Kiếm chủ Kiếm môn sau khi bế quan, ở trong Kiếm Môn liền có một loại âm mưu.
Mà con cá lớn Lục Nguyên đã mắc câu.
Thật là hoàn mỹ, con cá lớn Lục Nguyên này đã mắc câu mọi chuyện rất tốt.
Đương nhiên trong một loại âm mưu này Lục Nguyên là người thứ nhất, Thái Sử chí tôn là người thứ hai, đằng sau còn có các con cá lớn thêm nữa.
Đoan Mộc Tùng Dung thường xuyên đi cạnh bên người Đoan Mộc Chí Tôn cũng chỉ biết một góc cạnh mà thôi, bây giờ phải chờ cho con cá Lục Nguyên lớn lên.
Kỳ thật đâu chỉ Đoan Mộc Tòng Dung cảm thấy thế mười hai môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn cũng cảm thấy vậy.
Lục Nguyên nhẹ nhàng rút Dưỡng Ngô Kiếm ra.
Dưỡng Ngô Kiếm này một khi rút ra, kiếm trực chỉ về phía sườn phải của Đoan Mộc Tòng Dung, huyền ảo vô cùng.
Đoan Mộc Tòng Dung khẽ giật mình, thay đổi một chiêu khác công kích tới.
Lục Nguyên cũng không quan tâm bình đạm dùng chiêu vẫn chỉ hướng về phía sườn phải của Đoan Mộc Tòng Dung, Đoan Mộc Tòng Dung sợ hãi kêu lên một tiếng, vừa rồi hai chiêu của hắn tuy là bên trong công có thủ nhưng vẫn bị Lục Nguyên thản nhiên phá vỡ hai lần hơn nữa mũi kiếm hai lần đều chỉ vào một phương vị.
Nếu lần đầu là ngẫu nhiên vậy lần thứ hai là gì?
Đoan Mộc Tòng Dung một lần nữa biến chiêu, kết quả lại bị Lục Nguyên phá vỡ phòng ngự Dưỡng Ngô Kiếm lại tiếp tục chỉ vào bộ vị sườn phải.
Ba lần rồi.
Đoan Mộc Tòng Dung không khỏi phải lùi lại một bước, Lục Nguyên đứng ở đó một bước không chuyển động, hắn xuất ra ba kiếm nhưng đã phá ba chiêu của Đoan Mộc Tòng Dung hơn nữa ba lần đều chỉ hướng về một điểm.
Mà hai mươi người bên cạnh cũng hoàn toàn yên lặng.
Đoan Mộc Tòng Dung nếu như khinh định thì còn đỡ còn đây là đang tỉ thí tính toán hơn thua.
Bởi vì từ trước tới nay Lục Nguyên đều không hiển lộ thực lực, môn hạ của Thái Sử Chí Tôn cũng lần thứ hai nhìn thấy Lục Nguyên ra tay mà thôi nên bây giờ bọn họ khá kinh ngạc, hóa ra tiểu sư đệ thật sự mạnh như vậy, vượt qua sự tưởng tượng của đám người môn hạ Thái Sử Chí Tôn. Ngay cả đám người Tần Sương Thành cũng cho rằng tiểu sư đệ đúng là rất có thiên phú nhưng nếu bàn về chiến lực hiện tại không phải là đối thủ của bọn hắn.
Kết quả hiện tại Tần Sương Thành Chu Nộ Trì không thắng được Đoan Mộc Tòng Dung nhưng Lục Nguyên thì khác xem ra bọn họ cũng không phải là đối thủ của Lục Nguyên.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Ta đã nói rồi bụng ta hơi đói còn chưa ăn cơm trưa, không có rượu uống,thời gian gấp gáp hay là mười ba người các ngươi cùng lên đi...
Những lời nói này lúc trước là trò đùa nhưng hiện tại thì tuyệt đối không phải.
Môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn mười ba người đưa mắt nhìn nhau.
Sau đó toàn thể tiến công.
