Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 101-102: Tôn Thiên Cương

Chương trước: Chương 99-100: Lý Gia



Nhóm dịch: Black

Nguồn: Vipvandan

Nghe Lục Nguyên nói vậy, Tôn Thiên Cương sống lưng thẳng lên, ha ha, xem ra người này vẫn sợ thế lực sau lưng mình.

Lục Nguyên đùa hồ lô rượu trong tay, nói:

- Trên đầu ta có sư phụ, thế lực sau lưng ngươi đều là cửu đại kiếm tiên, nếu đánh giết thì chẳng phải là khiến yêu ma dưới đất được lợi. Cùng là ngũ đại tiên môn phải đoàn kết yêu thương.

Sống lưng Tôn Thiên Cương càng thẳng, bây giờ gã cảm thấy Lục Nguyên sẽ cung kính đưa gã ra cửa.

Lục Nguyên tiếp tục nói:

- Đúng rồi, giữa ngũ đại tiên môn chắc có Tông Lão Hội? Tông Lão Hội đó chuyên môn phán xử các loại tranh chấp ngũ đại tiên môn. Ta nghĩ, lấy thân phận sư phụ của ta đưa chuyện lên Tông Lão Hội chắc không phải việc gì khó. Để ta nghĩ thử xem, các ngươi đến khoáng sản của chúng ta làm loạn, sau đó ngươi trực tiếp xông vào Lý gia sơn trang giết ta, hai việc này nếu đưa lên Tông Lão Hội thì ngươi sẽ có hậu quả gì? Để ta nghĩ xem.

Tôn Thiên Cương thế mới phát hiện là lạ. Nếu thuộc hạ của gã đi cướp quặng mỏ của họ, sau đó gã xông vào Lý gia sơn trang đòi chém giết, mấy chuyện đó bị đưa lên Tông Lão Hội thì sợ rằng Thanh Âm Kiếm Tiên Tôn Thanh Nghi trên đầu gã cũng không giữ được, gã chỉ có một con đường chết.

Lục Nguyên cười nói:

- Bây giờ là bắt được nhân chứng vật chứng à.

Tôn Thiên Cương chợt nhớ ra:

- A, ta và Thập Tam Ưng đều bị ngươi bắt ở bên ngoài, các ngươi chỉ bắt người chúng ta thì lấy đâu ra chứng cứ?

Tôn Thiên Cương không uổng là kinh nghiệm sóng gió lâu năm, lập tức bắt được lỗ hổng của Lục Nguyên. Có sơ hở này thì có thể cãi trong Tông Lão Hội rồi.

Lục Nguyên cười, cười rất vui, lắc lư một khối đá đen viết chữ ‘thiết’ trong tay, nói:

- Đúng rồi, cái này tên là nam châm, chắc ngươi sẽ không nhận biết chứ? Mới rồi trong quặng mỏ ta đều dùng từ kính thuật. Từ kính thuật là trong mười pháp thuật thông dụng tại tu tiên giới, chắc ngươi nên biết chứ?

Tại tu tiên giới có mười pháp thuật thường dùng nhất.

Mười pháp thuật này không phải nói uy lực rất lớn mà rất thường dùng.

Ví dụ thiên lý truyền âm thuật là đứng cao nhất, loại pháp thuật này có thể đem thanh âm truyền vào tai người chỉ định. Người có pháp thuật cao có thể truyền âm ngàn dặm.

Từ kính thuật ở trong đó xếp hạng hàng đầu. Pháp thuật từ kính thuật là dùng nam châm thi triển. Sau khi thi triển có thể ghi lại một đoạn hình ảnh thời gian ngắn. Lục Nguyên ghi lại hết hình ảnh trong quặng mỏ, đây chính là thu hoạch nhân chứng vật chứng, không thiếu thứ nào.

Lục Nguyên thu hoạch nhân chứng vật chứng, nếu đưa lên Tông Lão Hội thì gã tiêu đời rồi.

Dù sao Tông Lão Hội có quy định, ngũ đại tiên môn phải đồng khí liên chi mà không là đấu đến đấu đi. Ngươi muốn đấu cũng được, đừng bị người bắt nhân chứng vật chứng, mọi người bình thường không ai ngu đến bị nắm nhân và chứng, chỉ là lần này Tôn Thiên Cương bị lọt bẫy nặng.

