- Không phải chứ, không lẽ hắn nghĩ chỉ dựa vào loại kiếm pháp hạng hai thế này sẽ luyện thành kiếm pháp tuyệt thế chắc?
- Ngu thật.
- Không biết người như vậy tại sao được gọi là tuyệt thế thiên tài?
- Thành tích sáu mươi điểm chắc không phải là Tấn quốc bỏ hết vốn ra nâng lên đó chứ?
- Ha ha.
Những người đó bàn tán Lục Nguyên hoàn toàn không nghe lọt tai, chìm đắm trong trạng thái say mê, muốn cùng lúc học nhiều kiếm ý, đó là việc khó khăn biết bao. Bên cạnh đám người bàn tán cái gì hắn không nghe, vùi đầu vào trong 'Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp'.
Những người đó còn đang xì xầm, một ông lão áo đen đi vào trong tàng thư các. ông lão mặc áo đen đi tới, trong sân liền yên tĩnh. Mới rồi đám người còn đang bàn tán đều im lặng.
Người này là trong hai trăm người xếp hạng ba, Mộ Dung quốc, Mộ Dung Thất.
Mộ Dung Thất khác với Mộ Dung Hoàng Phục.
Mộ Dung Hoàng Phục là thiếu niên đắc ý, ba trăm tuổi đã đến đỉnh đại đạo cảnh ngũ tầng, được xưng là tuyệt thế thiên tài, lần này rất có khả năng trùng kích tiến vào trung ương thiên triều.
Mộ Dung Thất khác với Mộ Dung Hoàng Phục. Mộ Dung Thất bây giờ là chín trăm năm mươi ba tuổi, năm đó cũng được gọi là thiên tài nhưng liên tiếp trùng kích vẫn không thể vào trung ương thiên triều. Gã biết rõ muốn vào trung ương thiên triều rất khó, bây giờ là lần thứ ba Mộ Dung Thất trùng kích trung ương thiên triều, cơ hội cuối cùng trong đời, không thành công thì thành nhân.
Mộ Dung Thất khác với Mộ Dung Hoàng Phục thiếu niên đắc chí.
Mộ Dung Thất cẩn thận, tỉ mỉ, quan sát kỹ càng.
Ví dụ như Lục Nguyên, người được gọi là tuyệt thế thiên tài nhưng xếp hạng lại ở áp chót.
Mộ Dung Thất có nghe nói nhiều về Lục Nguyên, e rằng tuyệt thế thiên tài không phải giả, bây giờ xếp hạng hai trăm là có lý do gì đó. Mộ Dung Thất vào tàng thư các là muốn tìm một quyển sách, nhưng thấy Lục Nguyên chăm chú đọc sách thì thầm nghĩ rằng, tiểu tử này chắc không tầm thường. Mơ hồ Mộ Dung Thất trực giác Lục Nguyên rồi sẽ là đối thủ của Mộ Dung Hoàng Phục kinh thế thiên tài.
Quang!
Một sấm sét to lớn chấn trong tàng thư các phong vũ một mảnh.
Xếp hạng trên Việt Lộc Sơn, một là khiêu chiến giữa hai trăm thượng nhân, thách đấu thắng sẽ có điểm, thua thì mất điểm.
Hai là tại kiếm đạo thất, pháp đạo thất, tốc độ thất trùng kích, có thể vào sâu bên trong là sẽ được nhiều điểm hơn.
Hai bên hợp thành toàn thứ hạng.
Bây giờ Lục Nguyên đi hướng kiếm đạo thất, hắn tạm thời không có ý định trùng kích kiếm đạo thất kiếm điểm. Bây giờ hắn tu hành luân hồi, đang ở lúc mấu chốt, mơ hồ cảm giác các kiếm ý nhưng chậm chạp không thể luyện thành.
Mình đã thông qua lý luận vậy là quan sát đủ rồi, chắc là nên thực hành.
Tại Việt Lộc Sơn, muốn thực hành luyện kiếm thì đi kiếm đạo thất chắc là lựa chọn không tệ.
