Nói ra câu này chính là Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự tăng nhân. Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự sở trường nhất chính là Long Hổ Phi Thăng Kinh, nghe nói một chưởng đánh ra có lực lượng long hổ. vị Đại Tuyết Sơn Lạn Đà Tự cuồng gào thét muốn ra tay với Lục Nguyên, nhưng hắn lật tay một kiếm, vô cùng thần diệu. Lập tức một kiếm cắt Long Hổ Phi Thăng Kinh hình, cắt thẳng vào. Tăng nhân vội vã tránh né, gã chưa từng thấy kiếm pháp đáng sợ như vậy. Tuy nhiên, gã vẫn bị Lục Nguyên đuổi theo đâm bị thương vai phải.
- Lục Nguyên, đừng vội cuồng ngạo!
Đây là người Vạn Xà sơn trang. Tuyệt học cao nhất của Vạn Xà sơn trang là Vạn Xà Hóa Long tâm pháp, Vạn Xà Hóa Long tâm pháp này hóa thành một con độc long. Lúc này người Vạn Xà sơn trang đánh ra loại giao độc xà màu vàng, trường xà cấp độc vương phun ra độc mặc vô tận. Lục Nguyên không thèm để ý, trực tiếp chém một kiếm, nhát kiếm vung ra quần độc tịch. Người Vạn Xà sơn trang thấy Vạn Xà Hóa Long tâm pháp hóa thành rắn độc của môn phái mình không làm gì được đối phương thì kinh kêu ra tiếng. Nhưng nói thì chậm, Lục Nguyên đã đuổi theo người đó, một kiếm đâm ra, lại là nhát kiếm trúng ngực, máu tươi chảy ròng.
- Lục Nguyên, đợi bản tôn đến gặp ngươi!
Nhân vật chính Thiết Mộc Nhĩ rốt cuộc xuất hiện. Gã ra tay quả nhiên không đơn giản, vừa xuất thủ liền là bí tối cao của Mật Tông…Thiên Thủ Bồ Đề Công. Thiên Thủ Bồ Đề Công một khi vận dụng thì chỉ thấy khoảnh khắc Thiết Mộc Nhĩ biến thành một Thiên Thủ Bồ Đề có ba con mắt, bốn mươi cánh tay xuất hiện sau lưng gã. Con mắt thứ ba chính là bàn nhược nhãn, đại biểu cho vô tận quang minh và trí tuệ.
Bốn mươi cánh tay cầm pháp khí phật môn, ngư cổ, đao, hàng ma xử, quái trượng, tịnh bình vân vân, đánh hướng Lục Nguyên.
Trong cõi trời đất vang tiếng tụng kinh.
Lúc này Thiết Mộc Nhĩ như hóa thành tượng phật, trên đỉnh đầu các, các pháp tắc bắt đầu tụ tập hóa thành Tỳ Sa Môn Thiên Vương, tụ thành hình uy nghiêm đại đức to lớn.
Hay cho Thiết Mộc Nhĩ tôn giả, quả nhiên không tầm thường.
Người nhìn thấy đều khen, Thiết Mộc Nhĩ này quả niên không đơn giản, cùng Lục Nguyên chri e rằng có trận long tranh hổ đấu. Họ mới nghĩ vậy thì Lục Nguyên đâm xéo ra, nhát kiếm đâm trúng bốn mươi hai cánh tay cầm đủ các loại pháp khí. Lại một kiếm cắt rới bốn mươi hai tay Thiên Thủ Bồ Đề Công. Kiếm thứ ba đẩm thẳng vào con mắt thứ ba đại biêur trí tuệ.
Ba kiếm này hoàn toàn không thèm nhìn Thiết Mộc Nhĩ chống cự, dường như Thiết Mộc Nhĩ có phản kháng cỡ nào ở dưới kiếm của Lục Nguyên đều chỉ là trò hề. Thiết Mộc Nhĩ bị đâm trúng con mắt thứ ba hét thảm, máu bắn tung tóe.
Ba kiếm đánh bại Thiết Mộc Nhĩ!
Cái này!
Sao có thể có chiến tích như vậy được!
Lục Nguyên có lợi hại hơn cũng không khả năng có chiến tích như vậy chứ!
