Nếu không có đại trận tường đồng vách sắt này, dùng phương pháp của tu tiên giả thì bọn hắn cũng có thể thoát khỏi.
Đáng chết! Vốn muốn dùng trận pháp để làm khó Lục Nguyên, nhưng nay nó lại làm khó ngược lại mình.
Lục Nguyên cười một tiếng:
- Các ngươi trước đó nói ta sẽ biến mất khỏi chỗ này. Nhưng hiện tại thì các ngươi sẽ biến mất khỏi chỗ này. Đương nhiên, ta sẽ không biến mất.
Lục Nguyên cũng nổi lên sát ý. Không phải ai cũng có thể tùy tiện đến tùy tiện đi như vậy.
Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch hai người mưu đoạt sản nghiệp của mình, lại còn muốn giết chết mình, đúng là tội đáng chết.
Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên lại thi triển trên không đủ loại kiếm chiêu. Bốn người Thượng Quan Thanh muốn phản kháng nhưng lại không thể phản kháng được. Đối mặt với Dưỡng Ngô kiếm bây giờ, bọn hắn chưa từng hiện nguyên hình mình như vậy. Pháp lực của Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng đối với Lục Nguyên chẳng là cái gì.
- Ta muốn nói cho các ngươi biết, ba thế lực các người kết hợp lại cũng không phải là đối thủ của ta.
Dưỡng Ngô kiếm một kiếm đâm chết Nam Cung Bạch, vung tay một kiếm đâm chết Thượng Quan Thanh. Hai kiếm đâm chết hai tên phản đồ.
Hai kiếm đâm chết hai tên phản đồ, còn Âm Vô Cơ và Thành Khoan thì đem về thiên lao của Bắc Phong. Lục Nguyên cảm thấy Âm Vô Cơ và Thành Khoan hai người này còn có giá trị. Có lẽ sẽ từ Âm Vô Cơ biết được không ít tin tức của Nguyên Lăng Thượng Nhân. Mà Thành Khoan là thủ hạ của Tư Mã Trường Bạch, có thể mượn cơ hội này văn ngã Tư Mã Trường Bạch hay không? Đương nhiên, nếu như vậy thì tương đương khó khăn. Dù sao Tư Mã Trường Bạch mới quen biết Thành Khoan không bao lâu, còn không biết Thành Khoan rắp tâm hại người. Oan ức gì thì cũng đem đổ hết trên đều Thành Khoan. Sự tình tuyệt đối sẽ không liên quan đến Tư Mã Trường Bạch ông ta.
Tư Mã Trường Bạch cũng là Cửu đại kiếm tiên, cũng không dễ dàng bị vặn ngã như vậy.
Mà người bên cạnh, bất luận là Tống thúc đang bị thương hay những thủ hạ của Nam Cung Bạch, Thượng Quan Thanh cũng đều đang khiếp sợ đến cực điểm. Miệng của bọn họ không ngừng mở lớn.
Lục Nguyên rốt cuộc là đang ở tu vi nào?
Hiện tại, ba người có tu vi Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng, một người là Luyện Thể Kỳ Bát Trọng liên thủ với nhau nhưng rõ ràng lại bị Lục Nguyên giải quyết gọn gang, sạch sẽ. Lúc mới bắt đầu, kiếm ý của đám người Thượng Quan Thanh nhưng sóng cuồn cuộn. Hiện tại xem ra, nhân vật đích thực mới chính là vị Thanh y trẻ tuổi lợi hại này.
Kỳ thật, nói trắng ra rất đơn giản. Lục Nguyên có tu vi Luyện Khí Thất Trọng, Lục Nguyên kiếm thuật nhảy lên hai tầng đối phó với Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng cũng không có gì khó khăn. Bởi vì bản thân hắn đã tu luyện thành Vũ chi kiếm ý. Có Vũ chi kiếm ý, muốn vây công cũng rất khó. Nhiều tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng đối với Lục Nguyên ảnh hưởng cũng không lớn.