Đoan Mộc Tòng Dung dưới áp lực cực lớn của Lục Nguyên mà cố gắng đột phá, hóa ra Nhân Ngưng Tứ Quý kiếm pháp một mực không luyện tới được tứ quý nhưng lúc này thi triển trong nháy mắt xuân hạ thu đông đã chính thức thể hiện.
Một chiêu kiếm pháp này của hắn như xuyên thẳng tứ quý, xuân hạ thu đông tuế nguyệt thoi đưa, trong nhất thời có nửa phần hương vị thiết tắc, cảm thấy tuế nguyệt như ca, từ biệt thu thủy, vô tận tang thương.
Đoan Mộc Lệ môn hạ có phần được sủng ái của Đoan Mộc Chí Tôn, một kiếm của nàng chém ra hư không hết thảy ai cũng sợ đại uy của nàng.
Mà những người khác cũng thi triển kim mộc thủy hỏa thổ ngũ đại kiếm pháp.
Kiếm môn tam đạ tuyệt học theo thứ tự là Tinh Thần kiếm đạo Thì Chi Kiếm đạo cùng với Luân Hồi kiếm đạo ở Kiếm Môn có Luân Hồi kiếm pháp Luân hồi kiếm pháp cùng với Luân Hồi pháp của Yến Thương Thiên khác nhau rất lớn.
Năm người này dĩ nhiên không có khả năng nắm được luân hồi bọn họ mỗi người chiếm một góc dùng kiếm pháp thay đổi liên tục, sát cơ xông lên.
Sáu người khác cũng thi triển tuyệt kỹ tất cả đều là tuyệt học.
Mười ba người môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn không ai yếu.
Mười ba người này vô cùng lợi hại.
Mà lúc này Lục Nguyên cũng chuyển động lắc mình tới bên cạnh Đoan Mộc Lệ, Dưỡng Ngô Kiếm mang theo kiếm ý vô tận chém xuống, Đoan Mộc Lệ dùng Không Đoạn Kiếm Pháp nhưng bị kiếm của Lục Nguyên đánh cho điên cuồng rồi, nàng lúc mới tiếp nhận thì không thấy gì nhưng sau đó nhanh chóng nhìn thấy sự cổ quái.
Một kiếm này rõ ràng có hơn mười loại kiếm ý trong đó, phong chi kiếm ý vân chi kiếm ý, lôi chi kiếm ý, thảo chi kiếm ý, nhu chi kiếm ý, hỏa chi kiếm ý... sinh chi kiếm ý, tử chi kiếm ý... vụ chi kiếm ý, sương chi kiếm ý, thú chi kiếm ý... Năm mươi loại kiếm ý tuôn ra.
Đạt tới cảnh giới kiếm hầu có thể nhu hợp nhiều loại kiếm ý nhưng muốn nhu hợp nhiều hơn nữa thì càng về sau càng khó, năm mươi loại kiếm ý này, độ khó cực cao, Đoan Mộc Lệ căn bản chưa phản ứng kịp đã bị kiếm ý như tràng giang nuốt chửng.
Lục Nguyên tiến tới bên người Đoan Mộc Tòng Dung một kiếm chiếm ra vẫn là năm mươi loại kiếm ý bao trùm trong đó, Đoan Mộc Tòng Dung còn chưa kịp phản ưng đã bị kiếm pháp bá đạo chém cho trọng thương.
Luân Hồi năm người bị Lục Nguyên xuất ra năm kiếm liên tục, mỗi kiếm đều chứa năm mươi loại kiếm ý, sinh tử hai đại kiếm ý làm tiên phong, đơn giản bá đạo đánh cho bị trọng thương.
Đoan Mộc Chu nhìn thấy Lục Nguyên tiến công thì kêu khổ liên tục, hắn cũng thật sự chỉ muốn so kiếm bình thường mà thôi mà Lục Nguyên bá đạo vô cùng năm mươi kiếm ý nhu hợp cùng một chỗ đánh ra, căn bản không hề bình thường, bao nhiêu kiếm ý của hắn đều bị Lục Nguyên thôn phệ.