Lục Nguyên theo bản đồ rất nhanh tìm ra kiếm đạo thất, trên kiếm đạo thất có tấm biển, nó chi một hàng kỷ lục.
'Mộ Dung Hoàng Phục, trùng kích tầng thứ tư kiếm đạo thất.'
'Chung Hạ Minh, trùng kích tầng thứ ba kiếm đạo thất.'
'Mộ Dung Thất, trùng kích tầng thứ ba kiếm đạo thất.'
Chỉ ghi nhớ mười hàng đầu, những người này đều có kỷ lục trong kiếm đạo thất, trong số đó chỉ mình Mộ Dung Hoàng Phục là đến tầng thứ tư, trùng kích tầng thứ ba cực kỳ ít ỏi, đa số là trùng kích đến tầng thứ hai mà thôi. Kiếm đạo thất cực kỳ khó xông, khó đến không thể tưởng tượng.
Lục Nguyên là một trong hai trăm thượng nhân, lúc tiến vào Việt Lộc Sơn được một khối đồng bài, ký hiệu thân phận của mình, giờ hắn dựa vào đồng bài tiến vào trong kiếm đạo thất.
'Thành công tiến vào tầng thứ nhất kiếm đạo thất, dấu hiệu người Tấn quốc, Lục Nguyên, tổng hợp số điểm kiếm đạo thất, pháp đạo thất, tốc độ thất xếp hạng hai trăm.'
Hắn vừa vào tầng thứ nhất kiếm đạo thất thì thấy trên đầu bài biểu hiện một hàng tin tức, xem ra đồng bài trong tay còn có công dụng như vậy.
Lục Nguyên phát hiện bây giờ mình đang ở trong gian phòng không tính quá lớn, đây là tầng thứ nhất kiếm đạo thất ư? Không gian này cho Lục Nguyên cảm giác hơi lạ, không hoàn toàn là không gian thật mà ở nửa ảo nửa thật.
Trong không trung xuất hiện một hàng chữ.
'Trong kiếm đạo thất, chỉ kiểm tra kiếm đạo thất, bất cứ yêu thú nào đều tương đương pháp lực của ngươi.'
'Tầng thứ nhất kiếm đạo thất sẽ có sáu con yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng xuất hiện.'
Trong không khí lại xuất hiện chữ, chưa đợi Lục Nguyên phản ứng lại thì chữ đã biến mất. Trong sân lập tức xuất hiện bốn con yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng. ở ngay mặt hắn là một con yêu thú bộ dạng cực kỳ dữ tợn, thương bối kim phát, Trường Tí Kim Nhu. Loại Trường Tí Kim Nhu này chính là yêu thú trong yêu thú, trước nay đều nuốt yêu thú khác, lực lớn vô cùng, năng lực chiến đấu kinh người.
Bốn phương tám hướng còn có năm con yêu thú khác, trong đó có Kim Chu phun ra hai tơ kim ngân. Có bay trên trời Thiên Niên Hỏa Điêu, toàn thân rực cháy lửa, đôi mắt hung ác kim nhãn thần bào, có bạch hàn thiên bức.
Sáu con yêu thú, bao vây Lục Nguyên.
Kiếm đạo thất này quả nhiên cực kỳ khó khăn.
Chỉ là tầng thứ nhất đã phải đối phó sáu yêu thú có cùng pháp lực.
Tu tiên giả bình thường đối phó một quái thú cùng cấp pháp lực đã rất khó.
Đám thượng nhân tiến vào Việt Lộc Sơn tu hành đa số là nhân tài, không ai yếu cả, nhưng muốn cùng lúc đối phó sáu yêu thú pháp lực bằng mình thì không dễ dàng.
Tất nhiên đó không bao gồm Lục Nguyên. Lục Nguyên bình thường toàn là vượt cấp thắng địch, đến sáu yêu thú cùng cấp thì có khó khăn gì?
Giờ Lục Nguyên lấy quái vật kiếm đạo thất làm luyện tập, nhoáng tay lên rút ra Dưỡng Ngô linh kiếm. Thi triển ra Dưỡng Ngô kiếm pháp, không vội giải quyết dứt điểm đối thủ, hắn không ngừng luyện kiếm pháp gần đây xem, cái gì mà 'Hóa Nê Linh Lạc ba trăm sáu mươi mốt kiếm', 'Ngũ Nguyệt Thảo Trường Oanh Phi kiếm pháp', 'Hạ Sa kiếm pháp', vân vân và vân vân.