Nói cách khác, nếu như bây giờ có nhân vật Luyện Thể Kỳ Thập Trọng xuất hiện, Lục Nguyên vẫn có thể chiến đấu được.
Hoa Sơn Bắc Phong, Bình Hòa Trai.
- Cái gì?
Nguyên Nguyên Thượng Nhân chấn động, vỗ bàn:
- Đệ nói cái gì?
Diệp Dương Dung cũng chỉ vừa mới đem sự việc nói qua một lần. Đương nhiên, Diệp Dương Dung khi nghe thấy cũng khiếp sợ như Nguyên Nguyên Thượng Nhân.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân sau khi nghe xong, thật lâu sau mới có phản ứng lại. Ông ta là người đã trải qua nhiều mưa to gió lớn, năng lực chịu đựng so với người khác cao hơn nhiều:
- Đệ nói thực lực của Lục Nguyên bây giờ còn hơn cả tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng. Âm Vô Cơ có thể giữ lại từ từ thẩm vấn. Còn Thành Khoan thì muốn dùng y để công kích Tư Mã Trường Bạch sư đệ thì không có khả năng. Tư Mã Trường Bạch tuyệt đối có thể giải quyết sạch sẽ. Tư Mã Trường Bạch không phải là một nhân vật có thể đối phó dễ dàng.
- Đương nhiên, kỳ thật đây chỉ là tiểu tiết. Không lâu sau, sẽ đạt đến Trường Sinh Kỳ thôi.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói:
- Đây mới là chuyện lớn.
- Trường Sinh Kỳ!
Diệp Dương Dung lúc này thần sắc có chút hoài niệm.
- Đúng vậy, Trường Sinh Kỳ. Bình thường, Lục Nguyên có bao nhiêu thực lực cũng không cần giấu diếm. Nhưng tương lai sau này sẽ có thể tranh đoạt Trường Sinh Kỳ. Đệ tạm thời hãy giấu kín thực lực của Lục Nguyên, khiến cho người khác cứ tưởng rằng biểu hiện của nó là nhờ Vô Sinh Di Cung. Thuận tiện bảo nó tu luyện lên Trường Sinh Kỳ.
- Về phần Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch, Âm Vô Cơ, Thành Khoan bốn người, đệ hãy phóng một chút gió ra ngoài, nói rằng ta đã phái một vị Cửu đại trưởng lão đi làm.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nói.
Diệp Dương Dung liên tục gật đầu đồng ý.
Trường Sinh Kỳ.
Rượu ngon! Lục Nguyên lại uống một ngụm rượu.
Rượu Dương Cao quả thật là rượu ngon, là đặc sản bản địa của Cổ Đào phủ.
Vừa rồi trên bàn tiệc, Lục Nguyên một chút hứng thú cũng không có, chỉ nhẹ nhàng uống vài ngụm. Khi đó cảm hứng lại chẳng có vì bạn ngồi cùng là Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch hai người đáng ghét như vậy.
Lục Nguyên uống rượu có ba cái không.
Cái không thứ nhất chính là không uống với người không vừa mắt mình. Người uống cũng chẳng cần tiêu chuẩn cưỡng chế gì, nhưng chỉ cần xem không vừa mắt mình thì rượu cũng không uống. Thứ hai là không uống với tiểu nhân. Lục Nguyên vốn là người đỉnh thiên lập địa, không có thói quen ngồi chung với những người này. Thứ ba là không uống rượu với ngụy quân tử. Ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa cũng chẳng có gì hay nên cũng chẳng có hứng thú uống rượu.
Ba không này là của Lục Nguyên khi uống rượu.
Lục Nguyên có ba tiêu chuẩn uống rượu.
Rượu tốt, ví dụ như rượu Dương Cao này. Rượu ngon như vậy nhất định phải uống.