Tôn Thiên Cương thế mới phát hiện mình sai rồi, sai rất nhiều.

Vốn cho rằng Hoa Sơn Bắc phong dù phái ra thiếu chủ phe Thùy Mộ Kiếm Tiên nhưng vị này chỉ mới mười tám tuổi, có thể lợi hại đến đâu?

Kết quả giờ mới biết, vị thiếu chủ này chẳng những kiếm thuật lợi hại cực điểm còn gian manh như vậy, bất giác tính toán gã vào bẫy.

Sao mà có tiểu hồ ly như vậy? So với nhân vật lười biếng trong tin đồn hoàn toàn không giống.

Tôn Thiên Cương biết, mình thua thật rồi.

Trong mật thất, trên mặt Lục Nguyên treo nụ cười thản nhiên.

Đúng vậy, rất bình thản.

Tất cả đều nằm trong tay hắn.

Mặt Tôn Thiên Cương nổi lên nhiều loại biểu tình, cuối cùng gã cúi đầu nói:

- Ta chịu thua.

Ba chữ kia như cây băng. Đúng vậy. Gã chỉ đành nhận thua. Loại chuyện này nếu đưa lên Tông Lão Hội vậy chẳng những mất mặt Thanh Âm Kiếm Tiên Tôn Thanh Nghi, còn phải bồi thường nhiều tổn thất, không bằng tại đây dứt khoát chịu thua.

Gã vừa nói ra ba chữ ta chịu thua khiến Lý Phóng mừng như điên. Lý Phóng toét miệng cười, suýt chút cười ra tiếng. Tôn Thiên Cương ngươi cũng có lúc chịu thua sao. Mấy năm nay Tôn Thiên Cương luôn đè đầu lão, trước đó không lâu gã còn đánh lão trọng thương, vốn tưởng không biết năm nào mới báo thù được.

Kết quả bây giờ Tôn Thiên Cương tự nói ra ba chữ ‘ta chịu thua’, sao không khiến Lý Phóng vui sướng cho được.

Lý Phóng biết thiếu chủ đối phó xong Tôn gia Thập Tam Ưng, bắt chúng đến Lý gia sơn trang xong không vội ra tay mà ở đó ăn nguyên nhân là vì chờ Tôn Thiên Cương mắc câu. Tôn Thiên Cương xâm nhập Lý gia sơn trang đòi chém giết cho gã thêm một tội danh.

Thiếu chủ, thật lợi hại!

Lục Nguyên gật đầu nói:

- Tốt lắm, như vậy chúng ta có thể tính toán sổ sách.

- Đầu tiên tính đến là giao ra tất cả khoáng sản các ngươi bá chiếm Tượng Sơn. Trước kia còn chưa có chứng cứ ngươi có thể nói xạo là chúng ta nhường cho, giờ đã có chứng cứ thật sự.

Lục Nguyên nói:

Tôn Thiên Cương tất nhiên đồng ý, hết cách, không thể không đồng ý.

- Thứ hai, lần này chiếm đoạt quặng mỏ nhân viên chúng ta tổn thất rất nghiêm trọng, ví dụ như có nhiều người bị thương, trong nam châm ghi chép rõ ràng, chắc ngươi không quên chứ?

Lục Nguyên nói:

- Chắc nên cho bọn họ phí bồi thường chứ? Không nhiều, bị thương ngã xuống đất mỗi người mười linh thạch đi. Không ngã xuống đất nhưng bị thương một người ba linh thạch.

Đây không phải số lượng nhỏ, nếu thật lấy ra sợ rằng trên dưới một trăm hạ phẩm linh thạch. Cố tình không có cách nào, nếu đưa lên Tông Lão Hội thì trừng phạt nhẹ hơn chút nhưng sẽ mất mặt Thanh Âm Kiếm Tiên Tôn Thanh Nghi, thế thì không chỉ là giá này.

Kết quả Tôn Thiên Cương chỉ đành gật đầu tiếp. Tôn Thiên Cương thế mới phát hiện mình rất thảm, nếu nói bị thương thì gã và thuộc hạ Thập Tam Ưng bị cắt gân tay mới nặng hơn, đám người gã cũng bị thương sao không ai bồi thường đi? Nhưng biết làm sao giờ?