Lục Nguyên luyện kiếm pháp, sử dụng từng chiêu thức với quái vật không nhanh chút nào.
Hắn vừa sử dụng vừa cảm giác nhiều kiếm ý.
Đánh đến sướng thì sử dụng cả thiên ngộ thạch, nhiều kiếm ý ở trong đầu óc không ngừng vòng quanh. Nếu lần này có thể thành công, một lần hiểu ra không phải một kiếm ý mà sẽ là nhiều kiếm ý. Còn một lần có thể ngộ bao nhiêu kiếm ý thì Lục Nguyên không biết nữa.
........
- Ha, người mới đi vào là tuyệt thế thiên tài Lục Nguyên đấy, giờ còn ở trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất chưa ra đấy.
- Không phải chứ, tuyệt thế thiên tài, nghe nói nổi danh kiếm thuật mà sao còn ở mãi tầng thứ nhất kiếm đạo thất vậy?
- Chắc không phải chỉ biết về kiếm pháp đi?
Mấy người ra khỏi tầng thứ nhất kiếm đạo thất nói. Mỗi người vào trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất đều là độc lập, sẽ không ảnh hưởng nhau. Họ chỉ vừa mới ra khỏi tầng thứ nhất kiếm đạo thất, kết quả nhìn bên ngoài biểu hiện Lục Nguyên còn ở trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất, không ít người cảm thán.
Trong đám người bàn tán, không biết khi nào thì Mộ Dung Thất đứng đó, gã chắp tay đứng. Lục Nguyên luôn ở tại tầng thứ nhất kiếm đạo thất thì đúng là lạ, giờ Mộ Dung Thất càng ngày càng nhìn không thấu Lục Nguyên, hắn tuyệt đối không nên biểu hiện ra thực lực như thế này.
Trên Việt Lộc Sơn, bây giờ cực kỳ náo nhiệt.
Tiêu điểm rộn ràng đương nhiên là Mộ Dung Hoàng Phục.
Đúng rồi, còn có Việt Nữ Tiểu Thanh. Việt Nữ Tiểu Thanh xinh đẹp thơ ngây, pháp lực lại cao, xuất thân bí ẩn, nghe nói sau lưng có Việt Nữ bảo tàng, không biết bao nhiêu người muốn theo đuổi. Có thể theo đuổi Việt Nữ Tiểu Thanh là rất nở mặt, một khi tới tay thì tài sắc vẹn toàn, cho nên mọi người tu hành cũng bỏ thời gian theo đuổi Việt Nữ Tiểu Thanh.
Tàng thư các, mọi người đều nhìn một đám đỉnh cao nhất.
Sinh hoạt của Lục Nguyên thì là lạnh lùng vắng vẻ.
Tàng thư các, tầng thứ nhất kiếm đạo thất, hai đường.
Nói đến thì Lục Nguyên cũng sáng tạo mấy đề tài khá nóng bỏng.
Cái thứ nhất là gì? Tuyệt thế thiên tài, có mặt đều là thiên tài, nhưng có thể được xưng là tuyệt thế thiên tài thì Mộ Dung Hoàng Phục là một, Việt Nữ Tiểu Thanh tính phân nửa, Lục Nguyên xem như một.
Thứ hai là gì? Tuyệt thế thiên tài thế mà xếp hạng hai trăm. Mộ Dung Hoàng Phục xếp hạng nhất, Việt Nữ Tiểu Thanh hạng mười lăm, Lục Nguyên xếp thứ hai trăm.
Thứ ba là gì? Tuyệt thế thiên tài Lục Nguyên lại ở trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất, vẫn luôn không tiến vào tầng thứ hai kiếm đạo thất.
Nhưng đề tài vẫn chỉ là đề tài, tối đa họ tò mò chút thôi, không giống Mộ Dung Hoàng Phục như mặt trời trên cao.
