Đương nhiên không phải Kiếm Linh Đế Cơ muốn điều tra cái gì, đó chỉ là tôn quý thiên nữ tò mò, chỉ thế thôi.
Hơn nữa bây giờ tâm tình Kiếm Linh Đế Cơ rất thoải mái, bởi vì nàng phát hiến chiến đấu với Lục Nguyên hắn không nhường nàng, hoàn toàn hưởng thụ chiến đấu. Thân phận của Kiếm Linh Đế Cơ đã định trước ai đấu với nàng hoặc là không dám chân chính ra tay, hoặc là che giấu rất giỏi, nhưng Kiếm Linh Đế Cơ có cảm giác bẩm sinh với kiếm, phát hiện ra được, dù sao nàng là Kiếm Linh trong kiếm đạo bát cực, có cùng tính chất với đám Kiếm Ma.
Đấu với Lục Nguyên thì rất thú vị, hắn không hề nhường nàng một chút.
- Đấu với ngươi rất thú vị, sau này có lẽ sẽ lại tìm ngươi.
Kiếm Linh Đế Cơ nở nụ cười, nụ cười tựa như mây đen tan nắng chiêus rọi, cực kỳ rực rỡ.
Sau khi Kiếm Linh Đế Cơ đi rồi, Lục Nguyên rơi vào suy tư.
Theo Kiếm Linh Đế Cơ nói thì mình chắc không có nhiều khí vận mới đúng, chân chính khí vận kiếm đạo là ở trên người Kiếm Chi Tử, kiếm đạo bát cực, vậy mình là sao thế này? Bất giác nhớ đến trong kiếm quyển, kiếm ý quái vật nói hơi thở trên người mình khá giống nó.
Vươn tay ra, ngơ ngác nìn bàn tay, khí vận của mình từ đâu mà đến.
Thật ra bây giờ tầm mắt rộng, Lục Nguyên có hiểu một chút điều phía trước không rõ ràng. Theo lý bình thường thì Tấn quốc trong một góc không khả năng ra hỗn động cảnh, nhưng cố tình Hoa Sơn xuất hiện Yến Thương Thiên nắm giữ thiết tắc, Chu Thanh Huyền nắm giữ thiết tắc. Thực lực của Yến Thương Thiên rất có khả năng cỡ chí tôn, thực lực Chu Thanh Huyền cũng là sâu không đo được.
Thực lực như vậy căn bản không nên ở trong một tiểu quốc.
Nhưng nói thì năm ấy đệ nhất Đại Tần quốc Tiêu Dao Tử có thể sánh vai với Yến Thương Thiên, khi đó mình chính mắt nhìn trận chiến ấy, giờ cố nhớ lại, nhớ một năm Yến Thương Thiên dạy mình, cuộc chiến đó hình như là cố tình nương tay thì phải.
Hoa Sơn khí vận rốt cuộc là sao?
Vô số bí ẩn hiện trong lòng.
Những ngày ở trong Kiếm Các trôi qua thoải mái tự do. Mỗi ngày có các quyển kiếm phổ hàng vạn, đủ cac loại đối thủ giao đấu, có thể cùng người dùng kiếm khác nhau đấu, đây đối với Lục Nguyên là hưởng thụ to lớn. Đấu với Kiếm Linh Đế Cơ đã gần mười lần, thậm chí trong Kiếm Các có vài tin đồn đặc biệt nhưng Lục Nguyên không có cảm giác gì cả.
Ở chung với Kiếm Linh Đế Cơ đúng là thoải mái, điểm này Lục Nguyên phải thừa nhận, nhưng chỉ thế, không hơn.
Chỉ cần có kiếm, có rượu là đủ rồi.
Lục Nguyên hiểu kiếm, hiểu rượu nhưng không hiểu đàn bà. Kiếm Linh Đế Cơ ở trong lòng Lục Nguyên ấn tượng cỡ như Lăng Ngọc Châu sư tỷ, Liễu Diệp Nhi sư muội, Việt Nữ Tiểu Thanh, Chung đại tiểu thư mà thôi, không có khác biệt bao nhiêu.
Mấy ngày trong Kiếm Các, Lục Nguyên không ngừng kiếm điểm, điểm trong Kiếm Các kiếm khá là dễ dàng.
