đào thải cũng ngày càng nhiều, ví dụ lúc này, tiểu công chú Chân Nhất Môn Dạ Cơ Tuyết đã bỏ cuộc chơi.
Chỉ kình ngày càng nhiều, đã tới mấy trăm, mấy ngàn cái.
Lúc này, chỉ kình bỗng xoay chuyển, không còn là hai mươi bốn tiết khí chỉ mà thành Kinh Thần Chỉ.
Kinh Thần Chỉ cũng là một bộ tuyệt học năm đó của Thái Hoàng Thiên Tôn.
Hai mươi bốn tiết khí chỉ coi như ôn hòa, đến Kinh Thần Chỉ thì không ôn hòa chút nào. Kinh Thần Chỉ chi phá sát! Kinh Thần Chỉ chi kinh mộng! Kinh Thần Chỉ chi thiên địch! Ba lộ chỉ này một khi thi triển thì so với hai mươi bốn lộ chỉ trước đó càng khủng bố, hơn nữa lực lượng là đại đạo cảnh thập tầng.
Lực lượng đại đạo cảnh thập tầng rót vào, Kinh Thần Chỉ này chỉ phong kín mà nhanh như vũ, kiêm quỷ thần khó lường, có uy nhiếp hữu hãi thối cửu thiên thập địa thần ma, đây chính là Kinh Thần Chỉ.
Một khi Kinh Thần Chỉ thi triển ra, người còn lại lập tức tăng nhiều áp lực, không ngừng có người bị đào thải.
Đệ nhất cao thủ Hỗn Lôi Môn hỗn động cảnh Triệu Thiên Lôi cũng bị loại. Lần này Bách Lý Băng chống lâu chút, nhưng Triệu Thiên Lôi xuống đài thì nàng cũng đi theo ngay sau đó.
Lúc này Kinh Thần Chỉ chỉ kình như mấy chục cao thủ đại đạo cảnh thập tầng vây công người.
Đan dược văn minh Lý Thọ không ngừng lấy ra đan dược, đủ loại đan dược hóa thành người khổng lồ, lấy đan dịch nô dùng để đối địch, đan dược văn minh đúng là có bản lĩnh.
Lục Nguyên bị buộc bất đắc dĩ, dùng lực luân hồi. Sử dụng lực luân hồi xong áp lực buông lỏng.
Tống Duy Nhất thì dùng Chân Long Nhất Hổ. Chân Long Nhất Hổ là tuyệt học khá cao minh của Chân Nhất Môn, bình thường ở dưới chân tế luyện hai hình long hổ, một khi cần sử dụng thì long hổ hiện thân, vì gã ngăn cản đủ các loại chỉ kình bốn phía. Bây giờ chỉ còn lại ba người mà thôi.
Lúc ở cửa thứ nhất thủy triều xám bạc, mọi người chơi trò sinh tử tốc độ, muốn né tránh thủy triều xám bạc, bị đông lại ở nơi khác nhau nên không thể quan sát được.
Bây giờ cùng là bị chỉ kình đông lại, mọi người cùng bị nên có rảnh nhìn người khác, tức là xem ba người Lý Thọ, Tống Duy Nhất, Lục Nguyên.
Tống Duy Nhất là hai hình long hổ hiện thân nghênh đón kẻ địch, đương nhiên cao minh.
Nhưng so với Lý Thọ lấy đan dịch nô, vô cùng đan dược, vô cùng nô lệ thì kém quá xa. Tuy nhiên, quái dị nhất là Kiếm Môn Lục Nguyên, đúng vậy, tiểu tử trong cuộc chiến chỉ đạo đã đánh bại người mới pháp cổ văn minh. Lần trước ở Thái Hoàng Thiên thủy triều có biểu kiện kinh người, khi đó có vài người thầm không phục nhưng bây giờ chịu phục rồi. Dù sao lúc này Tống Duy Nhất là hai hình long hổ hiện thân, Lý Thọ lấy đan dịch nô, sử dụng đan nô. Chỉ mình Lục Nguyên không dùng gì cả, đơn thuần lấy kiếm ứng đối mà chống được nhiều chỉ kình đến thế.
Bây giờ Tống Duy Nhất khá là vất vả chỉ nghe bóc một tiếng, lại bị đánh túng, đây là lần thứ năm gã trúng đòn, chớp mắt hoàn toàn đóng băng, không thể nhúc nhích một tấc.