Thứ hai là uống trong phong cảnh tốt. Phong cảnh tốt mà không uống rượu thì làm sao hay?
Còn cái thứ ba? Cái này cũng đơn giản. Nếu là người thuận mắt, hoặc là bằng hữu thì tự nhiên muốn uống mà thôi.
Và đây chính là ba không ba uống của Lục Nguyên.
Hiện tại, đám người không vừa mắt Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch đã bị giết dưới kiếm của mình. Có rượu ngon ở đây vì sao lại không uống chứ? Lục Nguyên lại cảm thấy thống khoái vô cùng.
Đúng rồi, sau trận chiến này còn giải quyết rất nhiều sự tình. Với tính tình của Lục Nguyên làm sao có thể kiên nhẫn đi khắc phục xử lý chứ. Tống thúc bị trọng thương, Lục Nguyên dứt khoát sẽ kéo Tư Đồ Hồng qua, để cho Tư Đồ Hồng xử lý những phiền toái này. Tư Đồ Hồng vốn rất trung thành và tận tâm, tất nhiên là sẽ không phản đối. Nhận được mệnh lệnh là bắt tay vào ngay. Nàng xử lý bây giờ chính là ổn định thế cục, đem vây cánh của Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch gạt bỏ hết. Rồi xếp một số người của mình vào, cam đoan toàn bộ sản nghiệp lớn như vậy có thể vận hành như trước. Ám Kiếm sơn trang đã thay đổi triều đại. Ám Kiếm sơn trang đã thay máu.
Sau khi Tư Đồ Hồng đến, Lục Nguyên chỉ còn một việc cần làm, đó chính là xét nhà.
Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch nhiều năm như vậy, của tham ô nhiều không biết bao nhiêu mà đếm. Nhưng đáng tiếc, những gì mà bọn chúng tham ô được toàn bộ chuyển qua địa phương khác, một chút cũng không để lại cho Lục Nguyên, khiến cho hắn không khỏi khó chịu.
Nhưng, một trận chiến này giết chết Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch hai người cũng đã hiểu rõ được một điều.
Sư phụ lưu lại sản nghiệp cho mình, nhưng lại do Thượng Quan Thanh và Nam Cung Bạch khống chế. Một năm chỉ nộp lên có mười linh thạch. Mà bây giờ sản nghiệp này rốt cuộc quay trở về tay của mình, thứ nhất sư phụ ở dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt; thứ hai mình cũng có được nhiều tài nguyên hơn nữa. Sư phụ lưu lại sản nghiệp lớn như thế, linh thạch nộp lên hàng năm so với tài nguyên này làm sao so sánh được.
Kỳ thật, Ám Kiếm sơn trang sản nghiệp to như vậy, với thực lực của Lục Nguyên bây giờ cũng không nắm giữ được. Không có Hoa Sơn tiên môn làm cây đại thụ, người muốn mưu đoạt nó không biết có bao nhiêu. Nhưng Lục Nguyên vốn là người của Hoa Sơn tiên môn, tu tiên giả có đầu óc bình thường tự nhiên sẽ không tìm đến Lục Nguyên gây phiền toái.
Thượng Quan Thanh, Nam Cung Bạch, Tư Mã Trường Bạch ba người này sớm có thù với Lục Nguyên. Mà Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng đã sớm cùng Hoa Sơn tiên môn đối đầu nhiều năm, căn bản làm sao mà không quan tâm đến Hoa Sơn tiên môn. Trong Đại Tấn quốc to lớn như vầy, có bao nhiêu người không quan tâm đến Hoa Sơn tiên môn chứ.
Nhân sinh, không có khả năng lúc nào cũng sục sôi.
Có lẽ, có một số người nhân sinh sẽ sục sôi. Nhưng đại bộ phận nhân sinh luôn coi bình ổn làm chủ.
Lục Nguyên chính là người như vậy.
