Trong ba người đã có hai là tửu quỷ, mặc dù Phó Ưng không phải là tửu quỷ nhưng cũng là người có tửu lượng lớn, hắn ở Đông Phương Mạc Bắc lạnh khủng khiếp, nơi đó khi mùa đông tới vô cùng lạnh, từ trước đến giờ hắn vẫn lấy rượu sưởi ấm, tửu lượng sao có thể kém được, ba người bắt đầu đấu rượu với nhau.
Lục Nguyên cũng cực kỳ thống khoái, không ngừng uống rượu, thật là sảng khoái, thời điểm ở Tấn Quốc chưa từng có người uống rượu nổi với hắn, mặc dù Diệp Phương, Diệp Viên là bạn tốt, nhưng mà tửu lượng của bọn hắn kém chút ít, nói trắng ra là không cùng cấp bậc với mình, hiện tại rốt cục cũng đụng phải một tửu quỷ.
Thống khoái!
Ba người cứ nâng chén uống cạn cả đêm!
. . .
- Người Bắc Phương Đại Cổ Quốc vào thành.
Chẳng biết lúc nào truyền đến thanh âm như vậy, lập tức ở ven đường tụ tập không biết bao nhiêu người, nhiều người tụ hội chung một chỗ như vậy, tất cả đều muốn nhìn phong thái của người Bắc Phương Đại Cổ Quốc, ba người Tiêu Phong Hùng, Phó Ưng, Lục Nguyên cũng dừng chén rượu trong tay lại, đi xem người Bắc Phương Đại Cổ Quốc một chút.
Thật ra thì người Bắc Phương, đối ngoại đều gọi là người Bắc Phương Đại Cổ Quốc, đến chưa chắc là xuất thân từ Đại Cổ Quốc, tỷ như ở bên ngoài, Lục Nguyên liền được gọi là người Nam Phương Đại Dung Quốc, đây là một thói quen thường gọi thôi.
Ba người dừng uống rượu nhìn lại, quả nhiên có một đội Vân Liễn bay tới, mà người ngồi ở đầu Vân Liễn, bên hông có một hồ lô rượu, trong tay cầm mộc đao, đang gọt pho tượng mộc nhân, ánh mắt của hắn vô cùng chuyên chú, tựa hồ thanh âm ngoại giới tuyệt không có thể ảnh hưởng đến hắn.
Người này chính là Tiểu Lý Phi Đao Lý Tầm Hoan xếp hàng thứ nhất của Bắc Phương Đại Cổ Quốc, nghe nói phi đao của người này vô ảnh vô tung, ở bên cạnh hắn ngồi một thanh niên có một vỏ kiếm chỉ bằng hai tấm gỗ, mà xa hơn một chút có một thanh niên như lang, còn có một thanh niên tinh linh cổ quái, cùng với một nam tử trẻ tuổi tướng mạo tuyệt mỹ.
Còn có một người lớn lên anh tuấn, mang theo vài phần tự nhiên, hắn khẽ phất phất cây quạt trong tay, khinh công của người này được xưng đệ nhất ngoài Trung Ương Thiên Triều.
Lục Nguyên còn thấy một thanh niên có bốn đuôi lông mày.
Dĩ nhiên, cũng không chỉ có người tiêu sái, cũng có một người mặt đầy sầu khổ cúi đầu, thấy không rõ mặt mũi, chỉ thấy tay trắng như tuyết, đao đen nhánh.
Những thứ này, cũng là những nhân vật xếp hạng tương đối gần trước của Bắc Phương Đại Cổ Quốc, trong đó tửu quỷ không ít, nghe thấy được mùi rượu không khỏi híp híp mắt.
Đến đây, bốn cảnh ngoài Trung Ương Thiên Triều, đã có Tam Cảnh đến .
Ở trong Hoàng thành Đại Dung thành, có năm tòa Thiên Tài Lâu. Này năm tòa Thiên Tài Lâu này đều cực kỳ khổng lồ. Mà hiện tại đã có ba tòa Thiên Tài Lâu có tới người.
Cao thủ. Cao thủ, cùng với cao thủ.
Thiên tài! Thiên tài! Cùng với tuyệt thế thiên tài!