Kỳ thực lý do Lục Nguyên thắng là vì mới nãy sử dụng một ít lực lượng luân hồi. Bốn mươi thứ binh khí của đối phương hắn dùng luân hồi bẻ cong chút, rồi thừa dịp tấn công. Có luân hồi thì vô thượng bí kỹ Mật Tông của đối phương chỉ là trò hề mà thôi. Thiết Mộc Nhĩ bởi vì quá mức tin cậy vào vô thượng bí kỹ Mật Tông Thiên Thủ Bồ Đề Công, nếu không thì Lục Nguyên muốn thắng gã không khả năng chỉ trong vòng ba kiếm.
Đây chính là lực lượng mười đại thiết tắc!
Luân hồi! Một trong mười đại thiết tắc, đâu phải tuyệt kỹ trấn phái của thượng đẳng tiên môn có thể đối kháng được?
Nhưng cũng vì vậy mà lộ ra Lục Nguyên bá đạo.
Người Nguyên quốc không thể tin, sau khi Lục Nguyên tu thành đại đạo cảnh đệ tam tầng sẽ bá đạo như vậy! Bá đạo đến khiến người khó tin. Nên biết rằng lúc Lục Nguyên ở đại đạo cảnh nhất tầng không thể địch lại người đại đạo cảnh tứ tầng chút nào, vậy mà giờ dễ dàng đánh bại đối thủ đại đạo cảnh tứ tầng.
Người Tấn quốc cũng không thể tin, cứ thế thắng, thắng dễ quá đi? Mới rồi đối thủ khó thắng vậy mà giờ dễ dàng bị đánh bại.
Cùng lúc đó người Tấn quốc hiểu rằng, lúc mới đến Việt Lộc Sơn, chiến lực của Lục Nguyên trong đám người không tính xuất sắc, thậm chí tụt hậu.
Nhưng sức chiến đấu của Lục Nguyên là mạnh nhất trong hai mươi người Tấn quốc.
Còn về bản thân Lục Nguyên thì chỉ quan tâm một việc rất quan trọng.
Đại đạo cảnh tam tầng, không uổng là đại đạo cảnh tam tầng.
Lục Nguyên cảm giác pháp lực khắp người như sắp nổ tung.
Lúc trước chưa từng liên tục tăng hai tầng, đây là lần đầu tiên pháp lực liên tục tăng hai tầng.
Đại đạo cảnh nhất tầng sơ đắc đại đạo, so với đại đạo cảnh tam tầng là chư đa pháp tắc, chính giữa chênh lệch lớn cỡ nào.
Đột nhiên tăng hai tầng, sao Lục Nguyên không cảm giác pháp lực tăng lớn được. Dường như giơ tay nhấc chân là pháp lực có thể hủy diệt tất cả.
Hơn nữa trước kia đấu trực diện căn bản không địch nổi đại đạo cảnh tứ tầng, giống đám Thiết Mộc Nhĩ hiện tại chỉ vài kiếm liền thua ngay, hoàn toàn không là đối thủ của mình. Thực lực tăng thế này, cách tăng lớn đến thế, bây giờ Lục Nguyên chỉ có một suy nghĩ duy nhất là…sướng.
Còn về Thiết Mộc Nhĩ thì tan nát tim gan.
Gã, đường đường là tông sư chuyển thế, vậy mà không địch lại một tiểu bối tự tu luyện.
Chết tiệt!
Lại còn thua hai lần.
Lần này thất bại đả kích quá lớn với Thiết Mộc Nhĩ, vượt trên lần đầu thua trong tay Lục Nguyên.
Lục Nguyên cảm nhận pháp lực khổng lồ trong thân thể và khống chế pháp lực quanh người, bắt đầu lại chú ý thứ hạng. Lần này cũng có điểm xếp hạng.
Qua chốc lát, thứ hạng đã thống kê ra xong.
Trong cuộc chiến Lục Nguyên tổng cộng đánh bại sáu thượng nhân Đại Nguyên quốc, số điểm hiện nay của hắn đã là bốn mươi ba. Không sai, từ bảy mươi hai chen lên vị trí thứ bốn mươi ba, vượt hai mươi chín hạng. Đừng xem thường hai mươi chín hàng, thứ hạng càng tới đầu thì số điểm kém càng nhiều, muốn tăng thứ bậc càng khó khăn nhiều hơn.
Đáng tiếc chưa tiến vào ba mươi hàng đầu.