Quá mức hăng chí sẽ không mệt à?
Chính mình còn ngại mệt chết đây.
Có thể rảnh rỗi thì rãnh rỗi, có thể trốn thì trốn. Tìm nơi thanh tịch để nhìn mây, luyện kiếm, uống chút rượu, ngủ một lát là điều mà mình thích nhất.
Không quan tâm hơn thua, rảnh rỗi thì xem hoa tàn hoa nở, vô tình vô ý khắp thiên ngoại gió cuốn mây bay.
Cái này là nhân sinh quan của Lục Nguyên.
Nếu như không có tâm cảnh lạnh nhạt, cũng sẽ không phù hợp với đại đạo thiên ý, cũng sẽ không tiến cảnh nhanh như vậy.
Lục Nguyên yên lặng ở lại Bắc Phong.
Thời gian dần dần trôi qua.
Trong tu tiên giới đã xuất hiện những người trẻ tuổi có nhiệt huyết. Nghe nói thực lực của Trương Thanh Thư đã trở nên mạnh mẽ không ít. Hơn nữa lại làm ra không biết bao nhiêu chiến tích. Ví dụ như một kiếm chém chết mười ba ưng, đã trở thành giai thoại nhất thời. Nghe nói Tống Nam Sơn ra biển luyện khí, thậm chí còn khiến biển phải gào thét. Nghe nói Triệu Càn Khôn một người đối mặt giết chết đôi vợ chồng Ưng Yến Song Sát.
Kiều Tư Lục của Nam Hải tiên môn trong khoảng thời gian này nghe nói cũng đã luyện thành trấn phái tuyệt học của Nam Hải tiên môn Đoạt mệnh thập tam kiếm. Điều này khiến cho uy danh của Nam Hải tăng cao.
Rất nhiều lời đồn. Trong khoảng thời gian này, những người trẻ tuổi nổi bật đều làm ra những chiến tích không ít, để lại danh tiếng trong tu tiên giới. Còn Lục Nguyên ở Bắc Phong thì vẫn cứ nhàn nhạt, danh khí chẳng bằng mấy vị kia.
Bắc Phong trời đã sáng. Lục Nguyên sửa sang lại một phen rồi đến thiên lao Bắc Phong. Đây là mệnh lệnh của Nguyên Nguyên sư bá đến thiên lao để lịch lãm rèn luyện một thời gian. Đoán chừng Nguyên Nguyên sư bá cũng cảm thấy hắn rảnh rỗi quá, sợ sinh ra chuyện không hay nên bảo hắn đến thiên lao để rèn luyện lịch lãm một thời gian ngắn.
Lúc trước mình cũng đã từng đến qua thiên lao Bắc Phong. Lúc ấy hắn ở thiên lao tầng thứ nhất, tầng thứ hai. Hai tầng này là nơi giam giữ phạm nhân Luyện Khí Kỳ. Còn lần này tất nhiên không có khả năng ở lại tầng thứ nhất hoặc tầng thứ hai. Sở Phi sư bá đã an bài hắn đến thiên lao tầng thứ năm.
Bắc Phong thiên lao tổng cộng có mười tầng.
Mà tầng thứ năm giam giữ chính là nơi giam giữ phạm nhân Luyện Thể Kỳ Bát Trọng đến Thập Trọng.
Hoàn cảnh trong thiên lao không cần phải miêu tả. Ánh sáng tuy không ảm đạm nhưng mỗi nhà tù đều có không khí đặc biệt của nó. Lục Nguyên cũng không để ý đến cái mùi đặc thù của nhà giam. Dù sao đến nơi này rồi thì luyện kiếm. Phạm nhân ở đây đều là đối thủ để luyện kiếm.