Qua gần ba tháng, Lục Nguyên ở trong Kiếm Các đã kiếm được ba ngàn hai trăm điểm, phối hợp vốn có sáu trăm điểm, đã là ba ngàn tám trăm điểm.
Thật ra điểm Kiếm Các mới bắt đầu thì dễ nhưng càng về sau càng khó kiểm, dù sao kiếm pháp cấp tinh thần, cấp diệt tinh vốn không nhiều, mọi người phân chia, có thể phân tích ngày càng ít. Kiếm pháp cấp thấp thì nhiều nhưng không kiếm được bao nhiêu điểm.
Lục Nguyên phỏng đoán điểm gần đủ rồi, cũng nên đi Pháp Tướng Trì.
Dù sao đó là mấu chốt mình thành tựu thiên địa pháp tướng, tới đại đạo cảnh bát tầng.
Bái biệt đám Công Tôn Việt ở trong Kiếm Các chiếu cố mình nhiều, Lục Nguyên rời khỏi Kiếm Các. Tuy nhiên, vì Công Tôn Việt giữ lại nên Lục Nguyên không từ chức phó đường chủ lôi hệ kiếm pháp nghiên cứu thất, tức là nói, cánh cửa Kiếm Các sẽ lại mở ra vì Lục Nguyên.
Lục Nguyên bay thẳng đến Pháp Tướng Trì.
Lần thứ hai trở về Pháp Tướng Trì, chỗ này chỉ cần mở ra thì luôn có không ít người.
Kiếm Môn quá nhiều người, Lục Nguyên chỉ thấy đệ tử trung tâm tinh hoa nhất mà số lượng đã rất nhiều, đệ tử chân truyền, đệ tử bình thường thì càng nhiều không đếm hết.
Lục Nguyên không sốt ruột, đáp xuống xếp hàng trong đáp người.
- A, ngươi là Lục Nguyên sư huynh?
- Oa, ngươi chính là Lục Nguyên sư huynh một canh giờ phá kiếm pháp cấp diệt tinh!
- Ngươi chính là Lục Nguyên sư huynh được Thủy Nhã Nhiên đường chủ xưng là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn!
- Đúng vậy, nghe nói ngươi đánh bại người mới pháp cổ văn minh.
Lập tức một đám người bao vây Lục Nguyên. Bây giờ Lục Nguyên ở trong Kiếm Môn rất có tiếng tăm, người ta nhận ra hắn rồi thì bắt đầu vây quanh.
Tuy nhiên ở phía xa có vài người hừ lạnh.
- Hy vọng phục hưng của Kiếm Môn, ta phi!
Hy vọng phục hưng của Kiếm Môn, quá ghê gớm.
Trong Kiếm Môn người thừa nhận điểm này là rất ít ỏi.
Ngươi nói Kiếm Chi Tử chính là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn, tất cả mọi người phục, còn Lục Nguyên thì sao người ta phục cho được.
- Đúng vậy, ta còn tưởng hy vọng phục hưng của Kiếm Môn cường cỡ nào chứ, làm nửa ngày chỉ là đỉnh đại đạo cảnh thất tầng thôi, cũng là cùng chúng ta tẩy Pháp Tướng Trì, tẩy ra thiên địa pháp tướng mà thôi.
- Xem ra ta cũng có thể làm hy vọng phục hưng của Kiếm Môn đó chứ.
Mấy người cười cười, bọn họ đều thuộc thế lực phái Hiên Viên chí tôn, sớm gai mắt Lục Nguyên rồi, giờ thấy hắn mới là đại đạo cảnh thất tầng thì lạnh lùng cười ra tiếng.
Mấy người kia thật ra là môn hạ của Thượng Quan chí tôn, hoặc nói chính xác hơn là tôn tộc của Thượng Quan chí tôn, Thượng Quan Dạ, Thượng Quan Độc, Thượng Quan Xuân.
Rất nhiều chí tôn đều có con cháu đầy đàn, giống Thái Sử Không không con không cháu chỉ có đồ đệ là số ít.