- Thứ ba, ta ra tay một lần có chút mỏi, nên có phí ra tay đi? Nếu không có phí ra tay thì ta không cẩn thận cắt đứt gân hai chân ngươi chắc cũng là trong phạm vi bình thường.

Không sai, đây chính là uy hiếp. Nếu nói hai điều trước còn hợp lý thì cái cuối hoàn toàn không hợp.

Nhưng bây giờ Lục Nguyên trần trụi uy hiếp, ngươi không phục thì cắt gân chân.

- Còn thứ bốn, ngươi xâm nhập Lý gia sơn trang chúng ta đánh nát nhiều đồ vật, tất nhiên cũng phải bồi thường. Để ta tính coi, tổn thất lớn, ít nhất phải đền năm mươi linh thạch.

Cái này là xạo, gã đánh nát đồ vật không đáng cả một linh thạch, giờ hắn lại nói phải đền năm mươi linh thạch.

Quá xạo sự.

Kết quả hai bên cãi cọ.

Nhưng bên cãi Lục Nguyên chễm chệ ngồi, có thời gian cãi.

Bên kia đôi tay còn đang chảy máu ròng ròng, càng cãi càng kiệt sức.

………….

Đến cuối cùng Tôn Thiên Cương bị nhiễu vòng vòng, dù sao cuối cùng thống kê gã phát hiện thiếu Lục Nguyên hai trăm tám mươi linh thạch. Ông trời ơi, gã ở trong này kinh doanh vài chục năm cũng không có nhiều linh thạch đến vậy, chắc chắn cuối cùng phải lấy từ linh thạch giao lên trên ra bổ khuyết.

Nhưng hết cách, Lục Nguyên quá tinh ranh.

Chuyện này nếu đưa lên Tông Lão Hội sẽ phải đền hơn một trăm linh thạch cộng thêm mặt mũi Thanh Âm Kiếm Tiên mất hết.

Nếu bây giờ bồi thường, mặt Thanh Âm Kiếm Tiên còn đó, nhưng thêm hơn một trăm linh thạch.

Vừa lúc là phạm vi lớn nhất Tôn Thiên Cương chấp nhận được.

Lục Nguyên tinh ranh ở chỗ tính chính xác phạm vi lớn nhất Tôn Thiên Cương chấp nhận được, trực tiếp bắt đến lợi ích lớn nhất.

………..

Khi người bên Tôn gia đem hai trăm tám mươi Lạc Thiên tửu gia đến cửa thì Lục Nguyên mới vung tay cho Tôn Thiên Cương cùng thuộc hạ Thập Tam Ưng rời đi. Gân mạch đôi tay họ bị cắt, chắc trong đoạn thời gian dài không thể ra tay, ít nhất mấy tháng sẽ như phế nhân, nếu không có linh dược thì sẽ phế càng lâu.

Lý gia sơn trang trên dưới vui mừng ngất trời.

Hai năm qua sống mà như mười năm, hai mươi năm, không có việc vui như vậy, đi đánh nhau trọng thương có mười linh thạch bồi dưỡng, bị thương nhẹ có ba linh thạch bổ. Một linh thạch đã rất quý giá, một năm nay họ chỉ được có hai linh thạch thôi, cho dù thu nhập thêm thì tối đa là một, hai cái.

Cơ bản người bị thương nhẹ lần này được linh thạch một năm, người bị thương nặng nhận linh thạch tới vài năm, bị thương quá đáng giá.

Còn tình hình hai năm qua đó là bị thương được phát thuốc chữa đã không sai.

Đây chính là hai năm thê lương của Lý gia sơn trang.

May là bây giờ thiếu chủ đến, thiếu chủ vừa đến liền ra tay áp đảo Tôn Thiên Cương, khiến gã bình thường bá đạo thế mà ngoan ngoãn đào ra linh thạch, còn bồi thường nhiều đến thế, vẫn nên đi theo thiếu chủ mới có cơm ăn.

- Thiếu chủ uy vũ!

- Thiếu chủ vạn tuế!

Từng thanh âm vang vọng trong mỗi góc Lý gia sơn trang.