Bây giờ Lục Nguyên mới hoàn toàn cảm giác được cái gì gọi là thiên tài như mưa, tuyệt thế thiên tài cũng như mưa, thời điểm mình ở Tấn Quốc là độc cành độc tú, mà bây giờ đang ở nơi này, mới hiểu được nguyên lai thiên tài thế gian nhiều như thế, người Đại Dung Quốc bên này, Đại Cổ Quốc, Đại Dịch Quốc, rất nhiều tuyệt thế thiên tài a.
Thế gian này có nhiều tuyệt thế thiên tài như vậy, cũng sẽ có khá nhiều kiếm pháp bất phàm. Thật là thiên tài không tịch mịch.
Hiện tại Lục Nguyên chỉ cảm thấy cực kỳ thống khoái.
Có nhiều hào khách thích rượu như vậy, có nhiều kiếm pháp phấn khích như vậy, làm sao không thoải mái chứ, những ngày này ở bên trong vài toà Thiên Tài Lâu, cũng dẫn phát một chút tranh đấu, những thiên tài, tuyệt thế thiên tài này, người nào mà không phải là nhân vật mắt cao hơn đầu, phần lớn đều là hạng người tâm cao khí ngạo, mặc dù Đại Dung Thành có quy định không được giao thủ, nhưng mà bọn hắn có thể bay ra ngoài Đại Dung Thành giao thủ.
Nghe nói đánh nhau cũng tương đối phấn khích, mà cường giả các cảnh xếp hạng trước mười, cũng cho thấy thực lực cường đại của mình.
Hiện tại công nhận mạnh nhất cũng chính là ba vị Đại Đạo Cảnh Bát tầng kia, một cảnh có một vị, Nam Cảnh Tiêu Phong Hùng, Bắc Cảnh Lý Tầm Hoan, Đông Cảnh Phó Ưng.
Đại Thụy Quốc đang trên đường chạy tới, sẽ lập tức đến Đại Dung Thành, mà lúc bắt đầu khảo hạch cuối cùng cũng không phải tối nay, khảo hạch cuối cùng bắt đầu vào giờ Thìn sáng mai.
Mà Đại Dung Hoàng Thành nơi này, tất cả mọi người đã bắt đầu tập hợp.
Tuyệt thế thiên tài Nam Phương Đại Dung Quốc! Tổng cộng hai trăm bốn mươi chín thiên tài. Tuyệt thế thiên tài của Bắc Phương Đại Cổ Quốc là hai trăm năm mươi người! Đông Phương Đại Dịch Quốc cũng hai trăm năm mươi người, toàn bộ đến đông đủ.
Lúc trước đã nói quá, quảng trường phía trước Hoàng cung Đại Dung tương đối lớn, dung nạp một vạn người cũng đủ sức!
Nhưng mà hiện tại bảy trăm năm mươi người ở nơi đây, cũng đã cảm giác được hơi chật chội, thật ra thì khoảng cách giữa người với người tương đối xa, rất nhiều người cách nhau tới bảy tám trượng. Nhưng mà mỗi một thiên tài, tuyệt thế thiên tài quá mạnh mẻ, khí thế, khí tràng to lớn, mạnh đến nổi cách xa nhau như thế. Cũng làm người ta không thể tiếp nhận.
- Tây Phương Đại Thụy Quốc đến rồi.
Mọi người cũng nhìn sang. Đại Thụy Quốc cũng là một trong bốn Đại Cường Quốc, người cầm đầu tựa hồ không có bao nhiêu khí thế. Đến là một nam tử trẻ tuổi bình thường, ôn nhuận như ngọc, mày kiếm mắt sáng, Đại Dung Quốc Tiêu Phong Hùng dũng cảm vô song, Đại Dịch Quốc Phó Ưng giống như Chiến Thần, Đại Cổ Quốc Lý Tầm Hoan khí chất u buồn, mà người cầm đầu Đại Thụy Quốc cư nhiên ôn nhuận như ngọc, khí chất bình thường, làm cho người ta kinh ngạc.