Lục Nguyên vốn không thèm để ý mấy tên mắt mù này, không cần quan tâm lời của kẻ ngu ngốc, nếu không thì mình cũng biến ngu theo. Hắn cầm hồ lô rượu, ừng ực uống. Ở trong Kiếm Môn thời gian quá lâu, rượu mang từ Tấn quốc đến không còn nhiều, may là tại Kiếm Môn có không ít rượu ngon.
Đây là chỗ tốt đụng phải tửu quỷ sư phụ, rất nhiều rượu đều vớt từ chỗ sư phụ.
Cứ thế chờ đợi, hắn phát hiện mỗi người vào Pháp Tướng Trì tẩy thiên địa pháp tướng đều không mất bao lâu, khoảng một canh giờ là tẩy ra thiên địa pháp tướng. Lục Nguyên xếp hàng gần hàng đầu, ba canh giờ sau đã đến lượt hắn.
Lục Nguyên đến Pháp Tướng Trì, ở đó chỉ có duy nhất một cửa để vào.
Người canh gác liếc Lục Nguyên một cái, nói:
- Xin đưa ra thân phận ngọc bài, tiến hành quét hình.
Quả cầu màu phỉ thúy ở trên đầu đánh xuống một luồng sáng, người canh gác ngây ra. Hai ngàn tám trăm năm mươi điểm, rất ít người tẩy Pháp Tướng Trì cần điểm cao như vậy.
May là mình chuẩn bị tổng cộng ba ngàn tám trăm điểm, trừ đi hai ngàn tám trăm năm mươi điểm thì còn chín trăm năm mươi điểm.
Trừ xong hai ngàn tám trăm năm mươi điểm, cánh cửa cấm pháp ầm ầm mở rộng. Tiến vào trong, Lục Nguyên phát hiện trước mắt mình có một con đường quanh co khúc khuỷu, thềm đá phô theo nó, xung quanh đều là vách đá, trên vách đá có tầng tầng cấm pháp.
Người thủ vệ nói với Lục Nguyên:
- Dọc theo thềm đá đi là được.
Lục Nguyên nhàn nhã dọc theo thềm đá tiến lên.
Thềm đá không biết dài bao nhiêu, đi một lát rốt cuộc đến đầu.
Vừa lên thềm đá thì một mảnh u ám, chỉ có hai bên đèn vạn năm đốt cháy. Tuy nhiên, lúc đến đỉnh chóp thềm đá thì không cần đè vạn năm, bởi nơi này đã là đỉnh núi. Trước kia có núi, Pháp Tướng Trì xây ở trên núi, vô cùng cấm pháp bao lấy ngọn núi, khiến bên ngoài trông thấy nhưng không cách nào tiến vào Pháp Tướng Trì.
Đến đỉnh thềm đá, Lục Nguyên tổng thấy Pháp Tướng Trì.
Ở đỉnh núi có một hồ nước diện tích gần một mẩu đất.
Đây là Pháp Tướng Trì ư?
Lục Nguyên ở bên cạnh thấy có tấm bia đá, trên bia không biết là ai viết ba chữ Pháp Tướng Trì, xem ra đúng là nó rồi. Lục Nguyên bình tĩnh tâm thần, bùm một tiếng nhảy vào trong Pháp Tướng Trì. Mới nhảy vào Pháp Tướng Trì, chớp mắt ao nước vốn lạnh lẽo chợt sôi trào.
Đủ các loại dược liệu từ đáy Pháp Tướng Trì dao động trôi nổi, hóa thành từng đợt nước thuốc.
Chớp mắt nơi này biến thành một dược triều.
Không chỉ là dược liệu, còn có đủ các dạng thiên địa pháp tắc bốc ra, đủ các loại đại đạo chí lý sinh ra trong ao nước. Chớp mắt nước trong ao xuất hiện mấy chục sợi xích vươn hướng Lục Nguyên, khóa chặt hắn. Cùng lúc đó, vô số văn lý, vô số huyền ảo đạo lý cũng nhân đó tiến vào người Lục Nguyên.
Trên mặt nước toàn là khói.
Thật nhiều linh dược, nhiều đại đạo dung nhập vào thân thể Lục Nguyên.