Lục Nguyên thầm nghĩ.
Nếu có thể tiến vào ba mươi hàng đầu là sẽ được thời gian trong Ngộ Đạo bảo các càng lâu hơn.
Sau này phải tiếp tục trùng kích xếp hạng.
Tiểu hình quốc chiến Đại Tấn quốc đấu Đại Nguyên quốc đến đây đặt dấu chấm tròn, lấy Đại Tấn quốc thắng lợi làm kết quả cuối cùng. Lần tiểu hình quốc chiến này cơ bản thành sân khấu biểu diễn cá nhân của Lục Nguyên. Đại Nguyên quốc trên dưới ai nấy đều biết Lục Nguyên có khả năng trở thành như Yến Thương Thiên, chỉ cần không chết thì sẽ là Yến Thương Thiên thứ hai. Người Đại Nguyên quốc chỉ đành than thở, vốn tưởng Yến Thương Thiên phi thằng thì có thể thở dốc, ai mà ngờ lập tức đi ra một Lục Nguyên, điều này kêu người Đại Nguyên quốc làm sao sống đây? Nếu những người đó biết Lục Nguyên có một phần do Yến Thương Thiên dạy dỗ thì chắc càng muốn hộc máu hơn.
Tiếp theo là cuộc chiến Mộ Dung quốc đấu với Đại Tần quốc và Đại Diệp quốc.
Mộ Dung quốc sáu mươi người xuất trận, Đại Tần quốc bốn mươi người, Đại Diệp quốc hai mươi người, vừa lúc là sáu mươi người đối sáu mươi.
Nếu nói trận trước là biểu diễn cá nhân Lục Nguyên, vậy lần này là cuộc biểu diễn của Mộ Dung Hoàng Phục xếp hạng đầu. Dường như Mộ Dung Hoàng Phục bị Lục Nguyên kích thích, lần này gã ra ít sức, pháp lực đại đạo cảnh lục tầng gần như áp đảo, không ai địch lại.
Đại Tần quốc có rất nhiều tuyệt kỹ. Vô Hình Kiếm Khí Hoa Tự bảy mươi hai tuyệt kỹ. Thiên Tử kiếm pháp. Thiên Sơn Cửu Dương Thủ, vân vân và vân vân. Diệp quốc cũng có Hảo Long kiếm pháp, Hảo Long tâm pháp, vân vân do Diệp Công tuyệt đại tông sư sáng tạo ra. Tuy nhiên, những tuyệt học này đều bị Mộ Dung Hoàng Phục phá vỡ.
Lần này khiến Lục Nguyên khắc sâu ghi nhớ tuyệt kỹ của Mộ Dung Hoàng Phục...Đấu Chuyển Tinh Di. Tuyệt học cấp môn trấn thế này bất cứ công kích, dù là pháp thuật, hay kiếm pháp đều dễ dàng bị chuyển dời phản công đối thủ.
Vô địch!
Lần này là cuộc biểu diễn cá nhân Mộ Dung Hoàng Phục, thực lực hoàn toàn áp đảo, cơ bản so bì với trận trước của Lục Nguyên.
Bất cứ người nào khác, bao gồm Việt Nữ Tiểu Thanh được xưng là một nửa tuyệt thế thiên tài đều không thể so sánh cùng hai người.
Hai tuyệt thế thiên tài, Mộ Dung Hoàng Phục, Lục Nguyên, quả nhiên danh bất hư truyền.
Kỳ thực bây giờ Lục Nguyên cũng bị kích thích ý chí chiến đấu. Tại Tấn quốc thế hệ ngang hàng hắn chưa từng gặp tuyệt thế thiên tài tương ứng với mình, bây giờ rốt cuộc gặp được rồi, Mộ Dung Hoàng Phục. Thú vị nhất là rốt cuộc gã có bao nhiêu kiếm pháp đặc sắc đây? Hết cách, ai bảo mình chỉ hứng thú với kiếm và kiếm pháp.
Tiểu hình thất quốc quốc chiến đến đây là kết thúc.
Bạch Viên tông sư nói:
- Tiểu hình thất quốc quốc chiến lần này biểu hiện của mọi người không sai, đặc biệt là Mộ Dung Hoàng Phục và Lục Nguyên.
………
Tại Việt Lộc Sơn, người đến cùng một quốc gia cơ bản ở chung.