Bất quá, mọi người cũng biết, người này tuyệt không bình thường, Kinh Thiên Nhất Kiếm Cố Thu Thủy, cũng là vị cường giả Đại Đạo Cảnh Bát tầng, tuyệt thế thiên tài áp đảo trên những thứ khác, có thể nổi danh cùng đám người Tiêu Phong Hùng, Phó Ưng, Lý Tầm Hoan.
Mà ở phía sau Cố Thu Thủy, cũng có một chút nhân vật tương đối chói mắt.
Có một công tử bạch y tuấn tú, ôn nhuận. Có một công tử không ngừng ho khan, một vị nam tử trẻ tuổi như người mất hồn, còn có một thanh niên mặt lạnh như tiền, cũng có một trung niên nam tử u buồn cầm bầu rượu trong tay, một đại hán trung hậu ôm lấy hai tay thô to, di, còn có một công tử ngồi trên xe lăn nữa.
Cao thủ Đại Thụy Quốc quả thật có sắc thái riêng, hiển nhiên bất phàm.
Thời điểm mọi người đang đánh giá cao thủ Đại Thụy Quốc, thì lúc này trên đỉnh đầu xuất hiện một Truyền Tống Trận tỏa ra ánh sáng. Chẳng qua là cái Truyền Tống Trận này khác hẳn Truyền Tống Trận lúc trước mà Lục Nguyên đã thấy, kiến thức của Lục Nguyên không coi là nhiều, tự nhiên không biết ra sao. Sư Phi Tiên của Đại Dịch Quốc quát lên:
- Vực Ngoại Truyền Tống Trận.
Vực Ngoại Truyền Tống Trận, như vậy, là người của Di Thất Chi Địa sao?
Cũng chỉ có Di Thất Chi Địa mới dùng Vực Ngoại Truyền Tống Trận, dùng Vực Ngoại Truyền Tống Trận này một lần, giá tiền gấp cả vạn lần so với trên đại địa, thậm chí có thể mười vạn lần. Trong tình hình chung như thế, ai dám bỏ tiền sử dụng Vực Ngoại Truyền Tống Trận.
Hơn hai trăm người hạ xuống, cầm đầu không phải một người, mà là hai.
Pháp lực toàn thân hai người này bắt đầu khởi động, hiển nhiên đã đạt tới Đại Đạo Cảnh Thất tầng đỉnh phong, xem ra cũng là không nhân vật dễ đối phó, ở phía sau bọn họ cũng có nhiều cường giả, khí chất cũng khác mấy cảnh vừa rồi.
Lúc này, Nam Cảnh Đại Dung! Bắc Cảnh Đại Cổ! Đông Cảnh Đại Dịch! Tây Cảnh Đại Thụy! Cùng với Di Thất Chi Địa!
Nhân mã tham gia khảo hạch cuối cùng rốt cục tề tựu đông đủ.
Tổng cộng một ngàn hai trăm người.
Một ngàn hai trăm người này, bất luận một người nào, cũng có thể được xưng là thiên tài, nhân vật xếp hạng top năm mươi, cũng có thể được xưng là tuyệt thế thiên tài! Một ngàn hai trăm người này, ném bất luận người nào tới một quốc gia, cũng là nhân vật phong vân của quốc gia kia. Cũng có thể nắm giữ bá quyền của quốc gia kia.
Mà hiện tại, một ngàn hai trăm thiên tài như vậy, tụ hội lại với nhau.
Một ngàn hai trăm khí tức cường đại, đụng nhau ở trên hư không.
Khí thế kia cường hãn cỡ nào!
Một ngàn hai trăm đầu Chân Long tụ hội ở chung một chỗ, cũng xa xa không so được với khí tức của một ngàn hai trăm thiên tài này, hơn nữa đây chỉ là hiện tại, có thể nghĩ, trong tương lai một trăm năm sau, chính là một vạn hai ngàn con Chân Long, mười hai vạn con Chân Long, cũng không bằng khí tức cường đại của một ngàn hai trăm thiên tài này.
Quảng trường hoàng cung có thể dung nạp mười vạn người. Lúc này lộ ra vẻ quá nhỏ.