Cho nên đoạn thời gian này, sinh hoạt Lục Nguyên vắng vẻ đìu hiu.
Lục Nguyên thích ứng kiểu sống như vậy.
Bảo kiếm phải từ rèn giũa mới ra, hoa mai thơm là từ buốt giá đến.
Không có thời gian chịu khổ rèn luyện liền muốn cái gì cũng thành công, sao mà được chứ!
Lúc tại Hoa Sơn là người cạnh tranh tương đối kém.
Bây giờ là những thiên tài bảy nước tụ tập một chỗ.
Lại nói tuy ngày khốn khổ nhưng Lục Nguyên trong trạng thái si mê, không biết gì cả, cộng thêm coi như dưới tình huống bình thường, tính tình của hắn chỉ cần có rượu làm bạn, ngày có khổ hơn cũng sống được. Không có rượu thì gì cũng hỏng hết.
Rượu làm tri cốc làm hữu.
Lại nói một ngày này Lục Nguyên ở trong tầng thứ nhất kiếm đạo thất luyện kiếm.
'Sơn Khê kiếm pháp', trong đó một thức 'Sơn Khê Chi Thượng Bạch Vân Phi' đâm ra, nhát kiếm này ý cảnh cực kỳ hoàn mỹ, nếu có người thấy e rằng sẽ kinh kêu ra tiếng, đây là một kiếm hoàn mỹ đến mức nào. Trong nhát kiếm dường như có thể thấy khe suối, mây trắng bay bay, trong kiếm có nhiều kiếm ý, như muốn mô phỏng cảnh tượng cũ.
Dường như thấy không là một thanh kiếm mà là danh họa tuyệt thế.
Đánh ra chiêu này xong, Lục Nguyên cảm thấy đầu óc tuôn ra vô số ý niệm.
Rất nhiều ý niệm, rất nhiều suy nghĩ đều hiện ra trong đầu.
Đầu tiên hiện ra là hình ảnh cực kỳ mỹ lệ.
Xương xuân ngũ nguyệt, thảo trường oanh phi, một số cô gái cực kỳ xinh đẹp trong nắng tháng năm vui vẻ thả diều. Phụ nữ tuổi lớn chút thì chơi chốc lát mệt mỏi ngồi trên mặt cỏ, lấy ra một ít cánh ngọt chuẩn bị trước vừa ăn vừa trò chuyện. Còn có mấy đứa trẻ ở trong bụi cỏ vui vẻ bắt châu chấu.
Cái gì là thảo kiếm ý?
Vô số hình ảnh cuối cùng biến thành cỏ dạt dào sức sống vươn lên!
Sức sống! Không sai, là sức sống!
Trong trời đất có sức sống nhất không là cây mà là cỏ.
Dù cỏ có nhỏ đến đầu, chôn sâu dưới lòng đất rồi sẽ không ngừng vươn lên trên, muốn đâm khỏi mặt đất, tỏa ra sức sống. Dù bên trên có đá to đè ép, cỏ yếu ớt sẽ đẩy ra tảng đá, chui ra. Coi như là lửa đốt cháy nhưng năm sau chắc chắn sẽ hồi sinh.
Đây chính là cỏ! Trả giá tất cả đều vì tỏa ra sức sống.
Cái gọi là thảo kiếm ý chính là kiếm ý tỏa sức sống, đó là tín niệm cực kỳ mãnh liệt, là chủ thể của thảo kiếm ý.
Trong thức hải của Lục Nguyên hiện ra không biết bao nhiêu thứ, đã hiểu, giờ mình hiểu ra thảo kiếm ý rồi, kiếm ý thứ hai mươi chín. Lĩnh ngộ xong thảo kiếm ý, Lục Nguyên không ngừng lại mà tiếp tục, lần này là kiếm ý khác.
..........
Cái gì là nê kiếm ý?
Đôi mắt mình như thấy vô tận vũng bùn, dường như là vũng bùn trong rừng rậm nguyên thủy, chớp mắt thành bùn dưới sông, hình như mình thấy vô tận bùn đất, lá rụng vào bùn hóa thành chất dinh dưỡng mục rữa bị bùn hấp thu.