Lúc này trên đỉnh đầu Lục Nguyên sớm xuất hiện vân chi bổn mệnh nguyên anh, năm mươi mốt tấm thượng cổ phù chú cũng hiện ra. Nhiều linh dược, đại đạo dung nhập vào người, Lục Nguyên phát hiện những linh dược, đại đạo này không ngừng hướng về vân chi bổn mệnh nguyên anh của mình. Vân chi bổn mệnh nguyên anh ngày càng to lớn, không chỉ vậy, vân chi bổn mệnh nguyên anh còn sinh ra lực hút vô cùng lớn, bắt đầu lôi kéo năm mươi mốt tấm thượng cổ phù chú, muốn đem năm mươi mốt loại thiên địa pháp tắc dung nhập vào trong nguyên anh. Tuy nhiên, năm mươi mốtl oại thiên địa pháp tắc hết sức kháng cự.
Nhưng không chút nghi ngờ, Pháp Tướng Trì nổi lên tác dụng, vèo một tiếng, phong chi thượng cổ phù chú chui vào trong vân chi bổn mệnh nguyên anh. Sau khi tiến vào nguyên anh thì hóa thành ánh sáng không sắc màu, khiến nguyên anh càng trưởng thành hơn chút.
Phong chi thiên địa pháp tắc và vân chi thiên địa pháp tắc chính là hai thiên địa pháp tắc Lục Nguyên sớm luyện thành nhất nên đặc biệt dễ dàng phục, tiếp sau đó không dễ chút nào. May là Lục Nguyên không sốt ruột, tập trung hút vào linh dược trong Pháp Tướng Trì, cảm giác trong xiềng xích truyền đến đạo lý.
Vũ chi thiên địa pháp tắc dung nhập vào nguyên anh, dường như nguyên anh biến trong suốt chút.
Tuyết chi thiên địa pháp tắc dung nhập nguyên anh, nguyên anh biến trắng trong như tuyết.
Lôi chi thiên địa pháp tắc dung nhập vào trong nguyên anh, bề mặt nguyên anh phát ra tiếng sấm ù ù, dường như nguyên anh phát ra sấm sét chấn nộ.
Điện chi thiên địa pháp tắc dung nhập trong nguyên anh, nguyên anh cũng hóa vô số tia chớp.
Nguyên anh không ngừng đổi tới đổi lui, màu sắc hình dạng không ngừng biến.
Thời gian trôi qua, từng đợt thiên địa pháp tắc không ngừng rót vào nguyên anh, nguyên anh cũng không ngừng sinh ra biến đổi. Nhưng cho dù không có những thượng cổ phù chú thì đỉnh đầu khánh vân trong không gian vẫn rất vững chắc. Chuyện khá đơn giản, những thượng cổ phù chú này không phải biến mất mà chỉ là dung nhập vào nguyên anh, bản thể còn đó, đỉnh đầu khánh vân sao mà không ổn định cho được? Đây là bước cần thiết cho trùng kích hỗn động cảnh. Hỗn động cảnh không gian lớn, không khả năng trái một thượng cổ phù chú, phải một thượng cổ phù chú, toàn bộ do nguyên anh đo lường, sắp xếp.
Ngày càng nhiều thiên địa pháp tắc dung nhập vào nguyên anh.
Tuy nhiên, hai sinh, tử thiên địa pháp tắc không thèm để ý, cùng lúc đó, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm tấm tụ tập một chỗ phớt lờ tất cả.
Thời gian tiếp tục trôi qua, Lục Nguyên không biết đã bao lâu, bỗng quát to một tiếng:
- Thu!
Trong ngũ hành thiên địa pháp tắc thủy chi thượng cổ phù chú lập tức bị thu. Ngũ hành phá, bốn loại thiên địa pháp tắc khác không cố chống, rất nhanh bị thu vào nguyên anh, trong nguyên anh chợt lóe sắc ngũ hành là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, ngũ hành thoáng hiện.
Còn hai sinh, tử thiên địa pháp tắc vẫn đang chống cự.
Lục Nguyên quát dài:
- Lại thu!
Giờ phút này, trong Pháp Tướng Trì nước cuồn cuộn kịch liệt. Nước trong Pháp Tướng Trì bị da dẻ lỗ chân lông Lục Nguyên không ngừng hấp thu, vô số tinh hoa trong Pháp Tướng Trì cũng bị hút đi.