Mà lúc này, những nhân vật vốn là vô cùng cường đại kia, đã đánh giá lẫn nhau, đặc biệt là người từ Đại Đạo Cảnh Thất tầng trở lên cũng đánh giá lẫn nhau, dĩ nhiên, giống như Mạc Tử Hạc, loại hoàn toàn dựa vào linh dược chất chồng đạt tới Đại Đạo Cảnh Thất tầng thì không có bao nhiêu người để ý, Đại Đạo Cảnh Thất tầng bình thường cũng có thể dễ dàng giải quyết Mạc Tử Hạc.
Mà lúc ấy Lục Nguyên xếp hạng thứ mười một. Kém hơn một vị nên không có bị chú ý, hơn nữa tương đối mà nói, Lục Nguyên là Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng, pháp lực đúng là quá thấp, bây giờ Lục Nguyên đang đánh giá mấy vị kiếm thủ tương đối xuất sắc, không cần nhìn kiếm, chỉ từ Kiếm Khí là có thể cảm giác được, vị nào là kiếm thủ xuất xắc.
Có một ít cổ Kiếm Khí kinh thiên động địa! Thật là khiến người mong đợi.
Đại Dung Quốc Chủ Chu Trung Dung đã xuất hiện, sự xuất hiện của hắn cho thấy khí thế vô cùng cường đại, nhưng mà cho dù khí thế của hắn cường như thế, cũng không áp ngã một ngàn hai trăm thiên tài! Ngay cả khí thế của Hỗn Động Cảnh cũng áp không ngã, Chu Trung Dung không khỏi cười khổ một tiếng, hắn đã phát hiện lần này tương đối tà môn rồi.
Ở những lần trước, Đại Đạo Cảnh Thất tầng cực ít xuất hiện. Một cảnh nhiều nhất là hai đến ba nhân vật Đại Đạo Cảnh Thất tầng, nhưng mà lần này cực kỳ cổ quái, mỗi một cảnh đều có hơn mười nhân vật Đại Đạo Cảnh Thất tầng, thậm chí xuất hiện Đại Đạo Cảnh Bát tầng, lần này nhân vật tinh anh, vượt xa dĩ vãng rất nhiều.
Này sẽ là một đời tinh hoa nhất.
Này nhất định là một đời hoàng kim.
Nhân vật thế hệ này, nhất định sẽ được Trung Ương Thiên Triều truyền xướng muôn đời, tuyệt thế thiên tài lần này nhiều lắm.
Rất nhiều tuyệt thế thiên tài, lúc sau những người này tiến vào Trung Ương Thiên Triều, chỉ sợ sẽ nhấc lên một cuộc phong bạo, Chu Trung Dung không khỏi có mấy phần mong đợi.
Chu Trung Dung chắp tay ở sau lưng nói:
- Một ngàn hai trăm người, bốn trăm danh sách, nghe như rất nhiều. Nhưng mà, các ngươi đều là thiên tài! Tuyệt thế thiên tài! Ba chọn một, phải đào thải tám trăm người ra khỏi danh sách tiến vào Trung Ương Thiên Triều, đây đối với các ngươi cũng không dễ dàng, thực lực tất cả mọi người rất mạnh mẻ. Cho nên, này nhất định là một cuộc chiến cực kỳ đặc sắc.
Những lời này của Chu Trung Dung là tùy tâm nói ra, quả thật, đại hội lần này nhất định vô cùng phấn khích. Rất nhiều tuyệt thế thiên tài sẽ tỏa sáng.
- Khảo hạch cuối cùng, sẽ lập tức bắt đầu, hiện tại giới thiệu quy tắc khảo hạch cuối cùng một chút. . .
Chu Trung Dung nói:
- Khảo hạch cuối cùng. Vẫn chia làm hai đợt, khảo hạch vòng thứ nhất là năm mươi phần, khảo hạch vòng thứ hai cũng là năm mươi phần. Nhân vật xếp hạng trước bốn trăm, là có thể tiến vào trong Trung Ương Thiên Triều. Mà xếp hạng càng cao, chỗ tốt càng nhiều, đây là tất nhiên. Hơn nữa, chỗ tốt này không phải là Đại Dung Quốc chúng ta cho, mà là Trung Ương Thiên Triều cho, thủ bút của Trung Ương Thiên Triều, nói vậy các ngươi cũng biết, chỉ cần ngươi biểu hiện được rất mạnh, như vậy nhất định sẽ nhận được rất nhiều hồi báo. Hiện tại, bắt đầu tuyên bố quy tắc hạng khảo hạch thứ nhất...