Ầm, lại là năm mươi kiếm ý, đem đám người môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn đánh cho trọng thương.
Lục Nguyên nhún vai, hắn đúng là hơi bạo lực tuy nhiên đúng là không có thiờ gian, hắn sớm đã nói bụng hơi đói, hắn còn chưa ăn cơm trưa còn chưa uống rượu, nếu như không phải đói bụng như vậy hắn đã chơi đùa thêm với các vị sư huynh.
Trong trường trầm mặc đây là lần đầu tiên Lục Nguyên khi bước vào trong kiếm môn thi triển thực lực của mình, thực lực của Lục Nguyên đám người Tần Sương Thành cũng không biết hiện tại bọn họ mới biết rằng tiểu sư đệ của mình khủng bố thế nào, rõ ràng đem kiếm chiêu bạo lực đánh cho mười ba người môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn trọng thương.
Tần Sương Thành bọn họ đã sử dụng đan dược chữa thương hiện tại khôi phục không ít, về phần mười ba người môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn bị Lục Nguyên đánh cho trọng thương hiện tại không thể động đậy.
Tần Sương Thành hỏi:
- Tiểu sư đệ môn hạ của Đoan Mộc Chí tôn nên xử lý thế nào đây?
Lục Nguyên nhún vài:
- Tiểu đệ có một cách xử lý khá thú vị.
Lục Nguyên chắp tay nói:
- Đoan Mộc Tòng Dung ngươi cùng với mười hai vị khác môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn các ngươi mười hai nam nhân, một nữ nhân làm trò thập tam tu, ở trong Trung Ương thiên triều việc tu hành của các ngươi cũng thật không bình thường.
Lục Nguyên tận tình khuyên bảo:
- Kiếm môn của chúng ta là một đại giáo phái, há có thể làm ra chuyện này, ảnh hưởng tới môn phong.
Đoan Mộc Lệ nghe xong thì gầm lên:
- Nói bậy ngươi mới thập tam tu.
Tần Sương Thành bọn họ cũng không kịp phản ứng không hiểu tại sao tiểu sư đệ lại nói như vậy.
- Các ngươi tu hành tập thể, thật không hợp với môn quy, nhiễu loạn môn quy, đơn giản như vậy thì cũng thôi đi chúng ta đi ngang qua kết quả các ngươi muốn ra tay diệt khẩu thật quá độc ác.
Lục Nguyên làm ra vẻ thở dài.
Chuyện này không thể không nói rõ.
Đúng thế trước kia Đoan Mộc Tòng Dung nói bậy nói môn hạ của Thái Sử Chí Tôn Triệu Đồ khinh nhờn Đoan Mộc Lệ, sau đó Tần Sương Thành còn muốn cướp lấy Hồi Triệu Đồ đả thương Đoan Mộc Tòng Dung hắn chỉ bất đắc dĩ phản kích, chỉ cần đám người Tần Sương Thành rơi vào trong tay bọn chúng dù sao cũng không có nhân chứng, muốn nói gì là do bọn hắn.
Mà hiện tại Lục Nguyên nói bậy một hồi, hơn nữa hắn còn nói bậy độc ác hơn, Đoan Mộc Tòng Dung chỉ nói Triệu Đồ muốn khinh nhờ Đoan Mộc Lệ, mà Lục Nguyên lại nói môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn muốn làm trò quần thể, đúng thế quần thể thập tam tu, thập tam tu này so với việc Triệu Đồ muốn khinh nhờn Đoan Mộc Lệ còn ghê gớm hơn.
Đương nhiên loại sự tình này phát sinh cũng không sao, dù sao hiện tại môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn đã rơi vào trong tay của Lục Nguyên.
Đoan Mộc Tòng Dung bọn họ tức muốn thổ huyết, nếu như chuyện này Lục Nguyên làm như vậy thanh danh của bọn họ xem như xong.