Lục Nguyên đang ngồi trong phòng mình, nghe bên ngoài vang tiếng thiếu chủ vạn tuế thì buồn cười. Lần này vốn hắn có thể giết Tôn Thiên Cương, nhưng nghĩ đến thân thể sư phụ ngày càng kém, giờ để ông đấu với Thanh Âm Kiếm Tiên Tôn Thanh Nghi thì rất khó thắng, không nên gây phiền cho sư phụ. Thế là hắn dùng quy tắc ngũ đại tiên môn, Tông Lão Hội chơi một chiêu.

Chính mình dùng là quy tắc ngũ đại tiên môn, Tông Lão Hội,

Sau này họ chơi trở về cũng chỉ có thể trong vòng quy tắc.

Tông Lão Hội không phải dễ chọc.

Ai trước phạm quy Tông Lão Hội thì ai trước xui xẻo.

Tay nhẹ đụng tu la túi lấy ra một hạ phẩm linh thạch. Hạ phẩm linh thạch này bán trong suốt, không phải hình cầu hoàn mỹ, lần này hắn cũng kiếm lời, trừ bỏ một trăm linh thạch an ủi thuộc hạ ra hắn được một trăm tám mươi linh thạch.

Đây là từ mười tám năm làm đệ tử chân truyền hắn được món thu nhận lớn nhất.

Kiếm lời!

Lục Nguyên đung đưa hạ phẩm linh thạch, có ngũ đại tiên môn có quy tắc của ngũ đại tiên môn, Tông Lão Hội có quy định của Tông Lão Hội, hắn lợi dụng quy tắc trò chơi đùa một phen, kiếm lời to. Thêm vào lần trước năm mươi hạ phẩm linh thạch bán pháp khí thủy hệ Song Xà Bình chưa dùng, bây giờ hắn có tổng cộng hai trăm ba mươi hạ phẩm linh thạch.

Mình có số tài sản không nhỏ nhỉ, tiếc là bây giờ mình bị kẹt đỉnh cao bát tầng tế kinh vi mạch, không phải lý do không đủ nguyên khí thiên địa mà kém một đột phá, đột phá này dựa vào pháp lực tích lũy rất khó phá nổi.

Đương niên nếu có thể đột phá tới luyện khí kỳ cửu tầng đại chu thiên thì mình sẽ tăng vọt rất lớn.

- Thời gian gần đây đi ra ngoài rất có mặt mũi ha?

- Đúng thế, vốn mọi người đềucho rằng chúng ta xong đời, ai cũng khi dễ lên đầu chúng ta, giờ thiếu chủ đến, mọi thứ đều khác đi.

- Ha, bây giờ ai không biết Tôn gia sơn trang trang chủ Tôn Thiên Cương bị thiếu chủ chúng ta đánh bại?

- Quá sức đúng! Hai, ba năm nay không có mặt mũi như vậy.

tu tiên giả Lý gia sơn trang tụm năm tụm ba xì xào. Gần đây họ ra ngoài cảm nhận hoàn toàn khác với trước kia, phía trước ai nấy xem thường, thế lực phương nào đều có thể đè ép, giờ thì thẳng sống lưng, ánh mắt ai đều khác đi.

- Dạo này mấy người phản ra sơn trang muốn trở về, họ ở bên ngoài sống không tốt lắm, nghe nói thiếu chủ đến thì muốn quay về sơn trang.

- Hừ, để chúng mới là lạ. Lúc sơn trang khốn khó nhất rời khỏi sơn trang, đầu vào thế lực khác, bây giờ ở bên ngoài không làm ăn được gì thì muốn trở về, thật cho rằng sơn trang là thu đồng nát chắc?

Một tu tiên giả khác gật đầu, đối với câu này rất tán đồng.

Lý gia sơn trang âm trầm nặng nề mấy ngày nay tràn ngập sức sống.

Dưới tay thiếu chủ làm việc có động lực hơn.

Lúc này Lục Nguyên ở trong phòng đang chắp tay suy tư.

Trong tay mình có hai trăm ba mươi hạ phẩm linh thạch, nhiều hạ phẩm linh thạch nên chơi sang một lần dùng trăm cái đi. ít nhất đối với mình những hạ phẩm linh thạch đều bỏ vào tu la túi, nhưng bây giờ mình không phải nhờ vào tích lũy pháp lực đột phá cửa này.