Chu Trung Dung nói.
Không khí trở nên vô cùng khẩn trương.
Lục Nguyên vốn cho là mình có thể vân đạm phong thanh nhìn hết thảy, nhưng mà phát hiện vào lúc này, lòng bàn tay của mình cũng có một chút mồ hôi, quá mức thất thố rồi, Lục Nguyên cầm hồ lô rượu lên uống một hớp.
Trong bầu trời, tầng mây đã bắt đầu tụ tập. Tầng tầng lớp lớp mây như thế đã bị khí thế của một ngàn hai trăm thiên tài ảnh hưởng, hóa thành vô số cảnh binh đao chiến đấu, ngay cả mây cũng bị chiến đấu hóa.
- Quy tắc hạng khảo hạch thứ nhất,...
Chu Trung Dung giương lên tay.
Thời điểm Chu Trung Dung nói chuyện, Đại Dung Quốc Nhị Quốc Chủ Nạp Lan Đức đã hiện thân ở phía sau Chu Trung Dung. Vị này cũng là một đời kiêu hùng, khí thế tự nhiên không thua kém Chu Trung Dung bao nhiêu, hắn nhìn lướt qua Lục Nguyên, người này cũng tới rồi, nếu hắn mất đi tư cách tiến vào Trung Ương Thiên Triều. Xếp hạng ngoài bốn trăm tên, sau khi khảo hạch cuối cùng xong. Trung Ương Thiên Triều buông lỏng cấm lệnh. Hắn có thể đánh chết Lục Nguyên.
Yến Thương Thiên, ngươi đến Di Thất Chi Địa. Bổn tọa liền chém giết truyền nhân của ngươi thì như thế nào.
Hết thảy, chỉ đợi khảo hạch cuối cùng kết thúc.
Đúng rồi. Bổn tọa ở trong khảo hạch cuối cùng, còn an bài cho ngươi một phần đại lễ là Mạc Tử Hạc, lấy thực lực của Mạc Tử Hạc, nhất định sẽ chặn được ngươi, nửa năm trước ngươi không thể đối phó người có một Long Lực, hiện tại, Mạc Tử Hạc có một Long Lực, huống chi ta còn có một kế hoạch đánh lén khác dành cho ngươi.
Một ngàn hai trăm tuyệt thế thiên tài! Khí thế muốn phá thiên ích địa!
Thân là một đời quốc chủ, khí thế của Chu Trung Dung cũng không thể đè ép nhiều thiên tài như vậy, nhiều thiên tài như vậy ở chung một chỗ, va chạm lẫn nhau sẽ là tràng diện như thế nào, triển khai kích đấu như thế nào, mà không nghi ngờ chút nào, những thiên tài kích đấu lần này, những người cường đại kia, nhân vật có số mệnh mạnh hơn, sẽ chiến thắng người có số mệnh yếu hơn.
Thiên tài mạnh hơn, sẽ sinh ra ở trong va chạm như vậy.
- Tổng cộng có hai hạng khảo hạch, mỗi một hạng năm mươi phần, hai hạng khảo hạch này, hạng thứ nhất là khảo hạch năng lực thích ứng của các ngươi, có thể thích ứng đủ loại hoàn cảnh, không bị bóp chết, này là mấu chốt của thiên tài trưởng thành, nếu như bị bóp chết, cũng không có thể xưng là thiên tài, loại nhân vật dễ dàng vẫn lạc này, Trung Ương Thiên Triều không cần, hạng khảo hạch thứ hai là năng lực chiến đấu. Về phần năng lực thích ứng, có cho các ngươi năm loại hoàn cảnh bất đồng, độ khó đều như nhau.
- Năm loại hoàn cảnh này, chia ra đối ứng chính là Tiểu Hồng Mông, đại dương Trung Ương Thiên Triều, núi non Trung Ương Thiên Triều, hỏa diễm Trung Ương Thiên Triều, cùng với lôi điện của Trung Ương Thiên Triều.