Bọn họ không ngờ rằng Lục Nguyên sẽ ra tay độc ác thủ đoạn tà đạo như vậy.
Kỳ thật Lục Nguyên cảm thấy mình khá thuần lương, hiện tại làm loại chuyện bỉ ổi như thế chẳng qua cũng là vì hoàn cảnh mà thôi.
- Kế tiếp chúng ta đem mười ba người các ngươi về Không chi Sơn, đem chuyện mười ba người các ngươi quần thể với nhau truyền ra ngoài, đáng giận, rõ ràng quần thể rồi mà chúng ta nhìn thấy còn muốn diệt khẩu.
Trong lời nói của Lục Nguyên mang theo nộ khí, giống như chuyện này là thật sự phát sinh ra vậy.
Tần Sương Thành thất thần, hắn không ngờ rằng sư đệ sẽ dùng tới thủ đoạn này.
Chu Nộ Trì cười ha ha;
- Hay, biện pháp này hay.
Nhạc Sương đã cười ra tiếng.
Về phần Diệp Hàn Phong Triệu Đồ hai người vốn đã bị đám môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn đánh cho một trân.
Nếu như không phải Lục Nguyên đại triển thần uy thì chỉ sợ người không may chính là bọn họ.
Đáng tiếc phiền toái lớn nhất chính là linh thạch tài nguyên của bọn họ hoàn toàn để trong đầu nói cách khác ngoại trừ giết chết bọn họ thì không cách nào đoạt được tài nguyên của bọn chúng, cướp đoạt không thành Lục Nguyên cũng có phần phiền muộn.
Về phần ác độc với đám người môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn Lục Nguyên tuyệt đối không dung tình, mà nếu như lần này mình thất bại, nói không chừng người bị hành hạ chính là mình.
Sơn môn Không Chi Sơn gần đây có đại nhiệt náo.
Ở đó có mười ba cây cột trên cột trói mười ba người mười hai nam một nữ.
Kiếm Môn trở nên náo nhiệt.
- Nghe nói chưa ở Không Chi Sơn của Thái Sử Chi Tôn có trói mười ba người mười hai nam một nữ.
- Người bị trói có thân phận gì bị trói ở Không Chi Sơn theo lý phải là do môn hạ của Thái Sử Chí Tôn làm.
- Ta nghe nói đó là môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn.
- Cái gì, môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn mười ba người, tuy Đoan mộc Tòng Dung chỉ là Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong nhưng còn mạnh hơn cả Tần Sương Thành Đoan Mộc Tòng Dung bọn họ làm sao có thể bị bắt được.
- Ngươi không nghe nói à, là môn hạ của Đoan Mộc Tòng Dung mười hai nam nhân cùng một nưỡng nhân làm trò thập tam tu tập thể.
- Cái gì quần thể thập tam tu? Chuyện này cũng thật quá là kích thích.
- Đúng thế.
- Ta đã hiểu tại sao môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn không đánh lại môn hạc của Thái Sử Chí Tôn rồi, đoán chừng lúc bọn họ làm tình tập thể thân thể mềm ra cho nên không đánh lại môn hạ của Thái Sử Chí Tôn cho nên người ta vẫn nói khi song tu cũng không có khí lực đánh nhau.
- Chuyện này thật quá kích thích.
- Đúng thế.
Trong nhất thời lời đồn bay đầy trời không ít người tới Không Chi Sơn xem mười ba cường nhân kia, người ta bình thường song tu mà các ngươi thập tam tu, chuyện này kích thích cỡ nào rồi, thật là bội phục, ai cũng tới trước Không Chi Sơn dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn mười ba vị cường nhân, mười ba người này là những nhân vật thần tượng thật đáng sùng bái ít nhất Kiếm Môn nhiều năm như vậy còn chưa thấy ai mạnh mẽ cường hãn thập tam tu như thế.
