41 Có một đặc điểm chung dễ nhận thấy ở các ngôi biệt thự ngoại thành đó chính là yên tĩnh. Và nơi này, nơi nó đang đứng - Biệt thự nhà họ Nguyễn cũng vậy.
42 Người ta nói âm nhạc có thể thay đổi hay chí ít là tác động đến cảm xúc của người nghe. Có nghĩa là bạn có thể thấy vui hoặc buồn tuỳ theo tiết tấu của bài nhạc.
43 Buổi sáng ở biểnỒn ào và huyên náoNhững chàng trai vạm vỡ chạy dọc bãi cátNhững người đàn bà làng chài với làn ra vùng biển rám nắng nhịp nhàng gánh những quai gánh đầy cá biểnVẩy cá bàng bàng lấp lánh hai bên vai Thiên Anh từ từ hé mắt.
44 Quân đột nhiên nhớ ra hôm nay Tuấn và Long có trận bóng rổ tại ngày hội thể thao ở trường. Bây giờ là 7h, chắc đi nhanh về thì cũng kịp trận đấu của hai người bọn họ.
45 Đông sang Mọi thứ trở nên xơ xác Những “ cuộn len di động” ở khắp nơi Thiên Anh không thích mùa đông. Nói đúng hơn là con bé sợ lạnh, sức chịu lạnh cũng rất kém.
46 Thiên Anh cựa mình thức dậy. Đã gần hết ngày, người trong thư viện cũng đã vãn. Bên cạnh, Quân vẫn say sưa với những cuốn sách của mình. Vai anh bỗng nhẹ bẫng, biết nó đã dậy,anh thôi không theo dõi và đút những cuốn sách ấy vào cặp.
47 Sáng sớm, Thiên Anh thất thểu bước xuống nhà. Đang còn ngó nghiêng xem Thiên Ân ở đâu để nhờ chở đi học thì chẳng thấy anh đâu, ngoài sân, trong gara cũng ko thấy.
48 Thiên Ân rón rén mở cửa phòng Thiên Anh tiến vào. Tình hình là còn 30p nữa nó sẽ có mặt ở nhà nên cần hành động thật nhanh chóng. Từ ngày “tia” được chỗ nó giấu thuốc Thiên Ân hàng tuần vẫn hay lẻn vào phòng con bé theo dõi mọi tiến triển của bệnh tình.
49 Quân đưa nó về nhà. Nhưng cả buổi tối ngày hôm nay Thiên Anh cứ thấp thỏm ko yên. Sự xuất hiện của người có tên là Thuỳ An kia, rốt cuộc cô ta là ai. Lúc lên xe, nó yên lặng suốt chỉ để quan sát biểu hiện của Quân và hơn hết là cô gái có tên là Thuỳ An kia.
50 Cả ngày hôm nay có lẽ điểm sáng duy nhất đối với Thiên Anh chính là sự trở về của Lạc Thiên. Nó không biết anh đã làm gì và đi đâu nhưng với những gì Lạc Thiên đã làm cho nó trong thời gian trước thì có lẽ cũng có thể coi nhau là bạn bè.
51 Lại một ngày mới bắt đầu, Thiên Anh tỉnh dậy với tâm trạng mệt mỏi và chán chường. Cũng chẳng có chuyện gì buồn chẳng qua là thấy trong lòng nặng trĩu.
52 Những lọ thuốc đã lâu không có người đụng đến nằm xếp xó trong 1 góc tối của hộc bàn. Nhưng giờ đây, chúng đã được lôi ra khỏi ánh sáng. Thiên Anh và Quân đã hơn 1 tháng ko nói chuyện với nhau, cũng ko liên lạc.
53 Thiên Anh tỉnh dậy. Việc đầu tiên là la hét và ném tung tất cả các đồ đạc xung quanh. Mọi sức lực khi mới tỉnh dậy nó dồn vào việc la hét và đập phá. Không ai động được vào người nó, cho dù đó là y tá hay bác sĩ đi chăng nữa.
54 7 NĂM SAUBức tranh giống như thể hôm qua vừa ráo mựcTừng con đường, từng góc phố vẫn lặng im như thếChỉ có chăng …Lòng người thay đổiAnh và em thay đổi …….
55 Mọi người trong phòng vẫn nghệt mặt ra trước những gì đang tận mắt chứng kiến. Trừ hai mẹ con nhà nó. Flynn thỏ thẻ chào mọi người rồi buông mẹ ra. Thiên Anh vỗ vào lưng thằng bé rồi lúi húi tìm tài liệu trong đống hồ sơ hay giấy tờ gì đó chất cao ngất trên mặt bàn- Xin lỗi anh nha Quân, văn phòng vừa mới nhận nên chưa sắp xếp được gìTrong khi đó thằng bé kháu khỉnh có tên là Flynn vẫn đang co chân trên cái ghế xoay của mẹ hý hoáy nghịch cái dập ghim và cái bút nhớ.
56 Trời mưa, mưa như trút nước. Những cơn mưa cuối hạ ồn ã qua những phố phường, gột rửa những cái nóng bức, oi ả ngày hè. Ngoài đường, xe cộ, con người cũng thôi không nườm nượp nữa, chỉ còn tiếng mưa rào rào ngoài hiên quán café cùng bản nhạc giao hưởng nhẹ nhàng nhưng nhỏ bé không át đi được tiếng mưa ồn ào.
57 Trời trở cuối thu ………. Từ cái ngày Minh Quân trở về từ căn hộ của nó nhìn đi nhìn lại cũng đã ngót nghét hơn một tháng trời. Hay là tròn một tháng. Cũng không biết nữa.
58 Mới sáng sớm, trời còn chưa rõ trắng đen. Chỉ nhờ nhờ một màu xanh xám. Trong căn hộ màu trắng quen thuộc đã vang lên tiếng xả nước và tiếng lạch cạch của Thiên Anh.
59 Thiên Anh rời khỏi căn hộ của Quân trong vội vã và lỉnh kỉnh đồ. Rất lỉnh kỉnh đồ. Nó, một tay bế con, thằng bé vẫn còn ngái ngủ gật gù trên vai mẹ, tay còn lại thì cầm đủ thứ bà giằng.
60 Thiên Anh cựa người mở mắt với cánh tay đã mỏi nhừ. Khẽ nâng đầu Flynn đang say giấc bên cạnh đặt vào gối. Đêm qua thằng bé ôm gối sang tỉ tê với mẹ nghe cũng có vẻ tình cảm.