Người Tấn quốc ở gần Bạch Hạc tuyền.
Người Đại Diệp quốc thì ở gần Ái Vãn Đình. Ái Vãn Đình có phong cảnh nổi danh nhất là Phong Diệp. Chỗ ấy từng mảng lá phong như biển, từng có nhà thơ tại đây ngâm rằng: ‘Viễn thượng hàn sơn thạch kính tà, bạch vân sinh xử hữu nhân gia. Đình xa tọa ái phong lâm vãn, sương diệp hồng vu nhị nguyệt hoa’, cho nên mới có tên là Ái Vãn Đình.
Một ngày này, trời chiều ngã về tây, rừng phong như lửa cháy hòa cùng ánh chiều tà nơi chân trời.
Một thanh y thanh niên từ không trung đáp xuống, nói:
- Tấn quốc hậu học Lục Nguyên đặc biệt xin thỉnh giáo Đại Diệp quốc tiền bối Diệp Cô Nhiên!
Vị Diệp Cô Nhiên này xếp hạng thứ ba mươi trên bảng điểm thứ hạng, cao hơn Lục Nguyên. Lão luyện bộ Hảo Long kiếm pháp, kiếm pháp vừa ra chứ có rồng uốn lượn.
Lục Nguyên đáp xuống quát lên, dù giọng không lớn nhưng xung quanh nghe rõ ràng.
Thực rõ ràng, Lục Nguyên đang khiêu chiến.
Loại khiêu chiến này không có gì ác ý, bình thường một người sẽ ở một tháng hai lần nhận người nước ngoài khiêu chiến. Diệp Cô Nhiên gật đầu đứng dậy, Lục Nguyên tương đối có lễ phép. Loại khiêu chiến thế này mỗi tháng Diệp Cô Nhiên đều nhận, sớm đã quen, khiêu chiến đấu với nhau mới nhanh chóng tiến bộ.
- Mời!
- Mời!
Hai người thi kiếm lễ.
Diệp Cô Nhiên có thấy cuộc chiến của Lục Nguyên với đám Thiết Mộc Nhĩ, biết hắn không dễ đối phó, nên nên vừa ra tay đã là chiêu ‘Giả Long Phục Bích’ trong Hảo Long kiếm pháp. Lục Nguyên không vội phản vàng phản kích chiêu Vân Vụ Trọng Trọng, lấy vân quấn giả long, vân không thể trói được chân long nhưng có thể với giả long.
Hay cho Lục Nguyên, rõ ràng chỉ đơn giản Vân Vụ Trọng Trọng mà đã đánh ra nhiều huyền diệu như vậy. Diệp Cô Nhiên không chút khách sáo sử dụng ‘Chân Long Hàng Lâm’. Nếu nói Giả Long Phục Bích là giả sát chiêu, vậy Chân Long Hàng Lâm là đại sát chiêu thực sự. Chiêu Chân Long Hàng Lâm như có rồng đến, như kiếm thuật một đầu long. Lục Nguyên lật tay đánh ra kiếm thuật một đầu long. Ngươi là Chân Long Hàng Lâm, thì ta là kiếm thuật một đầu long, xem coi ai lợi hại hơn.
Khoảnh khắc, không gian nho nhỏ hai con rồng do kiếm thuật hóa thành đụng độ nhau. Hai con kiếm thuật long cắn xé nhau trong không gian rất nhỏ. Thực ra chiêu Chân Long Hàng Lâm của Diệp Cô Nhiên khá lợi hại, cơ bản là nhân nghĩ kiếm thuật một đầu long, đáng tiếc không phải kiếm thuật nhất đầu long thật sự, có thể chống đỡ thời gian rất ngắn ngủi.
Diệp Cô Nhiên định chịu thua, một kích kia tuy không bại ra mặt nhưng từ chỗ so kỹ thì đã coi như thua rồi.
Kết qua bên kia Lục Nguyên thu lại kiếm thuật một đầu long, nói:
- Diệp sư thúc quả nhiên thật lợi hại, lại đến!
Diệp Cô Nhiên thầm nghĩ, Lục Nguyên quả nhiên là hậu bối biết lễ, so với Mộ Dung Hoàng Phục thì lễ độ rất nhiều, hiểu giữ mặt mũi cho mình, không để mình thua ngay. Lão không biết Lục Nguyên là vì cảm thấy hứng thú với kiếm thuật, không vội vã đánh bại Diệp Cô Nhiên, muốn nhìn nhiều kiếm chiêu Hảo Long kiếm pháp.