Kỳ thật rất nhiều người biết rằng chuyện này cũng có thể là giả dối nhưng những đệ tử bình thường đâu quản chuyện này là thật hay là giả mọi người nghe thấy có chuyện náo nhiệt là ầm ầm thêu dệt, hơn nữa chuyện này quá kích thích, cho dù không tin thì cũng không ai nói ra miệng.
Đây là tin tức của đệ tử bình thường cùng đệ tử chân truyền mà thôi, các đệ tử trọng yếu biết rằng đây chắc chắn là vu oan, môn hạ của Thái Sử Chí Tôn chín người làm sao đánh bại được mười ba người môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn? Còn chuyện thập tam tu khiến cho thân thể nhuyễn ra thì càng không thể, ở trong nhất định có nguyên nhân gì khác.
Tần Sương Thành tuyệt đối không thể thắng được Đoan Mộc Tòng Dung, vậy ai có thể?
Lục Nguyên là Lục Nguyên sao? Nếu như nói môn hạ của Thái Sử Chí Tôn người có khả năng nhất là Lục Nguyên, nhưng mà Lục Nguyên cũng chỉ là một nhân vật mới mà thôi.
Hay là còn có người đứng ở sau màn sao?
Trong nhất thời ai cũng nghi hoặc.
Lịa nói môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn bị treo lên lâu như vậy là có một nguyên nhân khác, Đoan Mộc Chí Tôn trước đó đã mượn cớ đi ra ngoài, rất dễ cho người ta liên tưởng thành kế hoạch của Đoan mộc Chí Tôn, môn hạ của Đoan Mộc Chí Tôn ám toán môn hạ của Thái Sử Chí Tôn, Đoan Mộc Chí Tôn rời đi tỏ vẻ hắn không để ý việc này cũng không biết việc này.
Kết quả Thái Sử Chí Tôn đã đi ra khỏi Kiếm Môn, Đoan Mộc Chí Tôn cũng đi ra khỏi Kiếm môn.
Hai đại chí tôn không có ở kiếm môn môn hạ mười ba người của Đoan Mộc Chí Tôn bị giam giữ đặc biệt lâu.
Bọn họ tính toán mội khâu rồi nhưng lại không ngờ tới Lục Nguyên.
- Môn hạ của Thái Sử Chí Tôn to gan.
Một giọng nói vang lên ở trên hư không, tuy cách cấm pháp nhưng vẫn oanh động cả Không Chi Sơn, Lục Nguyên cũng bị chấn động.
Lục Nguyên thấy ở phía hư không có người hạ xuống.
Người này vừa xuống cả bầu trời cũng lay động.
Đại địa đều muốn rung chuyển, uy thế thật lớn.
Đoan Mộc Chí Tôn lại thét lớn:
- To gan.
Đan Mộc Chí Tôn quát chấn động núi sông.
- Dám bắt môn hạ của ta muốn chết sao?
Đoan Mộc Chí Tôn đánh ra một ngón tay, ngón tay này giống như là sao băng đánh thẳng vào cấm pháp bình chường của Không Chi Sơn liền rung động.
- Đoan Mộc ngươi là Chí Tôn chẳng lẽ ta không phải sao?
Ở phía xa xa cũng truyền tới một tửu kiếm, ngưng rượu thành kiếm, từ phía xa đi qua, hóa thành một kiếm ý hoàng hà kiếm ý Trường Giang.
Ở trong hư không hai đại chí tôn đồng thời nhảy ra.
Đoan Mộc Chí Tôn cả kinh:
- Không phải ngươi bị xiềng xích khóa lại rồi sao?
- Lão tử cho dù bị xiềng xích khóa nhưng cũng không bị bại bởi ngươi, Đoan Mộc kia, cửu đại chí tôn, ta xếp hàng thứ hai ngươi hàng thứ tám, ngươi không xứng so với ta.
Thái Sử phá không lao tới, khí phách vô cùng, tuy nói khí phách là thế nhưng thực lực cũng chỉ ngang với Đoan Mộc Chí Tôn mà thôi.
Đương nhiên náo loạn cả buổi chuyện này vẫn phải giải quyết.