Lục Nguyên trước tìm cho mình tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Bát Trọng, Cửu Trọng. Hiện tại hắn đã địch nổi với tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng, nhưng giao thủ với tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng cũng có tác dụng tương đương. Từng tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Cửu Trọng đều có đặc điểm của riêng mình. Có pháp thuật linh hoạt, có kiếm thuật khéo léo, thiên biến vạn hóa. Pháp thuật cũng có pháp thuật Thổ hệ. Có những tu tiên giả am hiểu pháp thuật Thổ hệ, có thể gia tăng lực lượng trên người mình. Có những tu tiên giả giỏi về việc đem ruộng hóa đầm lầy, vây khốn địch nhân trong đó….Chỉ một Thổ hệ pháp thuật thôi mà đã có nhiều cách dùng đến như vậy. Các hệ khác cách dùng còn nhiều hơn. Cùng những người này giao thủ có thể gia tăng kinh nghiệm thật lớn cho mình.
Ngươi nếu kiếm thuật cao mình, nhưng kinh nghiệm không đủ thì cũng không tốt. Đối phương có đủ các loại cạm bẫy, ngươi không có kinh nghiệm, một khi ngã vào thì lỗ lớn. Mà ở thiên lao Bắc Phong lần này có thể gia tăng phương diện kinh nghiệm cho Lục Nguyên. Kỳ thật, từng tiên môn đều dùng thiên lao để gia tăng kinh nghiệm cho nhân vật bổn môn.
Sau khi tìm tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Bát Trọng, Cửu Trọng giao thủ một hồi lâu, cảm thấy kinh nghiệm của mình gia tăng cũng không sai biệt lắm, cũng muốn thử chiến lực mạnh nhất của mình bây giờ. Kết quả Lục Nguyên liền chọn một tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Thập Trọng.
Trong quá trình giao thủ với tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Thập Trọng, Lục Nguyên chưa từng nghĩ đến chính mình sẽ bị áp chế. Kiếm thuật của mình cao hơn, lại có pháp lực áp chế xuống, căn bản là đập cho quân lính tan rã. Nhưng cái tên phạm nhân kia lại hung ác toàn diện, chiếm ưu thế trong mọi tình huống, công kích điên cuồng, quả thật muốn đem Lục Nguyên giết chết.
Có thể nói, Lục Nguyên lần đầu tiên lâm vào tình trạng như vậy. Đối diện với một phạm nhân cực kỳ hung ác, muốn giết chết mình. Phạm nhân bị nhốt lâu như vậy, lại còn bị lấy ra luyện kiếm thì thật là nộ khí rất lớn. Lục Nguyên trong tình huống như thế này, đầu óc như muốn đình chỉ vận chuyển. Sở Phi sư thúc ra tay thì một kích đã đánh bại phạm nhân này rồi.
Vẻn vẹn chỉ có một kích nhưng khiến cho Lục Nguyên cảm thấy mình và Cửu đại kiếm tiên chênh lệch nhau như thế nào. Chính là một trời một vực.
Mà chính mình, vì sao lại đánh không lại một tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Thập Trọng? Lục Nguyên có chút nhụt chí.
Bản thân hắn gần đây liên tiếp có những chiến thắng nho nhỏ, nên cho là mình coi như không tệ. Thậm chí còn cho rằng mình có thể lên đến Trường Sinh Kỳ. Xem ra là hắn quá tự đại. Bây giờ gặp phải tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Thập Trọng nhưng đánh cũng không lại. Nếu thật sự gặp phải Trường Sinh kỳ thì đoán chừng sau mấy chiêu sẽ bại.
Lần áp chế này chẳng khác gì một đả kích.
Nhưng con người không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.
Lúc này đây bị một lần đả kích, từ đó biết được cực hạn của mình, hiểu được mình quả thật không bằng tu tiên giả Luyện Thể Kỳ Thập Trọng. Hơn nữa, chính mình nằm trong hoàn cảnh xấu, với kinh nghiệm chiến đấu còn thiếu, thì đại não trong nháy mắt trở nên trống rỗng.