Đại chu thiên, cái gì là đại chu thiên?

Toàn thân thông thuận, pháp lực di chuyển tất cả kinh mạch, tuần hoàn đi chính là đại chu thiên.

Bây giờ kinh mạch toàn thân mình tràn đầy pháp lực, nhưng kinh mạch không thể hóa thành tuần hoàn, không thể khiến pháp lực thuận lợi di chuyển khắp người, cho nên chưa đến luyện khí kỳ đệ cửu tầng đại chu thiên.

Những kinh mạch này như từng con sông nhỏ, pháp lực tựa nước chảy trong đó.

Nhưng giữa các sông có chướng ngại.

Nếu có thể xông mở các chướng ngại này là có thể đến đại chu thiên.

Luyện kiếm, có thể xem ý thiên địa mà luyện thành kiếm thuật,

Vậy luyện tâm pháp có thể xem ý thiên địa mà luyện thành tâm pháp không?

Còn nhớ lúc trước mình từng đọc một quyển sách cổ, ghi một câu đệ nhị đại tổ sư nói: cao trướng cao lùi, thần sương vãn lộ, mạc bất ẩn hàm thiên địa chí lý, sở vị ngoại sư tạo hóa, trung đắc tâm nguyên, dĩ nhân vi sư, dĩ thư vi sư, hựu chẩm ma cập đắc thượng dĩ thiên địa vi sư.

Vân Long tâm pháp, Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm của đệ nhị đại tổ sư không phải người xưa để lại mà là lão lấy thiên địa làm sư sáng lập ra tâm pháp, kiếm pháp.

Nghe nói thực lực của đệ nhị đại tổ sư Bắc phong vượt qua cả Thông Hiểu Chân Nhân sáng phái Hoa Sơn, không phải không có lý do.

Mình ngộ ra Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm không vì luyện rập khuôn theo, cứ làm theo khuôn thì luyện một trăm năm cũng khó ngộ ra kiếm ý. Ở trong Cuồng Phong Liễu Lâm xem cuồng phong cuốn rừng liễu, nhìn sóng mây biển mây, coi như mặt nào đó lấy thiên địa làm sư, mới mau như vậy hiểu ra kiếm ý.

Không cố chấp kiếm pháp, tâm pháp, chắc là có thể quan sát thiên địa vạn vật biến hóa mà hiểu ra tâm pháp.

Đi dạo vòng vòng thôi.

Có lẽ trong thiên địa vạn vật biến hóa là sẽ hiểu ra tiến bộ tâm pháp tầng này.

………

Lục Nguyên tùy tiện đi ra Lý gia sơn trang.

Tùy ý bước đi.

Lúc này hắn đi tới một cây cầu, dưới cầu nước sông chảy cuồn cuộn.

Nước sông chảy cuồn cuộn, bất cứ cát đá, bất cứ trở ngại nào trong nước sông cuồn cuộn sẽ bị gột rửa sạch sẽ, bị đẩy đến đáy, đẩy đến không biết bao xa.

Nước sông chỉ cần đủ xiết, đủ hùng hồn là có thể đạp ngã tất cả chướng ngại vật trước mặt mình.

Bây giờ nếu mình có thể khiến vân hệ tâm pháp tạm thời thêm vào đặc điểm thủy hệ, như nước xiết, vậy thì muốn đột phá các cửa tới đại chu thiên không phải chuyện quá khó.

Lục Nguyên cứ thế đứng nhìn dưới cầu nước sông chảy cuồn cuộn.

Nước sông cuộn trào, thế dào dạt, ngẫu nhiên có hiểm địa bắn lên bọt trawgs xóa, như là thân nhậnl ãng phi, nhất hoằng toái ngọc.

……….

Mây, nước.

Làm sao trong vân hệ tâm pháp tăng thêm đặc tính nước xiết?

09-03-2013, 09:29 AM

Hoa Sơn Tiên Môn

Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết

-- o --

Loading...

Xem tiếp: Chương 103-104: Thác Chính Là Kiếm

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tặng Em Một Đời Ngọt Ngào

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 42


Việt Nữ Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 2



Ice Girl, Saranghae

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 25


Ôm Tim Anh Bỏ Chạy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 13