Sinh chi thiên địa pháp tắc rốt cuộc kháng cự không nổi, vèo một tiếng dung nhập vào nguyên anh. Chớp mắt nguyên anh tràn ngập sức sống dạt dào, dường như mặt đất hồi xuân.
Quá giây lát, tử chi thiên địa pháp tắc cũng kháng cự không nổi nữa, vèo bay vào nguyên anh. Khoảnh khắc nguyên anh biến tĩnh mịch, dường như tử thân giáng xuống.
Đến đây thì, năm mươi mốt tấm thiên địa pháp tắc cơ bản dung nhập hết vào nguyên anh.
Lục Nguyên không thở phào, giờ còn chưa đến lúc nhẹ nhõm, hiện tại là thời điểm mấu chốt, chân chính sinh ra thiên địa pháp tướng, đã đến.
Tiến vào Pháp Tướng Trì phải xếp hàng, xếp sau Lục Nguyên vừa lúc là tôn tộc của Thượng Quan chí tôn, Thượng Quan Dạ, mặt sau nữa là Thượng Quan Độc, Thượng Quan Xuân. Ba người chờ đợi, đều muốn nhanh chút đến đại đạo cảnh bát tầng. Bọn họ cũng muốn trở thành đệ tử trung tâm chân chính chứ không phải chưa thông qua cửa thứ sáu thì không thể thành đệ tử trung tâm.
Đám Thượng Quan Dạ chờ đợi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, bất giác đã qua một canh giờ.
- Sao Lục Nguyên còn chưa ra?
Thượng Quan Dạ bất giác tò mò, đã một canh giờ còn chưa ra.
Nhưng người thủ vệ không thèm để ý gã.
Thượng Quan Dạ chỉ đành chờ đợi, lại qua hai canh giờ, Lục Nguyên còn chưa đi ra nữa. Thượng Quan Dạ lấy làm tò mò, ba người tính kế đến hỏi người thủ vệ.
Thủ vệ lạnh lùng nói:
- Mới rồi Lục Nguyên lấy hai ngàn tám trăm năm mươi điểm đi thì đương niên thời gian dài rất nhiều, nhưng bình thường ba, bốn canh giờ là đi ra.
Hai ngàn tám trăm năm mươi điểm!
Số điểm thật cao!
Tẩy thiên địa pháp tướng mà cần điểm cao như vậy!
Thế là ba người Thượng Quan Dạ chỉ còn cách chờ tiếp.
Lại một canh giờ.
Bốn canh giờ.
Năm canh giờ.
Sáu canh giờ.
Đám Thượng Quan Dạ lấy làm kỳ, lầm bầm:
- Sao còn chưa đi ra nữa?
- Đúng vậy, sau canh giờ rồi.
Người bình thường một canh giờ là tẩy ra thiên địa pháp tướng, bây giờ đã sáu canh giờ thế mà Lục Nguyên còn chưa tẩy xong thiên địa pháp tướng. Kỳ thực không chỉ có ba huynh đệ Thượng Quan, mấy người khác cũng xôn xao cả lên. Người thủ vệ cũng rất tò mò, gã vốn tưởng Lục Nguyên cần bốn canh giờ là xong, bây giờ đã là sáu canh giờ.
Sáu canh giờ, Lục Nguyên vẫn chưa đi ra, điều này khiến đám người lấy làm kỳ và lo lắng.
Sáu canh giờ, bình thường đủ cho sáu người.
Chính người thủ vệ cũng tò mò, gã vốn cho rằng ba, bốn canh giờ là đủ rồi, kết quả bây giờ đã qua sáu canh giờ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Bảy canh giờ. Khi vừa đến canh giờ thứ bảy, chỉ thấy cấm pháp tầng tầng trong suốt nhìn thấy đỉnh núi có một hình người bay lên. Mọi người có thị lực rất tốt, thấy Lục Nguyên nửa thân trần bay lên trời, khí lưu vô hình vòng quanh hắn. Nước Pháp Tướng Trì bị hút lên trên, ở dưới thân nâng người Lục Nguyên.