Bùn! So với đất, ẩn chứa dinh dưỡng phong phú hơn nhiều.
Đem sức sống dung nhập vào trong bùn, tương lai cung cấp nhiều dinh dưỡng hơn cho thực vật, đây là bổn ý của nê kiếm ý.
Chớp mắt vô số đại trí tuệ bay qua óc, mình lại lĩnh ngộ một loại kiếm ý.
...........
Vô tận gió cát thổi đến, hạt cát che mờ mắt người, hạt cát từ dưới đất thỏi lên. Lục Nguyên chỉ thấy mình như rơi vào sa mạc vô tận, gió nóng rực mang theo vô tận cát, khi sinh mệnh bước vào trong đó sẽ lập tức bị cướp mất ngay.
Đây là đường cùng sinh mệnh, không có cỏ, không có gỗ, không có động vật, không có người, đây chính là sa mạc, nơi sự sống chấm dứt, rốt cuộc cái gì là sa kiếm ý? Vô số suy nghĩ bay qua đầu, Lục Nguyên rốt cuộc hiểu cái gì là sa kiếm ý. Cắn nuốt tất cả không có sự sống, không ngừng khuếch trương, đây chính là sa kiếm ý, một loại thoát khỏi đất mẹ, kiếm ý trái ngược hẳn với đất, là kiếm ý thứ ba mươi mốt của mình.
............
Khoảnh khắc lĩnh ngộ xong ba loại kiếm ý, trong đầu Lục Nguyên nảy ra đủ các loại suy nghĩ, trong đó có tư tưởng thiên tài, cũng có lúc trước tại Tấn quốc tích lũy, và trước đó không lâu xem mấy trăm bản kiếm thuật, tiếp đó tại tàng thư các mô phỏng kiếm ý, sinh hoạt khổ hạnh.
Lúc trước tích lũy, giờ là bùng nổ.
Không chỉ ba loại này thôi, Lục Nguyên lập tức lĩnh ngộ ba loại kiếm ý, trong đó có lôi kiếm ý lôi đình kích diệt vạn quân đáng sợ. Lôi kiếm ý so với kiếm ý trước đó càng đáng sợ. Lôi, diệt sát tất cả, dọn dẹp mọi thứ, phá diệt hoàn toàn, đây chính là lôi! Lôi kiếm ý là kiếm ý rất đáng sợ, lực ck cao hơn hỏa kiếm ý rất nhiều. Trong đầu Lục Nguyên xẹt qua vô tận sấm sét, sấm sét to lớn vô cùng thật quá vô cùng khủng khiếp. Lần này hắn hiểu ra lôi kiếm ý cũng vì độ qua kiếp số đại đạo cảnh nhìn thấy không ít sấm sét đánh.
Trừ điều đó ra còn có nộ kiếm ý, cùng với nhu kiếm ý, tư kiếm ý.
Đến lúc này thì đầu óc dâng trào đầy suy nghĩ, vốn nó như biển rộng đang dần ngưng lại.
Suy nghĩ trong đầu dừng lại, Lục Nguyên thế mới tỉnh ngộ khỏi trạng thái say mê. Tỉnh táo rồi Lục Nguyên hưng phấn khó tả.
Sáu loại kiếm ý!
Vốn mình tổng cộng biết hai mươi tám loại kiếm ý, giờ một hơi thêm sáu loại kiếm ý, đúng là khoa trương, chưa từng tưởng tượng ra có thể một lúc tăng sáu loại kiếm ý. Trước kia mỗi lần lĩnh ngộ kiếm ý đều là từng bước, cực kỳ phức tạp, khó khăn lắm mới lĩnh ngộ, không ngờ bây giờ mình giàu rồi, chơi lớn, một hơi lĩnh ngộ sáu loại kiếm ý.
Đừng xem thường sáu loại kiếm ý, giống như Phương Nho cho đến nay không hề lĩnh ngộ được sáu loại kiếm ý, Nguyên Nguyên Thượng Nhân cũng mới mười loại kiếm ý mà thôi.