Trận chiến này kết quả tất nhiên đã định, cuối cùng Lục Nguyên xông lên hạng thứ ba mươi.
……….
Người Đại Ngô quốc ở Bán Sơn Đình Việt Lộc Sơn. Bán Sơn Đình cũng có một đoạn truyền thuyết, từng có một vị phật đạo tông sư tại đây ngộ đạo, nói rằng: Bán sơn bán am hào bán vân, bán mẫu bán địa bán kỳ? Bán sơn mao khối bán sơn thạch, bán bích tình thiên bán bích âm, bán tửu bán thi kham tị tục, bán tiên bán phật hảo tu tâm. Bán gian phòng xá bán phân vân, bán thính tùng thanh bán thính cầm’.
Ngày hôm nay có một thanh y thanh niên đáp xuống, nói:
- Tấn quốc hậu học Lục Nguyên đặc biệt xin thỉnh giáo tiền bối Đại Ngô quốc Ngô Tử Sai!
Ngô Tử Sai xếp hạng thứ hai mươi trong thứ bậc, học là Tôn Tử kiếm pháp. Lục Nguyên rất thấy hứng thú với bộ Tôn Tử kiếm pháp cho nên đến cửa khiêu chiến.
- Tốt, Lục Nguyên, đợi ta đến gặp ngươi!
Vang lên giọng nói, một gã đàn ông tuấn tú trầm ổn bước chân vững vàng tiến đến. Gã đàn ông đôi tay to lớn, dường như muốn nắm thiên hạ trong tay, mắt chớp lóe ánh sáng trí tuệ, hình như tất cả nằm trong tính toán của lão.
Trận chiến này không ai thấy được, nhưng kết quả cuối cùng là Lục Nguyên thắng Ngô Tử Sai, xếp hạng hai mươi bốn.
……….
Đại Việt quốc cư ngụ trong Điểu ngữ Lâm, nơi này có mấy trăm loài chim, mỗi ngày thức dậy nghe đủ các loại chim hót, êm tai dễ nghe.
Sáng sớm, trong tiếng chim hót ríu rít, thanh y thanh niên đáp xuống đất, nói:
- Tấn quốc Lục Nguyên, đặc biệt xin thỉnh giáo với Việt quốc sư tỷ Việt Nữ Tiểu Thanh!
Bối phận của Việt Nữ Tiểu Thanh không lớn cho nên Lục Nguyên không dùng hai chứ hậu học. Hiện tại xếp hạng của Việt Nữ Tiểu Thanh trên bảng là thứ mười ba.
Trận chiến này Lục Nguyên đến lĩnh giáo cái gì gọi là Việt Nữ Thần Kiếm. Lục Nguyên thế mới phát hiện Việt Nữ Tiểu Thanh về mặt kiếm đạo thành tựu kinh người, đang trùng kích cảnh giới kiếm vương. Người cùng bối phận với mình mà đang trùng kích cảnh giới kiếm vương, đây là lần đều tiên Lục Nguyên biết, coi như mở rộng tầm mắt.
Trên thế giới này thiên tài khá nhiều, cô gái tên là Tiểu Thanh quả niên ghê gớm.
- Lục Nguyên, ta sẽ thắng ngươi!
Khi Lục Nguyên nhìn thứ hạng của mình biến thành mười tám thì nghe giọng Tiểu Thanh kêu lên. Tiểu Thanh nằm trên mặt đất, Việt Nữ kiếm sáng trong suốt rơi bên cạnh, thân hình đường cong mềm mại xinh đẹp hiện ra, mặt có mồ hôi, tóc mai dính trên khuôn mặt tuyết trắng. Trải qua chiến đấu kịch liệt, cuối cùng nàng vẫn thua, nhưng nàng không cam lòng, khuôn mặt xinh đẹp viết rõ không chịu thua.
Nhìn thanh y thanh niên đưa lưng hướng mình đi xa, Tiểu Thanh nhìn ngón tay mình, trên ngón tay tơ tình biến thành màu hồng.
- Tơ tình hóa phấn, một đời quấn quýt, một đời ân oán.